Trong giây phút đó, toàn bộ tiếng gào thét của Khương Minh Chi đều bị chặn lại ở cổ họng.
Đèn màu lờ mờ sáng, đường nét cơ thể của người đàn ông trong bóng tối dần rõ nét hơn, Lộ Khiêm lặng yên đứng ở cửa.
Cô không nhìn rõ biểu cảm trên mặt anh, cũng không nhìn thấy ánh mắt của anh, chỉ thấy anh đưa tay ra và cả aura như hình với bóng của một người đứng ở đó.
Aura lạnh lùng chuyên biệt kiểu “Hừ, mấy trò vặt vãnh của phụ nữ đúng là khiến người ta cười chết”, “Thấy người sang bắt quàng làm họ đúng không, dạng phụ nữ như cô ấy à, một ngày tôi gặp ba trăm người” của nhà tư bản
Khương Minh Chi nhớ ra mình vừa nãy mình đắm chìm trong giai điệu gợi cảm đứng trước gương tự high nhảy thoát y nóng bỏng.
“...”
Điên rồi.
Cô không quan tâm đến việc khuôn mặt nhỏ của mình điên cuồng căng ra thành màu gan heo, luống cuống tay chân túm lấy cái áo anh đưa tới, nhưng khi đầu ngón tay cô chạm vào miếng vải thì hình như người đàn ông kia đột nhiên đổi ý, hất cái áo qua sau lưng.
Khương Minh Chi túm hụt.
Cô buồn bực nhìn bóng đen phía trước, trong nỗi hoảng hốt không nhịn được giậm chân: “Anh đứng ở đây bao lâu rồi?”
“Anh nhìn thấy gì rồi hả?!”
Người đàn ông mang theo ý cười đáp lời cô: “Rất lâu rồi.”
“Gì cũng nhìn thấy.”
Lại một lần nữa, Khương Minh Chi cảm thấy mình không nên hỏi hai câu tự rước nhục này, lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân chỉ trong một cái nháy mắt này thôi.
Cô dùng một tay ôm cái áo ngực mình đang mặc, tay kia vươn ra túm lại áo của mình: “Quên hết mấy thứ anh nhìn thấy đi.”
“Tự em nhảy cho vui, không liên quan gì đến anh hết.”
Cuối cùng Khương Minh Chi cũng túm được cái áo của mình, cô đang định vung qua sau lưng để mặc vào thì một cái ôm lặng lẽ nhào về phía cô.
Đèn màu cây thông vẫn đang nhấp nháy liên tục, xương quai xanh của cô vừa tinh tế vừa xinh đẹp, chìm trong sự phản chiếu của ánh sáng là cơ thể trắng nõn như tuyết.
Khương Minh Chi khó hiểu lảo đảo lùi về sau một bước, lưng cô đụng phải vách tường: “Lộ Khiêm, a...”
Người đàn ông hôn vô cùng hung hăng, tiếng hít thở hơi nặng, đầu lưỡi cạy mở hàm răng cô.
Hai tay Khương Minh Chi bị anh nâng l3n đỉnh đầu, ngón tay của người đàn ông đan vào bàn tay mềm mịn của cô, mười ngón tay đan chặt vào nhau.
Khương Minh Chi bị hôn bất thình lình khiến não cô ngây ra chốc lát.
Tại sao nhỉ, dường như trong nụ hôn ngay tại lúc này của Lộ Khiêm, cô cảm nhận được rất nhiều...!sự cấp thiết?
Nhiệt độ dần tăng cao, Khương Minh Chi hơi nghiêng đầu đi, cảm thấy tiếng hít thở của bản thân cô cũng rõ rệt hẳn lên, cô siết chặt tay, nghe thấy giọng nói hơi run của mình vang lên: “Anh muốn làm gì?”
Lộ Khiêm để lại dấu vết nhàn nhạt bên tai cô, anh nhắm mắt, hàm răng hơi khép lại, đi kèm là sự trêu chọc không chút che giấu: “Em đoán xem?”
Cợt nhả, phóng túng là những lời anh không bao giờ nói ra.
Phịch một tiếng.
Khương Minh Chi chết máy lần hai.
Lần chết máy này kéo dài đến khi cô bị đặt nằm xuống đất.
Trong phòng mở hệ thống sưởi dưới sàn, dưới người cô là đệm yoga mềm mại, cô hơi nghiêng đầu, nhìn thấy mấy dụng cụ cô vẫn hay dùng để tập thể hình.
Khương Minh Chi vừa phản ứng lại, sau đó vẫn chưa chuẩn bị xong đã rên lên một tiếng, người đàn ông này rất ít khi vội vã như vậy, vội đến mức cô muốn chạy trốn, nhưng Khương Minh Chi không trốn nổi.
Cô nhớ lại ba chữ vừa rồi, cắn đốt ngón tay trỏ, cuối cùng cũng hiểu ra nhà tư bản giỏi nhất là ngụy trang, dùng vẻ ngoài lạnh lùng cao ngạo che giấu hết thảy ý định đen tối không thể cho người khác biết, đợi đến khi xác định bạn đã là vật trong túi thì đó chính là thời khắc anh dỡ bỏ lớp ngụy trang.
...!
Ngày hôm sau Khương Minh Chi không xuống giường, sau đó chừng mấy ngày cô không đi đến phòng tập thể dục của mình nữa, thường ngày tập nhảy đều cố ý chạy đến studio nhảy.
Hàn Cần khó hiểu không biết tại sao Khương Minh Chi không ở nhà cô tập nhảy, nhưng khi thấy cô tập luyện chăm chỉ như vậy thì không hỏi lý do nữa, cô ấy không lo Khương Minh Chi không biết nhảy mà chỉ lo lúc một mình Khương Minh Chi đứng trên sân khấu.
Tài khoản chính thức của phòng làm việc rề rà không công bố phúc lợi cho fan của Khương Minh Chi lần này là nhảy một bài ở tiệc mừng công vì để cho Khương Minh Chi có đầy đủ thời gian chuẩn bị cũng như hối hận.
Khương Minh Chi lại như quyết định ăn chắc rồi, lúc đầu cô lựa chọn cái này đúng là vì ngứa mắt Phí Âm nói năng đầy ẩn ý, sau khi luyện tập lại thấy vì sao mình phải quan tâm Phí Âm chứ, cô chọn cái đó là vì bản thân cô.
Cô không muốn trốn tránh, chùn bước cả đời, cô đã từng tỏa sáng khi ở trên sân khấu cơ mà, cách tốt nhất để thoát khỏi bóng ma chính là đánh bại nó.
Để mấy người ở trong bóng tối mắng cô bảo cô cút xuống nhìn cho thật kỹ, Khương Minh Chi của hiện tại đã vô cùng tự tin đứng trên sân khấu, mấy người không thể đánh bại cô.
Hàn Cần hiểu suy nghĩ của Khương Minh Chi, cảm thán rằng cô có thể từng bước tiến lên vị trí bây giờ trong giới giải trí cạnh tranh kịch liệt tàn khốc thì tuyệt đối không phải chỉ dựa vào nhan sắc.
...!
Tiệc mừng công “Nam Nguyệt Hành” vô cùng long trọng, có thể thấy phía nhà đầu tư rất hài lòng với thành tích của bộ phim, địa điểm là một hội trường kiểu trường quay rất rộng.
Đội ngũ đóng vai trò chính trong phim, bao gồm cả nữ chính Khương Minh Chi và nam chính Ứng Minh Tuấn đề có mặt vào tối nay, các nhóm fan đứng xếp hàng dài thật dài bên ngoài hội trường từ sớm, giơ banner và đèn tiếp ứng lần lượt kiểm phiếu rồi vào trong.
Tiệc mừng công lần này tổ chức theo kiểu hướng về fan, tất cả vé vào đều miễn phí tặng cho fan phim và fan diễn viên đã qua xét duyệt, đồng thời bên phía làm phim còn phát trực tiếp đồng bộ, fan không rút được phiếu không đến hiện trường được thì có thể xem online miễn phí.
Tám giờ tối, tiệc mừng công “Nam Nguyệt Hành” chính thức bắt đầu.
Hôm nay Khương Minh Chi mặc cái váy trên chặt dưới lỏng có tông màu lam nhạt dần, cùng đội ngũ đóng vai trò chính trong phim mỉm cười đi lên sân khấu.
“Minh Chi!”
“Khương Minh Chi!”
“A a a a a a a!”
Khương Minh Chi vừa bước lên đài là lần theo hướng của tiếng gào thét chói tai để tìm fan nhà mình, trạm tỷ giơ máy ảnh đại bác chụp ảnh cô, các bạn fan khác thì giơ banner có ảnh cô và đèn, vung vẩy que phát sáng về phía cô.
Khương Minh Chi nhẹ nhàng vẫy tay chào hỏi về phía fan.
Quy trình tiệc mừng công đều được sắp xếp ổn thỏa.
Với lời dẫn dắt dí dỏm của MC, mọi người cùng nhau chơi mấy trò chơi nho nhỏ, mặc dù Khương Minh Chi không xào cp người thật với Ứng Minh Tuấn nhưng cử động trên sân khấu vẫn rất tự nhiên, khéo léo, trong thời gian quay phim quan hệ của hai người cũng không tệ lắm, không giống các bộ phim khác, trong lúc tuyên truyền phim, nam chính và nữ chính vung ra đủ loại đường để marketing, sau đó phim chiếu hết thì bắt đầu cởi trói cp lọc fan, ở ngay trên sân khấu mà khiến đối phương bẽ mặt vô vùng khó coi.
Bình luận trực tiếp trên livestream tiệc mừng công cũng rất náo nhiệt.
[Khương Minh Chi Khương Minh Chi Khương Minh Chi Khương Minh Chi Khương Minh Chi!]
[Trông Khương Minh Chi và Ứng Minh Tuấn thế kia chắc chỉ là bạn bè đồng nghiệp thôi nhỉ, quả nhiên không ship người thật là chuẩn bài hê hê hê hê]
[Vậy cũng tốt, Khương Minh Chi chẳng bao giờ xào cp người thật cả.]
[Hào phóng như thế tốt biết bao, tốt hơn nhiều so với mấy người lúc phim chiếu kiếm lời thì ngọt xớt, phim vừa chiếu xong cái là cởi trói cp luôn và ngay, trực tiếp đút bạn ăn shit.]
[Lầu trên nói Khương Minh Chi không xào cp người thật quên mất trước kia cô ta và Tô Ngạn sao tác ra sao rồi hả? Ha ha]
[Không phải vì giờ nổi tiếng rồi nên làm như chưa từng làm chuyện đó heng.]
Vốn dĩ bình luận trên livestream vẫn khá là náo nhiệt hài hòa, ai dè không biết từ lúc nào mấy tiếng linh ta linh tinh bắt đầu chui vào, ấn vào xem thì tất cả đều tài khoản clone không có ảnh đại diện, mang rõ thuộc tính của antifan.
Nhưng mà điều này cũng bình thường thôi, thể chất lưu lượng của Khương Minh Chi khiến người ta đỏ mắt ghen tị vốn đã nhiều anti, fan Khương Minh Chi cũng lười cãi lộn với bọn họ trên khu bình luận trực tiếp ấy, báo cáo luôn cho xong chuyện.
Tiệc mừng công, mấy người trong đội ngũ đóng vai trò chính chơi hết một vòng các trò chơi theo sự dẫn dắt của MC, sau đó dựa theo kịch bản tiến vào giai đoạn kế tiếp.
Vì tiệc mừng công được tổ chức để đáp lại sự ủng hộ của fan nên không thể chỉ chơi trò chơi không thôi, hầu hết các diễn viên ở mặt ở hiện trường và hai ca sĩ hát bài hát chủ đề của phim đều chuẩn bị tiết mục gì đó cho buổi tối ngày hôm nay.
Mặc dù các tiết mục ở đây không phong phú cho lắm nhưng có thể thấy các diễn viên đều rất có lòng, nhất là có người hát lệch tông rồi nhưng tình cảm dạt dào, vui đến mức khán giả dưới sân khấu và người xem trực tiếp cười ầm hết cả lên.
Ngay cả nam chính Ứng Minh Tuấn còn nhảy một đoạn đúng tiêu chuẩn quốc gia, fan cũng không ngờ anh ta lại có tài lẻ này nữa, toàn hiện trường ngập tràn tiếng hô hào “Ứng Minh Tuấn em có thể!”
Đến giây phút này thì cơ bản sẽ không có ai nhắc tới hoặc chờ mong Khương Minh Chi.
Vì năm đó cặp đôi quốc dân cô và Tô Ngạn BE, sau sân khấu bị tất cả mọi người hô mắng cút ra ngoài, Khương Minh Chi không lộ mặt biểu diễn tiết mục ở đêm mừng năm mới hoặc dạ hội gì khác nữa.
Sau đó, có một lần duy nhất cô lên sân khấu là trong hoạt động được tổ chức để tuyên truyền cho đảng, cô cùng năm sáu nghệ sĩ khác hát đồng ca, vừa lên sân khấu đã thấy cô cứng đờ người, cả một bài hát cô chỉ hát đúng một câu.
Mấy nghệ sĩ trong dàn cast chính dồn dập lên sân khấu biểu diễn xong xuôi, chương trình tiệc mừng công tối nay đã gần đến lúc kết thúc.
Đám người vừa nãy ở bình luận trực tiếp lại xông ra:
[Khương Minh Chi không chuẩn bị gì sao?]
[Thầy Chu lớn tuổi nhất cũng hát một bài trong tối nay rồi, cô ta cứ thế thì không được đâu.]
[Ha ha, người ta là nữ minh tinh đỉnh lưu, xịn sò lắm cơ, muốn cổ lên sân khấu ca hát nhảy múa cho mấy người xem á, mấy người xứng sao.]
[Nói đi nói lại toàn là trước kia ở trên sân khấu chịu tổn thương rồi mắc PTSD* có thấy phiền không hả, ba bốn năm rồi mà vẫn bày cái trò này, đúng là làm bộ làm tịch.]
*PTSD: Rối loạn căng thẳng sau sang chấn
[Đúng vậy, không phải trước đó ở họp báo phim cô ta nói rating phá bao nhiêu sẽ có phúc lợi sao, bây giờ xem ra chắc không còn sau đó nữa đây ha ha.]
[Nói đi nói lại, mấy sân khấu trong show của Phí Âm nhà bên thật sự ngọt xỉu luôn á.]
[Âm Âm trên sân khấu nghiền ép liên tiếp mà Khương Minh Chi còn chẳng dám bước lên sân khấu nữa ha ha ha ha ha.]
[Nhân tiện đề cử luôn sân khấu cover “Honey” tuyệt đẹp của Phí Âm – visual nhóm nhạc nữ nhà bọn tôi.]
Nếu như mấy câu trước chỉ là antifan bình thường thì mấy câu sau đã thể hiện rõ thân phận của bọn họ, fan Khương Minh Chi vừa báo cáo vừa soát bình luận trực tiếp làm sạch màn hình nhưng vẫn khó tránh khỏi việc người qua đường xem phát trực tiếp gây chuyện theo.
[Đúng thế, ai cũng lên sân khấu rồi, một mình cô ta dở bệnh “ngôi sao” ra thế thì sao mà được.]
[Không phải ngày trước bị mắng có vài câu trên sân khấu thôi sao, qua mấy năm rồi, có đến mức đấy không.]
Có một số người mãi mãi không có được năng lực cảm thông, trong mắt bọn họ sự tổn thương và hoảng sợ của bạn đều chỉ là giả bộ, họ chỉ dùng một câu nhẹ nhàng “đến mức đấy không” bỏ qua hết cho bạn.
Mặc dù fan Khương Minh Chi cũng rất hi vọng cô đứng trên sân khấu một lần nữa nhưng từ trước đến nay họ không ép buộc cô, bây giờ họ đối mặt với đống bình luận bay ngang màn hình này, ngoại trừ báo cáo thì chỉ còn đau lòng.
Có một số người, có khi đông người thôi cũng nhút nhát, sợ hãi rồi, mà lúc đó Khương Minh Chi chỉ mới hai mươi, lẻ loi đứng trên sân khấu, cô không đối mặt với mấy chục người ở buổi họp lớp mà là biển đen và tiếng mắng chửi của hàng vạn người.
Trong lúc khán giả xem online đang oánh nhau trong khu bình luận, MC cầm tấm bìa lời dẫn bước lên sân khấu, mỉm cười đầy thần bí.
“Mọi người còn nhớ trong buổi họp báo trước, người nào đó đã nói rating phá bao nhiêu thì sẽ phát phúc lợi cho chúng ta không?”
