Đỉnh Luyện Thần Ma

Hắn đã tính kỹ, Lôi Kiếp cho dù có cường thịnh đến đâu cũng chỉ là Yêu Hoàng cảnh Lôi Kiếp, nó tuyệt đối sẽ không thể chạm đến Ngụy Thánh cường giả công kích, với Thượng Phẩm Đạo Khí Trung Cấp Phòng Ngự thân thể của hắn, nếu như tập trung, tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì, cơ hội ngàn năm một thủa để tăng cường thực lực, hắn không thể nào bỏ qua. 

...

Thần Lục Đại Lục... 

Tại Thiên Vận Đại Lục Diệp Tử Phàm đang độ kiếp, Hồng Vân che phủ khắp đại địa, nhưng mà cũng có một điều trùng hợp, tại Thần Lục Đại Lục cũng có mây che phủ toàn bộ bầu trời Đại Lục. 

Khác với lại Thiên Vận Tinh là Hồng Sắc Lôi Vân, tại đây Thần Lục Đại Lục chỉ toàn một màu Hắc Vân, mây đen che kín bầu trời, ban ngày thế nhưng mà người khác lại không thể nào dùng mắt của mình quan sát sự vật xung quanh, thật là một màu hắc ám.

"Xảy ra chuyện gì! Như thế nào ban ngày bầu trời lại tối đen?"

"Không thể hiểu nổi! Không lẽ chúng ta bị Tinh Không Yêu Thú tập kích? "

"Ta thấy không giống, giống như có người đang độ Pháp Thần cảnh Lôi Kiếp hơn?"

"Ngươi điên a! Pháp Thần cảnh Lôi Kiếp làm sao có thể bao phủ diện tích lớn như vậy? "

Thiên Địa kỳ cảnh, không ít tu luyện giả là tụ năm tụ ba lại bên nhau, cùng chỉ tay hướng lên trời bàn luận xôn xao, suy đoán mọi khả năng có thể xảy ra, nhưng đến cuối cùng, cũng không ai đoán biết nguyên nhân thật sự là gì. 

"Mưa! Là trời mưa rồi! "


"Thật là kỳ lạ nha, tại sao trong thần thức của ta tất cả mọi nơi đều có mưa!"

"Không đúng! Võ Mạch của ta! Đan Điền của ta! Như thế nào đang bị niết hóa!"

"A..Ta cũng vậy! Chuyện này là thế nào, là thiên phạt hay sao?"

Thấy trời đổ mưa, không ít Võ Giả chạy ra bên ngoài xem xét, chỉ là không đầy một khắc sau, rất nhiều Võ Giả đã tuyệt vọng tru lên.

Nguyên nhân cũng khá đơn giản, tất cả Võ Giả bị cảm nhiễm nước mưa, Võ Mạch trong cơ thể bắt đầu khép lại, sau khi khép lại cũng là cứng như thép, nội lực chân khí đều không thể xuyên phá được, ngay cả đan điền cũng đang dần bị hủy diệt, có thể nói khổ công tu luyện bao năm, một sớm tan theo dòng nước, những người này tuyệt vọng có thể nghĩ.

"Không đúng! Võ Mạch của ta đã khôi phục! "

"Đúng vậy! Đan điền của ta cũng không còn bị phá hủy như trước! "

"Ta có thể vận chuyển chân khí! Chuyện gì đang xảy ra!"

Một khắc đồng hồ sau, khi mà tất cả những Võ Giả kia đang tuyệt vọng gầm rít, kỳ tích lại hiện ra. 

Cũng đắm mình trong Vân Vũ, nhưng mà tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được Võ Mạch cùng đan điền của mình đang dần khôi phục, có người còn có thể vận dụng chân khí.

Những chuyện như vậy, dường như khắp nơi trên Thần Lục Đại Lục đều đang diễn ra, chỉ cần người cảm nhiễm nước mưa, tất cả Võ Mạch cùng đan điền của ngươi đều sẽ bọ phá hủy, cũng là tại nước mưa, lại giúp ngươi khôi phục như xưa.

Có những Võ Giả cũng học khôn, sau khi khôi phục lại như lúc ban đầu, lập tức trốn vào phủ gia hoặc là Động Phủ để tránh nước mưa. 

Có điều trùng hợp là những giọt nước mưa này chỉ đối với cấp thấp Võ Giả có tác dụng, Siêu Phàm cường giả trở lên là không chịu nước mưa ảnh hưởng. 

Thần Thành, Thần Điện.. 

"Ngươi cảm thấy chuyện này như thế nào? " 

Đứng tại bên ngoài Thần Điện, Thần Lục Đại Lục Chí Tôn Hồ Kinh đang nhìn lên thương khung, sau đó hỏi một câu.

"Hồi Bệ Hạ! Hiện tượng này còn chưa từng xuất hiện trên thế gian, cho nên ta cũng không biết đây là có chuyện gi?" 

Phía sau lưng hắn, Mã Vân cung kính lên tiếng đáp.

"Mã Vân a, ta đã nói với ngươi nhiều lần, nếu như không có người ngoài, có thể gọi ta lão Hồ là được rồi! "


Hồ Kinh lắc đầu, nhìn thương khung một hồi, không phát hiện ra được cái gì đặc biệt, liền đi vào Thần Điện, mỉm cười nhìn Mã Vân nói.

Hiện tượng thiên văn kỳ lạ này, cho dù là Linh Thể Hóa Thần trung kỳ viên mãn cường giả như hắn cũng không hiểu, chỉ có về tra lại một chút Cổ Thư, hoặc là đưa chuyện này lên Thánh Cung, may ra sẽ có người giải thích được nghi hoặc của hắn.

"Bệ Hạ! Ngài là Thần Lục Chí Tôn, ta không thể nào phạm thượng được! "

Mã Vân hết sức lắc đầu, kiên định nói.

Ngày xưa, khi Hồ Kinh còn là Thông Thần cảnh giới tu sĩ, hai người còn có thể xưng huynh gọi đệ, nhưng mà hiện tại Hồ Kinh đã là Hóa Thần Chí Tôn, Thần Lục Thần Chủ, đứng trước mặt của hắn, hắn cảm giác được vô cùng áp lực, làm sao còn dám gọi Hồ Kinh là huynh đệ. 

"Thần Lục Chí Tôn sao?" Hồ Kinh không khỏi tự giễu nói.

Nếu như có thể, hắn thà rằng không làm cái Thần Lục Thần Chủ này, cho dù là đi Thánh Vực đào khoáng hắn cũng chấp nhận, chỉ cần có một cơ hội tăng lên thực lực, đột phá Ngụy Thánh, Thánh Vương, cái gì hắn cũng có thể làm được, chỉ tiếc... 

"Mã Vân! Ngươi vẫn còn trách ta giam ngươi gần một năm trời sao?" 

Không nhắc đến cái chuyện phiền lòng này nữa, Hồ Kinh lập tức quay sang Mã Vân, mỉm cười hỏi. 

Hắn biết, từ khi hắn đột phá Hóa Thần cảnh giới, giữa hai người đã là không còn được giống như trước kia nữa, có lẽ đây chính là cấp độ sinh mệnh chênh lệch, cho dù hắn có không quan tâm, nhưng mà người khác lại không thể không để ý.

Long cùng Xà là không thể cùng chung ổ, đây là khắc họa tốt nhất tình cảnh của hắn cùng Mã Vân bây giờ. 

"Bệ Hạ! Ta biết nổi khổ tâm của ngài, ta chưa bao giờ trách ngài cả!" Mã Vân lắc đầu liên tục nói.

Hắn đã đắc tội một lúc hai đại thế lực lớn, Hồ Kinh Bệ Hạ chỉ giam cầm hắn trong vòng mấy tháng đã thả ra, đây là ân đức lớn bằng trời rồi, hắn sao có thể có ý trách móc Hồ Kinh cho được, nếu như những người khác, đã toi mạng từ lâu rồi.

"Ngươi hiểu được ta cũng an tâm! " Hồ Kinh gật đầu nói.


"Ân! Cái cô bé Lâm An Nam kia! Thật sự là đáng giá cho ngươi phải mạo hiểm cứu giúp sao?" Hồ Kinh tiếp tục hỏi. 

"Bệ Hạ! An Nam là tiểu cô nương mà ta đã trông từ bé đến lớn, đối với cô ta, ta thật sự rất có cảm tình, cho nên, cũng không thể thấy chết mà không cứu được! " Mã Vân chính đại quang minh nói.

"Nha, ta còn nghe nói, Lâm An Nam kia cùng vị thần bí Diệp Tôn Giả có quan hệ không tệ, không biết chuyện này có thật không? "Hồ Kinh rất là chăm chú nhìn thắng vào Mã Vân hỏi. 

Cái chuyện này, từ khi hắn qua xem xét vết thương cho Sở Thiên Vũ, dùng Nguyên Thần Lực quét qua ký ức của Sở Thiên Vũ hắn đã có biết, hắn còn biết tại sao Sở Thiên Vũ một hai phải muốn lấy Lâm An Nam, chẳng qua là muốn trả thù mà thôi.

Những chuyện nhỏ này không nằm trong phạm vi quan tâm của hắn, vị Diệp Tử Phàm kia nếu như thật sự tìm được đường đến Thần Lục, cũng chỉ tìm Sở Gia, Lâm Gia trả thù mà thôi, với hắn không có nhiều quan hệ. 

Nhưng mà không quan hệ, không phải là hắn ngốc, Mã Vân hành động, hắn cũng biết dụng ý bên trong, cho nên hắn mới lôi chuyện này ra, gõ Mã Vân một chút mà thôi.

"Bệ Hạ! Sở Thiên Vân thật sự có hi vọng đột phá Hóa Thần sao?"

Khi Hồ Kinh nhắc đến cái tên Diệp Tôn Giả kia, Mã Vân là rùng mình một cái, hắn biết những tính toán nhỏ nhặt của mình là không thể qua được mắt của vị Thần Lục Chí Tôn này.

Hắn là không dám chính diện trả lời, chỉ có thể nói lái sang chuyện khác, hắn cũng tin Hồ Kinh sẽ không vì một chút chuyện nhỏ này cùng hắn tính toán. 

"Rất khó mà nói!"Hồ Kinh thở dài nói.

Mấy chục vạn năm qua, không biết bao nhiêu Thiên Kiêu Thông Thần có hi vọng đột phá Hóa Thần, hắn đều nghiên tài nguyên bồi dưỡng, thậm chí Hóa Thần cảm ngộ hắn cũng không tiếc ra sức truyền thụ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận