Quý Ngôn lắc đầu không nói.
Từ Tử Thanh lúc này minh bạch quan hệ của hai người, hắn tiến lên: “Anh chính là tình nhân của Quý Ngôn?”
Lận Trọng Trình không phủ nhận, nói với Quý Ngôn: “Chúng ta đi thôi.”
Từ Tử Thanh ở phía sau nói: “Anh nên thực lòng xin lỗi Quý Ngôn đi.
Anh có biết cậu ấy rất thích anh hay không? Thanh danh của cậu ấy ở trong viện rất kém anh biết không? Chính là bởi vì anh đó, nhưng là cậu ấy cái gì cũng chưa từng nói ra.”
Lận Trọng Trình không xoay người, Quý Ngôn cũng không trả lời, hai người cùng rời đi phòng luyện múa.
Sắp 11 giờ, đại học Kim Châu chậm rãi yên tĩnh lại, Lận Trọng Trình đi ở phía trước chợt dừng lại, kéo Quý Ngôn ở phía sau đi qua phía lùm cây, áp cậu vào một cây đại thụ.
Hai người có thể rõ ràng nghe thấy thanh âm hô hấp lẫn nhau, chung quanh yên lặng đến đáng sợ.
Quý Ngôn sợ hãi mà cúi đầu, gió thổi qua mang theo hơi lạnh làm hắn run run, vội đem áo khoác tròng lên bên ngoài đồ tập, không dám nói lời nào.
Lận Trọng Trình lại im lặng không được, lôi kéo áo khoác của cậu nói: “Mới vừa nãy không phải cùng vị đàn anh kia của cậu nhảy múa rất vui vẻ sao, như thế nào không nhảy nữa? Còn có cậu mặc bộ đồ múa lộ ra phía sau lưng này là cho ai xem.
Vừa nãy người nọ còn không phải là vuốt cậu như vậy sao?”
Nói rồi tay thuận thế đặt ở hai cái hõm eo của Quý Ngôn, Lận Trọng Trình có đôi khi từ phía sau tiến vào đều thích sờ hai nơi này.
Quý Ngôn lui về phía sau vài bước dựa ở trên cây nói: “Đêm nay chúng tôi đang thương lượng việc đại biểu trường học đi ra ngoài tham gia thi đấu như thế nào, cho nên liền bắt đầu tập luyện vũ đạo, không cẩn thận nhảy chậm chút.”
“Chậm?” Lận Trọng Trình nói, “Chỉ sợ không chỉ có là chậm, nếu tôi đêm nay không tới, em chuẩn bị đi cùng vị đàn anh kia đúng không?”
Quý Ngôn lá gan to ra nói: “Vậy quý ngài nên ở đâu, cũng sẽ đến lúc ngài kết hôn cùng Chu Minh, hiện còn không chuẩn bị kết thúc đoạn quan hệ này sao?”
Lận Trọng Trình chấn kinh, hai người cũng không nói nữa, lặng im một lát sau Lận Trọng Trình nói: “Người nọ vừa mới nói em thích tôi?”
Quý Ngôn xấu hổ không chịu trả lời, bị Lận Trọng Trình giữ chặt cánh tay, bắt nhìn thẳng hắn, Lận Trọng Trình hỏi: “Em có thích tôi không?”
“Có,” Quý Ngôn rất nhỏ tiếng mà nói, “Nhưng là tôi sẽ không làm ảnh hưởng đến cuộc sống sinh hoạt của ngài, khi ngài kết hôn cùng Chu Minh tôi sẽ tự mình rời đi.
Ngài cũng từng nói rằng không thích cùng người khác dây dưa, tôi sẽ thật nghe lời.”
Lời nói đến bên miệng, Lận Trọng Trình không biết như thế nào trả lời, thích hắn cũng không phải là một chuyện tốt, bị tình nhân yêu thích nghĩa là sẽ rất khó kết thúc đoạn quan hệ này.
Mà trước mắt hắn còn không tính kết thúc.
Quý Ngôn nhẹ đẩy người, đẩy không ra đơn giản ôm người ta nói: “Quý ngài, ngài thật sự muốn kết hôn cùng Chu Minh sao?”
Lận Trọng Trình hồi: “Hai nhà định hôn ước, nhưng không giống em cùng Lận Bá Sơn, có thể dễ giải trừ như vậy.”
“Nhưng tôi nghe ra được ngài cũng không nghĩ đến sẽ hủy hôn ước,” Quý Ngôn đêm nay gan lớn nổi lên, “Quý ngài, chúng ta lại làm một lần đi.
Qua đêm nay, chúng ta liền tách ra.
Ta…ta sẽ không quấn lấy ngài nữa, nhưng đêm nay ngài phải ôn nhu một chút, được không?”
Bị tình nhân đưa ra đề nghị chia tay, Lận Trọng Trình không biết nên vui hay buồn nữa.
Ánh đèn phòng xép lờ mờ Quý Ngôn ngượng ngùng mà giống như lần đầu tiên, sau một lúc lâu mới cởi được quần áo trên người, ngồi ở đầu giường nhìn Lận Trọng Trình, một bộ ủy khuất đáng thương.
Lận Trọng Trình lần này không tắt đèn, ngồi ở bên cạnh Quý Ngôn, nói với cậu: “Cởi áo cho tôi.”
Tay Quý Ngôn run run rẩy rẩy đáp ở trên áo sơ mi của Lận Trọng Trình, thong thả ung dung từng bước từng bước cởi nút, trong lúc đó vẫn luôn cúi đầu không dám ngước mắt nhìn Lận Trọng Trình.
Lận Trọng Trình nâng cằm cậu lên nhìn thẳng mình, nói: “Như thế nào?”
Quý Ngôn khóe mắt chảy ra nước mắt: “Ngài, tôi giống như có chút luyến tiếc.”
Lận Trọng Trình cười khẽ: “Em nói đây là một lần cuối cùng, hiện tại em lại nói luyến tiếc.
Quý Ngôn, chiêu này đối với tôi là vô dụng.”
Quý Ngôn nhấp miệng, tiếp tục giúp người cởi đồ, khi cởi đến dây lưng thì bắt đầu nhỏ giọng khóc nức nở.
Đến cuối cùng không hề có động tác, ngồi xổm trên thảm ôm lấy bản thân nói: “Nếu không đêm nay vẫn là không làm, chờ ngày nào đó nhớ tới lại nói, một lần cuối cùng vẫn là lưu lại đi.”
Lận Trọng Trình kéo người ôm ngồi ở trên đùi, một bên giải dây lưng đẩy thân dưới đi vào, Quý Ngôn gương mặt tràn đầy nước mắt, thân dưới lên xuống trừu sáp đến hoảng sợ.
Quý Ngôn ôm cổ hắn không bỏ, liền tiếng khóc đều rất nhỏ, thường thường rên nhẹ hai tiếng, ngón tay của Lận Trọng Trình cho vào trong miệng cậu, nói: “Đêm nay một lần cuối cùng, ngày sau thời điểm em ở cùng người khác, cũng đừng quên hầu hạ người là như thế nào.”
“Tôi sẽ ở cùng ai,” Quý Ngôn hỏi lại, nhịn đau nói: “Ngài không thể ôn nhu một chút sao?”
Lận Trọng Trình thả chậm tốc độ, hôn từ cổ Quý Ngôn đi dần xuống dưới, Quý Ngôn phập phồng thân mình mặt đỏ tai hồng.
Một hồi sau kết thúc, khi Lận Trọng Trình ôm người đi tắm, Quý Ngôn cự tuyệt, nói: “Tôi một lát liền đi, không cần bận tâm.”
Lận Trọng Trình nghe theo, đi phòng vệ sinh tắm rửa, khi trở ra Quý Ngôn đã đi rồi.
Phòng xép trống rỗng chỉ có bức màn đang đung đưa làm lộ ra một tia ánh trăng, chiếu vào trên mặt Lận Trọng Trình, hắn lấy ra một điếu thuốc bật lửa lại không có hút, tùy ý nó tự cháy đến tàn.
Mở đèn đầu giường, nhìn trên mặt đất một mảnh hỗn loạn, ném mấy cái bao cao su bị rách, hắn làm thực hung, không hề ôn nhu một chút nào, nhưng Quý Ngôn cũng chưa nói cái gì.
Đây là hắn lần đầu tiên nuôi người khác để hầu hạ hắn, chỉ sợ cũng là lần cuối cùng.
Lơ đãng liếc về phía tủ đầu giường, thấy mặt trên đặt một tấm thẻ ngân hàng, Quý Ngôn không muốn đồ vật của hắn.
Quý Ngôn đi ra khách sạn vẫy tay lên xe taxi, đi về hướng phòng cậu đã thuê.
Trên đường cậu lấy điện thoại trong túi phụ ra, lấy một cái thẻ sim ném ra ngoài cửa sổ, cái đó chỉ có một cái liên hệ là Lận Trọng Trình.
Tài xế nhìn qua kính chiếu hậu hỏi: “Thất tình?”
Quý Ngôn lại nói: “Không, chỉ là sửa sang lại một đoạn quan hệ thật loạn.”
Chỉ thế mà thôi, Lận Trọng Trình tại đây xem như trên sách đặt dấu chấm hết.
Tắm rửa xong mệt cực kỳ, cậu nằm ở trên giường kiểm tra thẻ ngân hàng mà Lâm Tuệ Di đã cho, tám vị số, thật ra lại hào phóng.
Đơn giản chính là ngày lễ ngày tết quét cái mộ, vẫn rất đáng giá, còn nữa hắn đang cần số tiền này btrở lại giới giải trí.
Từ Hồng còn không có hồi đáp cho cậu, nhưng thông báo về Chân Trác đã ra tới, lòng người rất lạnh.
Công ty giải trí vội thành một nồi cháo muốn quét sạch sẽ quan hệ, rất nhiều nghệ sĩ nổi tiếng bắt đầu quay lưng cùng công ty thông báo giải trừ hợp tác.
Quý Ngôn đóng lại di động, nặng nề ngủ đi.
Ngày hôm sau nhờ Hoắc Kiến Đông xin nghỉ cho mình rồi ngủ đến chạng vạng mới tỉnh lại, trong bụng không có gì, đặt cơm hộp rồi trong lúc chờ đi lướt điện thoại.
Kênh kinh tế tài chính đưa tin, cổ phiếu Quý gia đưa ra thị trường đột nhiên bắt đầu ngã xuống, đang đứng trên bờ vực ngã xuống.