Đỉnh Luyện Thần Ma

Động Phủ chấn động, đang bế quan đột phá Hóa Thần cảnh giới Dương Đình Quân ánh mắt đỏ ngầu, anh tuấn gương mặt tràn đầy một vẻ khủng bố rống lên. 

Phong Linh Cấm Huyết Phù Trận, là hai vạn năm trước hắn đã lập ra, mục đích là muốn Diệp Tộc đời đời kiếp kiếp chỉ làm phàm nhân, chịu đủ mọi khuất nhục trước khi bị tận diệt. 

Sau khi lập xong tòa Phù Trận kia, hắn cũng cho một ít người ở lại nơi đó trông coi, cùng để lại Dương gia ấn ký bên ngoài Phù Trận, mục đích cũng là cảnh cáo cho bất kỳ ai muốn phá đi tòa Phù Trận cứu giúp đám người Diệp Tộc. 

Một vạn năm đầu, mọi chuyện diễn ra hết sức thành công, cũng có không ít những Thông Thần cảnh cường giả thấy hoàn cảnh nơi đây dị thường, thương xót hoàn cảnh của Diệp Tộc, muốn dùng Trung Phẩm Đạo Khí ra tay phá đi Phong Linh Cấm Huyết Phù Trận. 

Nhưng mà khi mà người của hắn nhắc nhở, còn có Dương gia ấn ký trên kia, không một tên nào dám ra tay phá tan Phù Trận. 

Tất cả những người kia đều là người thông minh, không ai chỉ vì chuyện không liên quan đến mình đi cùng chúa tể Đại Lục làm trái.

Một thời gian sau không thấy ai có gan cùng Dương gia chống lại, hắn cũng cho người dần rút về, chỉ căn dặn Lý gia nhìn qua, cùng một ít thế lực xung quanh làm khó Diệp Thành. 

Chỉ là không nghĩ đến, bây giờ lại có người to gan dám phá đi Phù Trận mà hắn lập ra, điều này không khác gì là đánh vào mặt của hắn một cái bạt tai, bạt tai này không chỉ đánh vào một mình hắn, mà còn đánh vào tất cả gương mặt của Dương gia, bất kể tên kia là ai, hắn nhất định phải chết. 


"Xoẹt!! "

"Thiếu Chủ! Đã xảy ra chuyện gì?"

Nhìn thấy Điện Phủ nơi Dương Đình Quân bế quan xuất hiện dị tượng, một tên Linh Thể Thông Thần hậu kỳ viên mãn cảnh giới lập tức xuất hiện, hướng về Dương Đình Quân Điện Phủ xin ý kiến. 

"Dương Hạo Vân, ngươi đi đến Bát Hoang Vực một chuyến, điều tra xem ai có gan phá đi Phong Linh Cấm Huyết Phù Trận, đem hắn cùng người liên quan diệt đi!" Từ bên trong Điện Phủ, Dương Đình Quân âm thanh truyền ra nói. 

Dương Hạo Vân, Dương gia một tên chi thứ đệ tử, hai vạn năm trước cũng là cùng hắn đi đến Bát Hoang Vực, cho nên hắn cũng không giải thích cái gì nhiều. 

"Tuân lệnh Thiếu Chủ!" Dương Hạo Vân cung kính hồi đáp. 

Dương Đình Quân chỉ nói nhiêu đó, hắn cũng đã hiểu chuyện gì xảy ra, rất có thể là do một tên đui mù Thông Thần Thiên Quân nào đã phá đi Phong Linh Cấm Huyết Phù Trận, cho nên vị Dương Thiếu Chủ này mới giận dữ như vậy. 

Thật là không có mắt, Dương Hạo Vân thầm oán hận cái tên Thông Thần kia vì đã phá đi Phong Linh Cấm Huyết Phù Trận, trước khi ra tay, ngươi không có nhìn vào Dương tự bên trên hay sao?

Dương Hạo Vân trong lòng oán thầm, nói thật hắn không muốn đi đến cái Bát Hoang Vực kia một lần nào nữa, nơi đó Thiên Địa Linh Khí quá mức khô cằn, chỉ hít vào một hơi hắn cũng cảm thấy không thoải mái. 

"Còn nữa, tiện thể ngươi đem Diệp Tộc sát sạch luôn một thể, nếu như bọn họ không muốn làm Phàm Nhân, hãy để cho bọn họ xuống Minh Giới làm cường giả đi!" Dương Đình Quân không có một tia cảm tình nói tiếp. 

"Vâng! Thiếu Chủ!"Dương Hạo Vân rùng mình đáp.

"Diệp Tuyết Văn, nếu như biết có ngày hôm nay, năm xưa ngươi còn dám từ chối Thiếu Chủ? " Dương Hạo Vân trong lòng âm thầm nói.