Khán giả ở hiện trường lập tức hiểu ra MC đang nói đến Khương Minh Chi, cùng nhau gào hét: “Nhớ!!”
“Selfie một tháng!!”
“Voice chào buổi sáng, ngủ ngon!”
Không ít người hô to tiếp lời về phía sân khấu.
Chẳng lẽ Khương Minh Chi có tiết mục gì đó?
Người xem live đều hoảng hốt.
Quả nhiên, MC nghe thấy fan ở hiện trường nhiệt tình đáp lời thì mỉm cười, vươn tay ra phía sau làm động tác mời: “Vậy thì tiếp theo chúng ta mời...!Khương! Minh! Chi!”
Đèn ở toàn hiện trường tắt vụt.
Fan ở hiện trường vốn nhiệt tình cũng yên lặng lại.
Đống bình luận cãi nhau bảo Khương Minh Chi giả nai không lên sân khấu ở phòng phát trực tiếp cũng dừng lại trong nháy mắt.
[Minh Chi cố lên.]
[??? Chuyện gì đây?]
[Cô ấy muốn biểu diễn selfie online hả?]
[Đèn ở hiện trường hỏng rồi hay là cố tỏ ra bí ẩn.]
[Chị gái Khương xuống sân khấu đê.]
[Hi vọng không phải nói một đằng làm một nẻo, tui là tui thấy nhiều sân khấu trá hình lắm rồi đó.]
...!
Trong bóng tối, Khương Minh Chi lặng yên đứng chính giữa sân khấu.
Trong giây phút yên tĩnh này, cô nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch.
Sau đó cô chậm rãi ngẩng đầu lên.
Fan cô ngồi ở khu vực chính giữa, trong tay bọn họ là que phát sáng, bọn họ quơ đèn mang tên cô, bọn họ đang hô hào “Minh Chi cố lên”.
Nhưng trong giây phút này, lòng bàn tay cô dần bị mồ hôi thấm ướt.
Cảm giác hoảng loạn, bất lực khi đứng một mình trên sân khấu.
Khi tai nghe có tiếng nhắc nhở của của kỹ thuật viên âm thanh anh ta chuẩn bị lần cuối, Khương Minh Chi nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu.
Cô tự nói với mình.
Cô luyện tập ở nhà rồi, ánh sáng từ đèn màu nhỏ là sân khấu của cô, gấu bông là khán giả của cô.
Cô không chỉ có một mình trên sân khấu, cô có fan của mình, nhận được rất nhiều sự yêu thích.
Cô không sợ nữa.
Một giây sau, toàn bộ ánh sáng bừng lên theo âm nhạc.
Khương Minh Chi mở mắt ra, thời khắc nhìn thấy ống kính, cô tươi cười ngay lập tức.
Cuối cùng màn hình lớn ở hiện trường và hình ảnh phát trực tiếp cũng hiện lên.
Người trong khung hình có mái tóc dài màu hồng pastel, trang điểm mắt màu hoa hồng sáng bóng có nhũ lấp lánh như dải ngân hà, bọng mắt, quai hàm, đôi môi đỏ đều toát lên vẻ xinh đẹp rạng rỡ, cả lớp trang điểm được sử dụng màu sắc vô cùng hài hòa.
Cô nhuộm màu tóc mà chỉ các idol mới nhuộm, dùng cách trang điểm phấn nhũ bling mà idol ưa chuộng nhất, trên người cô trang phục biểu diễn mà các idol chỉ mặc khi lên sân khấu, cô còn đeo cả trang sức các idol hay đeo khi lên sân khấu.
Nhưng cô không phải idol.
Dù là người ở hiện trường hay xem phát trực tiếp, giây phút nhìn thấy người trong khung hình, ai nấy đều ngây ngẩn.
Có người dạo gần đây cứ luôn marketing hình tượng “thành viên nhóm nhạc nữ đang đi trốn” nhưng khi nhìn thấy người ở trước mắt, có thể thấy hình tượng của người đó không hề phù hợp.
Trong giây phút này, cuối cùng có người cũng hiểu ra tại sao trong giới có câu nói là giữa diễn viên và idol luôn có một bức tường.
Bởi vì trông cô không hề giống một thành viên nhóm nhạc nữ đang đi trốn gì đó.
Mà nhóm nhạc nữ hoàn toàn không xứng có được thành viên như vậy!.