Nghe thấy câu nói ấy của Hàn Cần, điện thoại trong tay Khương Minh Chi lại rơi xuống đất, lần này rơi cúp luôn cuộc gọi.
Lộ Khiêm tắt bếp cẩn thận, mấy cái sủi cảo trong nồi do chính tay Khương Minh Chi cho vào đã nát vữa, anh trầm ngâm nhìn đống đồ ăn ấy sau đó quay đầu lại nhìn thấy người đang sững sờ đằng kia.
Anh không nghe thấy nội dung cuộc gọi ban nãy của Khương Minh Chi.
Lộ Khiêm thở phào một cái, anh điều chỉnh cảm xúc rồi đi tới trước mặt Khương Minh Chi, giơ tay lên cố gắng lau nước mắt trên mặt cô.
Cô dừng khóc, có lẽ chuyện này đã được giải quyết.
Lộ Khiêm: “Đi nghỉ đi.”
Lông mi Khương Minh Chi vẫn ướt đẫm, cô nhìn người đàn ông bình thản trước mặt mình.
Giọng anh đã dịu xuống nhưng vẫn không muốn quấn mãi về vấn đề này với cô.
Khương Minh Chi cảm nhận lòng bàn tay Lộ Khiêm sượt qua mặt cô.
Động tác của anh rất nhẹ nhàng, cứ như khôi phục lại lúc mới về nhà rồi ôm cô xoay một vòng.
Khương Minh Chi bỗng run lên cầm cập.
Trước đó anh nói lạnh lùng đầy châm biếm “Nếu em cảm thấy khóc là có thể làm anh xúc động thì em sai rồi” bây giờ lại dịu dàng lau nước mắt trên mặt cô, chỉ cách nhau có mấy chục giây ngắn ngủi.
Cô vẫn nhìn người đàn ông ấy.
Khương Minh Chi cảm thấy dường như mình tỉnh ra rồi.
Cô luôn sa vào sự cưng chiều và dịu dàng của anh, vẫn cứ tẩy não mình rằng một mặt cô nhìn thấy chính là toàn bộ con người Lộ Khiêm.
Nhưng không phải.
Dường như cô đã hiểu rõ ràng, tại sao Lộ Lê lại sợ người anh lớn lên bên nhau này, cực kỳ ỷ lại và coi Trì Thầm Yến – đối tượng liên hôn thương mại như cảng tránh gió.
Khương Minh Chi cảm thấy lạnh.
Cô bỗng nghiêng đầu đi, tránh khỏi lòng bàn tay Lộ Khiêm.
Cô nghĩ lại cú điện thoại ban nãy của Hàn Cần, lên tiếng nói khẽ khàng: “Lộ Khiêm, chúng ta ly hôn đi.”
Bàn tay giơ ra của Lộ Khiêm khựng lại.
“Minh Chi.” Anh trầm giọng xuống, giọng có chút không vui, “Anh từng nói rồi, chuyện này...”
Khương Minh Chi quay đầu nhìn anh: “Không liên quan gì tới chuyện làm ăn của anh hết.
Anh thích làm thế nào thì làm, em không quan tâm quyền lợi gì hết, cũng không có quyền đưa ra yêu cầu gì với anh.”
“Em chỉ cảm thấy chúng ta thật sự không hợp nhau.”
“Em không cần tiền của anh, nhà hay quà gì đó em sẽ trả lại anh hết, ngay bây giờ anh có thể đi tìm luật sư của anh để tính toán tất cả những điều khoản vốn nên sớm tính giữa em và anh từ trước kia, em sẽ đồng ý hết.
Em cũng không tung tin gì ra, sau này không có bất cứ ai biết chúng ta từng kết hôn.
Tuần này anh có rảnh không, đặt vé máy bay đi.”
Khương Minh Chi nói xong thì chậm rãi quay người muốn đi.
Cô đi được hai bước thì đột nhiên cổ tay bị giữ lại.
Giọng Lộ Khiêm vẫn bình tĩnh như ban nãy, dù cho siết cổ tay khiến cô phát đau, anh nói: “Đi tắm rồi ngủ một giấc, anh ở với em.”
Khương Minh Chi nhìn anh mơ hồ giữa màn nước mắt, không biết tại sao, cô cảm thấy Lộ Khiêm thật xa lạ, xa tới mức cô sắp không nhìn rõ nữa.
Anh kéo cô đi, cứ như cô chưa từng nói gì cả, anh dẫn cô đi vào phòng ngủ.
Khương Minh Chi nhận ra mình không muốn tiếp tục như thế này nữa.
Cô đột nhiên dùng sức vằng khỏi tay Lộ Khiêm: “Anh không nghe thấy sao! Em nói chúng ta không hợp, em muốn ly hôn với anh! Ly hôn đó!”
“Lập tức đi đặt vé máy bay tìm luật sư đi, em cho anh hết mọi thứ! Sau này không ai biết chúng ta từng kết hôn, không ai biết mối quan hệ giữa anh và em...!Ưm!”
Lộ Khiêm xoay người bóp cằm Khương Minh Chi rồi hôn cô.
Anh hôn dùng sức thật mạnh, nước mắt ướt mặn lập tức xen giữa môi răng hai người, Khương Minh Chi bị hôn bỗng ngây ra chốc lát, cuối cùng cũng không nói ra thêm chữ nào nữa, tay cô ra sức đập vào vai người đàn ông, làm thế nào cũng không đẩy ra được.
Cuối cùng lúc tách nhau ra, trong miệng Lộ Khiêm đã nồng vị rỉ sắt.
Hai tay anh chống lên đảo bếp, cảm nhận đau đớn buốt nhói trên môi, cố gắng hết sức để bản thân giữ tỉnh táo.
Từ giây phút cô khóc thật lòng nói muốn ly hôn với anh, dây cung luôn kéo căng dường như đã đứt phựt.
Nhưng anh không làm thế nào để tỉnh táo được, cứ như lúc mới bắt đầu, ở Las Vegas anh hỏi cô kết hôn không, từ lúc đó anh đã không thể tỉnh táo nữa rồi.
Anh không muốn cô nói thêm gì cả.
Khương Minh Chi chùi môi lung tung, nhặt cái điện thoại bị rơi tắt máy trên đất lên, quay người chạy vào phòng rồi đóng cửa lại.
Cô mở vali ra, nhét đống quần áo treo trong tủ vào vali hết cái này đến cái khác, đến lúc nhét mệt thì cô dần tỉnh táo lại, cô nhìn cái vali ngổn ngang bừa bãi trên đất, hít từng hơi thật sâu.
Khương Minh Chi cảm nhận được đường viền cái điện thoại trong túi quần, cô đột nhiên nhớ ra gì đó, rút điện thoại ra, màn hình đã chia năm xẻ bảy, sờ lên sẽ có mảnh kính li ti dính vào tay cô, may là chưa hỏng hẳn vẫn mở lên được.
Qua màn hình vỡ tan ấy, Khương Minh Chi nhìn thấy mấy cuộc gọi nhỡ từ Hàn Cần sau đó, cô thấy bảng hot search ngay lúc này, đứng đầu là #Khương Minh Chi ẩn hôn#.
Ngọn nguồn bắt đầu từ tối hôm nay, trên một diễn đàn chém gió bỗng nhiên có một bài phốt, người viết bài đó nói: “Phốt một cái thật khủng nhé, mọi người biết diễn viên nữ ba chữ đỉnh lưu mới công khai yêu đương gần đây chứ, cô ấy không chỉ yêu đương không thôi, thật ra cô ấy và người kia đã kết hôn từ lâu rồi!”
Vừa nghe đến nữ diễn viên ba chữ công khai yêu đương gần đây gần như, ai cũng đoán ra là ai, bầu không khí hóng drama sôi sục cả lên, sau đó đua nhau trả lời “Chắc giả đó”, “Thật không thế”, “Ông chồng đó là ai”, người tung phốt ngoi lên lần hai: “Chồng là Lộ Khiêm, chữ H trong tấm ảnh trước đó chính là ký tự viết tắt tên tiếng Anh Herbert của Lộ Khiêm, tin hay không thì tùy.”
Lời đáp lại ấy vừa tung lên, đám người vốn tưng bừng xắn tay áo lên hóng chuyện, xem trò vui ở bài viết ấy lập tức chê lên chê xuống, độ hot trước đó cũng tản mất hơn nửa:
[Bài viết này đúng là tức cười, y như lúc tôi còn bé kết bạn QQ với mấy minh tinh rồi tìm họ trò chuyện vậy ha ha ha ha ha.]
[Nếu đúng là Lộ Khiêm mà tôi biết thì xin bạn fan này của Khương Minh Chi bớt tự lăng xê đi nha.]
[Tui biết là bây giờ nhà diễn viên nữ trẻ nào cũng đang tìm anh rể nhưng người ta gán ghép đều là thật chứ không phải tưởng tượng.]
[Nghe nói trước kia Lộ Lê lên chương trình nào đấy Lộ Khiêm ở nhà đã bảo cô ấy xuất đầu lộ diện bêu xấu, giờ chế lại bảo anh ta kết hôn với Khương Minh Chi suốt ngày lên hot search của chúng ta?]
[Chế kéo Lộ Khiêm vào lăng xê như thế Lộ Khiêm có biết không, tưởng người ta không chú ý đến giới giải trí thật sao?]
[Bạn trai thật kia mới thảm kìa, vất vả mãi mới công khai tình cảm được, ai ngờ lại âm thầm xào thân phận bạn trai, người yêu rộng lượng nhường nào mới chịu được chứ.]
[Tôi nghe nói khoảng thời gian trước hình như Phí Âm muốn bám vào Lộ Khiêm, kết quả chưa cả đăng bản nháp bên truyền thông lên đã bị Lộ Khiêm gửi thông báo cho tất cả cánh truyền thông, cô ta bị vả mặt cười chết tôi luôn ha ha ha ha.]
[Lộ Khiêm đúng là vừa đẹp trai vừa mlem, tôi li3m cái tấm ảnh mờ căm kia tám trăm lần luôn rồi.]
[Lầu trên thấy Lộ Khiêm mlem tỉnh táo lại đi, loại tư bản xấu xa ấy có gì tốt mà mlem, đẹp trai biết làm ăn trong khuôn phép, đi mlem Trì Thầm Yến không thơm à.]
[Tác phong của nhà họ Lộ ấy à, yên lặng đợi Khương Minh Chi bị khởi tố tội phỉ báng ha ha ha ha ha ha.]
...
Khương Minh Chi ngơ ngác nhìn đống bình luận top đầu đó.
Cô đã từng mơ chuyện mình ẩn hôn bị tung ra ngay đêm đầu tiên, lúc đó cô bị dọa bừng tỉnh khỏi giấc mơ ấy, nhưng không ngờ cuối cùng vẫn là kết quả này.
Dù cho ai cũng cảm thấy cái người bóc phốt này phát bệnh nói lung tung nhưng vì liên quan đến ba chữ “Khương Minh Chi” biểu tượng của độ hot nên bài ấy vẫn lên vị trí đầu bảng hot search.
Hàn Cần lại gọi tới.
Khương Minh Chi nhấn nghe, đáng tiếc hình như điện thoại rơi vỡ hỏng mất ống nghe rồi nên cô không nghe thấy Hàn Cần nói gì cả, chỉ nghe thấy tiếng ù ù rè rè.
Khương Minh Chi cúp máy, mở Weixin ra.
Hàn Cần: [Điện thoại em hỏng rồi hả, sao chị không nghe thấy em nói gì hết.]
[Tối nay dọa chị suýt nữa chết thẳng cẳng luôn rồi.]
[Định bao giờ chính thức công khai với tổng giám đốc Lộ.]
[Đến lúc đó bảo tổng giám đốc Lộ đăng ký một tài khoản Weibo, sau đó công khai tag em, được không, cho mấy người không tin cái bài kia nhìn cho rõ.
Cười trộm.jpg]
[Đúng rồi, người nhà em biết em yêu đương rồi nói sao? Có hỏi em người kia là ai chưa?]
[Em làm công tác tư tưởng cho tốt, chắc chắn tổng giám đốc Lộ sẽ phối hợp thôi.]
[Không có vấn đề gì đâu.]
Khương Minh Chi đọc từng tin nhắn Hàn Cần gửi tới, thậm chí trong nhóm chat phòng làm việc Mao Mao vẫn tâng bốc thổi đầy bong bóng hường phấn, tổng giám đốc Lộ thật biết chiều mà, cặp vợ chồng son ngọt quá đi.
Khương Minh Chi nhìn qua một lượt, trước mắt lại bắt đầu lờ mờ, tâm trạng không ổn định khiến sau đầu căng đau.
Cô quá mệt mỏi, mệt đến mức chậm rãi ngồi xổm xuống đất, sau đó nằm giữa đống quần áo bừa bộn.
Cô nhớ lại lần đầu tiên mình và Lộ Khiêm bước vào giáo đường, cô chọn bừa một giáo đường nhỏ mà đẹp không ngờ trên tờ quảng cáo, cỏ xanh biếc, trên sân cỏ trồng hoa linh lan màu trắng và màu tím.
Cô dâu người Pháp mặc váy cưới trắng như tuyết vừa mới tuyên lời thề ngọt ngào cùng chồng mình xong đi ra, cô nhớ ra mình chưa chuẩn bị gì hết, chẳng giống một cô dâu sắp cưới tẹo nào, vì thế cô bèn hỏi mượn cái khăn voan đội đầu của cô dâu kia.
Cô dâu người Pháp mỉm cười cởi khăn voan trên đầu xuống rồi cài lên tóc cô, dùng cách chào hỏi hôn má chúc cô và người chồng đẹp trai của cô luôn hạnh phúc.
Cô đội khăn voan, dè dặt đánh giá người chồng đứng bên cạnh.
Sau đó cô mới biết chồng cô là Lộ Khiêm, cô nghĩ rất nhiều điều, cô cảm thấy Lộ Khiêm sẽ muốn ly hôn với mình, nhưng anh không hề đề cập đến.
Hai người bình yên sống qua ba năm, dường như đã quên mất mình đã kết hôn, ngoại trừ một năm tình cờ gặp mặt một lần thì không có liên lạc gì khác.
Sau đó Lộ Khiêm đến bên cạnh cô, anh ở cùng một căn nhà với cô, anh nói chuyện này với anh là “về nhà”, anh cười nhìn cô thỉnh thoảng làm chuyện ngốc nghếch, thỉnh thoảng vui vẻ, anh vẫn bận việc của mình, lúc cô nũng nịu ngại ngùng hỏi anh có phải anh thích cô không, anh hỏi ngược lại cô rằng chẳng lẽ cô không thích anh sao.
Trong chuyện đấy mà anh cũng phải chọc cô mở miệng trước.
Bọn họ đều nói Lộ Khiêm không phải người tốt, nói anh lạnh lùng, ích kỷ, cay nghiệt, nhưng Khương Minh Chi cảm thấy Lộ Khiêm rất tốt, cô thấy mặt mềm mại dịu dàng nhất của anh, cô rất muốn nói với Lộ Lê rằng anh trai cô ấy yêu quý cô ấy hơn trong tưởng tượng của cô ấy.
Tiếc là hình như cô không còn cơ hội này nữa.
Lộ Khiêm vẫn là Lộ Khiêm đó.
Cô nhìn trộm dáng vẻ dịu dàng ôn hòa của người đàn ông ấy, cuối cùng cũng nhìn thấy mặt trọn vẹn nhất của anh.
Anh nói anh thích cô nhưng đối với một thương nhân theo đuổi lợi ích mà nói, tình yêu nam nữ chỉ là một chất điều vị nhỏ bé nhất trong cuộc sống.
Anh có thể cho cô mượn ngựa, tặng cô kim cương, cũng có thể khiến đám người kia xin lỗi cô khiến tất cả mọi người xung quanh cô đều hô lên quá cưng chiều, vì với anh đó chỉ là chuyện nói một câu là xong, dễ như trở bàn tay, nhưng cô lại có thể vì điều ấy là vui vẻ.
Nhưng mức độ thích ấy chắc là anh có thể cho cô bất cứ món quà nào cô muốn, nhưng với suy nghĩ của cô, anh biết rõ cô luôn bối rối vì vấn đề gì, đang vật lộn với cái gì, nhưng anh không quan tâm, càng không băn khoăn chút nào.
Cũng giống như anh không quan tâm ngoài kia dùng bút làm vũ khí.
Không một ai có thể khiến anh dao động dù chỉ là chút xíu.
Chứ đừng nói chi là quan hệ tình cảm chỉ dùng để điều hòa cuộc sống.
Trong thế giới của anh, một khi cái gọi là tình cảm ảnh hưởng đến lợi ích của anh thì anh sẽ khôi phục bộ mặt vốn có của mình, nói với cô nước mắt là thứ vô dụng nhất.
Dù là em gái, hay vợ.
Anh không nói thẳng với cô, nói anh không cần đắn đo liệu một loại điều vị có chấp nhận hay không, anh càng không suy nghĩ cho tương lai.
Khương Minh Chi mơ màng khóc rồi ngủ thiếp đi, gối lên đống đồ rơi đầy đất của cô mà ngủ.
...
Lộ Khiêm lẳng lặng nhìn Khương Minh Chi ngủ trên đất.
Cô cuộn tròn lại y như con tôm nhỏ, dùng cánh tay che đi ánh đèn chói mắt trên đỉnh đầu, cô ngủ mơ cánh mũi phập phồng, vẫn đang nức nở.
Lộ Khiêm cúi người xuống nhẹ nhàng bế Khương Minh Chi trên đất lên.
Anh đặt cô lên giường, đắp kín chăn cho cô, vén mái tóc dài bị cô đè dưới người ra, động tác rất nhẹ như sợ đánh thức cô.
Phòng ngủ chỉ bật chiếc đèn dưới nền ấm áp.
Lộ Khiêm ngồi ở bên giường, lặng lẽ ngắm gương mặt ngủ say của Khương Minh Chi.
Cô vẫn đang khóc, thỉnh thoảng khẽ khàng sụt sùi, nước mắt liên tục rơi từ bên khóe mắt xuống rồi chảy xuống ướt thái dương.
Lộ Khiêm vươn tay ra muốn chạm vào cô nhưng lúc ngón tay đụng tới lọn tóc ướt mồ hôi bên thái dương cô bỗng nhiên bỏ xuống.
Tối nay trăng lạnh, người đàn ông đứng trên sân thượng châm một điếu thuốc.
Đốm sáng giữa ngón tay lập lòe, anh bỗng nhớ lại lần đầu tiên Khương Minh Chi cuốn áo ngủ lên đây tìm mình, nhớ dáng vẻ ngạc nhiên dè dặt phát hiện anh biết hút thuốc của cô.
...
Hôm sau Khương Minh Chi dậy thấy mình đang nằm ở giường.
Cả người cô chẳng thoải mái chỗ nào, mắt như không mở ra được.
Khương Minh Chi đi vào phòng vệ sinh, nhìn đôi mắt sưng như quả óc chó của mình trong gương, tóc rối tinh rối mù, gương mặt tiều tụy chẳng ra thể thống gì.
Cô lặng lẽ rửa mặt, khôi phục lại sự gọn gàng sạch sẽ của mình từng chút một, lúc đi đến nhà ăn, cô thấy đã có bữa sáng đặt trên bàn.
Dưới cốc sữa bò là một mẩu giấy.
Chúng ta hãy bình tĩnh lại.
Lộ Khiêm viết giấy cho cô, chữ người đàn ông sắc bén, dùng kiểu giản thể.
Khương Minh Chi đọc xong thì bỏ xuống, qua một đêm mũi cô vẫn không hít thở thông được.
Cô nghĩ có lẽ điều duy nhất khiến mình vui mừng chính là chuyện đến nước này, quan hệ của cô và Lộ Khiêm vẫn là một bí mật.
Dù cho bí mật này đã bị người ta đào ra vào tối hôm qua, nhưng kết quả là chẳng một ai tin.
Cái điện thoại rơi vỡ như mạng nhện của Khương Minh Chi hết pin rồi.
Cô lấy điện thoại dự phòng của mình trong ngăn cái kéo ra, cắm điện sạc pin rồi mở Weixin lên.
Mọi người trong nhóm chat phòng công tác vẫn đang tán gẫu, vì không ngờ kết quả của một bài phốt lại thành ra thế, còn chẳng cần bên quan hệ xã hội ngoi lên làm rõ.
Tống Tinh vừa gửi Weixin cho cô cười nhạo cô không ai tin Lộ Khiêm là chồng cô.
Khương Minh Chi lặng yên nhìn điện thoại chằm chằm.
Bọn họ vẫn như thường ngày, không ai biết cô và Lộ Khiêm cãi nhau, cãi dữ đến mức cô nói ly hôn, cãi hăng đến mức lần đầu tiên cô cảm thấy bọn họ thực sự không hợp nhau ở bên nhau.
Điện thoại đột nhiên khẽ rung lên trong tay cô, chuông vang.
Khương Minh Chi lấy lại tinh thần, nhìn hiển thị là Khương Minh Sùng.
Lúc này Khương Minh Chi mới khịt mũi, cố gắng hết sức để giọng mình như bình thường, không muốn tỏ ra như vừa khóc cả một buổi tối.
“Alo anh ạ, sao thế anh?”
Khương Minh Sùng lại nôn nóng khác thường, thậm chí có vẻ khó mà tin nổi hỏi cô: “Trước kia một mình em chạy tới Mỹ đã làm gì?”
“Bố tìm ra tin tức kết hôn của em.”
“Lộ Khiêm?”
-.