Diệp Tộc bị tai họa mấy vạn năm qua, hắn là biết đến, năm xưa Dương Đình Quân đi đến Bát Hoang Vực, một lần tình cờ gặp được Diệp Tộc Thiên Tài Đệ Tử là Diệp Tuyết Văn, nhìn thấy Diệp Tuyết Văn xinh đẹp hiếm thấy, Dương Đình Quân là quy định theo đuổi. 


Khi đó vì muốn thành tâm theo đuổi Diệp Tuyết Văn, Dương Đình Quân là che giấu thân phận của mình, giả làm một vị bình thường Pháp Thần Tu Luyện Giả, có ý muốn dùng tình cảm chân thành đã động đến Diệp Tuyết Văn. 

Chỉ là vị Dương Thiếu Chủ này làm việc chỉ là phí công, vị Diệp Tuyết Văn cô nương kia khi đó là công chúa của Ngũ Tinh Thế lực Diệp gia, lại đã có vị hôn phu, làm gì còn quan tâm đến một vị "tán tu" như Dương Đình Quân. 

Hơn nữa, vì muốn Dương Đình Quân từ bỏ ý định, không tiếc cùng vị hôn phu của mình làm trò, sĩ nhục Dương Đình Quân. 

Chính vì nguyên nhân này, Dương Đình Quân liền cực hận cô ta, sau khi ra tay sát đi Diệp Tuyết Văn hai người, hắn là ra lệnh cho Vương Nhất Sơn đem gia tộc của vị hôn phu Diệp Tuyết Văn cho diệt tộc, còn chưa hết giận, hắn ra lệnh giết sạch Siêu Phàm Cảnh trở lên cường giả của Diệp gia, đày những người còn lại đến một tòa khô cằn tiểu trấn, lập ra một tòa Tứ Giai Phong Linh Cấm Huyết Phù Trận, để cho Diệp Tuyết Văn hậu nhân đời đời sống kiếp Phàm Nhân. 

"Vút!"

"Kia là một viên Lục Giai Cao Cấp Kiếm Phù, có thể diệt sát bất kỳ một vị Hóa Thần Chí Tôn nào, ngươi hãy cầm lấy đề phòng bất trắc, còn nữa, khi đến Bát Hoang Vực, ngươi có thể sử dụng toàn bộ lực lượng của Lý gia, chỉ cần nhắc đến tên của ta, bọn họ sẽ vui vẻ phục tùng! " Dương Đình Quân nói. 

"Đa tạ Thiếu Chủ! "

Một ánh quang điểm lóe lên, trên tay của Dương Hạo Vân đã xuất hiện một khối Ngọc Phù, đưa nó cất vào bên trong nhẫn trữ vật, Dương Hạo Vân cung kính cáo lui.

Thật ra trong lòng của hắn là cười nhạo vị Dương Thiếu Chủ này lo xa, Hóa Thần cường giả, đó là nhân vật bật nào, sao có thể đi đến cái nơi khô cằn như Bát Hoang Vực, Vi Long Thành, Diệp Thành. 


Cho dù có hi hữu đi vào chăng nữa, nhìn thấy bên trên Phù Trận kia có Dương gia ký tự, bọn họ giám ra tay sao? 

Hóa Thần cường giả trên Thiên Nhược Đại Lục này ai không Đại Lục Dương họ tuy nhiều, nhưng mà dám công khai dùng Dương Tự làm ký hiệu, cũng chỉ có Thần Thành Dương gia mà thôi, đắc tội với Dương gia, chê mình sống quá lâu hay sao.

Mặc dù không cho là vậy, nhưng mà hắn cũng không có nói ra, có thêm một viên bảo mệnh phù, lại không cần nhất thời trả lại, vẫn là lợi ích vô cùng. 

...

Mười ngày sau... Diệp Thành. 

"Ai da! Đây không phải là Tiểu Nha nhà chúng ta sao? Ngươi không ở tại Diệp Phủ tu luyện, về đây để mà làm gì? " Nhìn thấy xuất hiện trước cửa là nha đầu Diệp Tiểu Nha, Diệp Tử Phàm âm dương quái khí hỏi một câu.

"Tử Phàm ca ca! Ta không phải là nhớ huynh, cho nên mới về đây sao?" Diệp Tiểu Nha ngọt ngào cười trả lời. 

Mười ngày qua, là khoảng thời gian hạnh phúc nhất trong đời của nàng, không những hiện tại nàng có thể tu luyện, mà tu vi cũng là tiến triển cực nhanh, từ một tên Võ Mạch nhất trọng thiên thái điểu, một lúc phi thăng đến Võ Mạch lục trọng thiên cảnh giới, bình quân hai ngày đột phá một trọng cảnh giới, điều này đã làm khiếp sợ trong tộc tất cả mọi người.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận