Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng

Mất hết tất cả?

Trong lòng Hạ Tử Du nhất thời chấn động.

Đàm Dịch Khiêm trầm mặc quan sát sắc mặt cô.

Lặng người mấy giây, Hạ Tử Du nghiêm túc hỏi, "Anh đối phó anh ấy, vậy
chuyện lần trước anh nói Trạch Húc lợi dụng em, tất cả là thật sao?"

Đàm Dịch Khiêm nhỏ nhẹ gọi, "Lại đây...."

Hạ Tử Du từ từ bước tới bên cạnh Đàm Dịch Khiêm.

Đàm Dịch Khiêm mở một phần văn kiện ở trên bàn ra, sau đó đưa cho Hạ Tử Du."Đây là sự thật anh sai người điều tra."

Hạ Tử Du nhận lấy văn kiện, nghiêm túc nhìn từng chữ trên văn kiện.

Cô nhìn đại khái nội dung trên văn kiện, khiến cô khiếp sợ không thôi,
trên đó chính là những tấm hình Kim Trạch Húc và một người đàn ông đang
gặp nhau ở hội sở cao cấp.

Kim Trạch Húc và người đàn ông ở trong hình đó hiển nhiên là bạn bè thân thiết, bọn họ nâng ly cười nói với
nhau, hơn nữa ánh ánh mắt còn biểu lộ sự quen biết hiểu ý.

Thấy những ảnh chụp này, Hạ Tử Du liên tục lắc đầu, cô khó có thể tin hỏi
Đàm Dịch Khiêm, "Là anh ấy sao? Trạch Húc thật sự giao thiệp với những
người này?”

Đúng vậy, người đàn ông trong hình chính là người đàn ông trong khách sạn LLD đêm hôm đó muốn hại Hạ Tử Du.....

Đàm Dịch Khiêm lạnh nhạt nói, "Người này tên là Roglia, hắn là người Thụy
Điển, hắn là tên trùm thuốc phiện đang bị quốc tế truy nã, hắn luôn trốn ở những nơi hẻo lánh, hơn nữa còn có rất nhiều tên giả.”

Hạ Tử Du kinh ngạc lui về sau một bước.

Đàm Dịch Khiêm đứng dậy đỡ lấy cơ thể đang run run của Hạ Tử Du, nhẹ nhàng
từ tốn nói, "Nói cho em biết sự thật này chỉ là muốn em hiểu, Kim Trạch
Húc không đáng để em tin tưởng."

Hạ Tử Du níu chặt cánh tay Đàm
Dịch Khiêm, giống như khó có thể tiếp nhận sự thật này, cô khẩn trương
hỏi, "Làm sao anh chụp được những tấm hình này?"

Đàm Dịch Khiêm
dìu Hạ Tử Du đi tới ghế sofa trong phòng sách, bình tĩnh giải thích,
"Những hình này là anh sai người lấy được từ cảnh sát nước Anh, khi cảnh sát đang điều tra hành tung của Roglia thì vô tình chụp được hình ảnh
Kim Trạch Húc và Roglia gặp mặt."

"Lấy được từ cảnh sát bên đó?" Hạ Tử Du giật mình.

Đàm Dịch Khiêm đỡ Hạ Tử Du ngồi xuống ghế sofa.

Nhìn vẻ mặt sững sờ của Hạ Tử Du, Đàm Dịch Khiêm nhíu mày hỏi, “Sao vậy?”

Hạ Tử Du nghiêm túc nói, "Em đi Anh bởi vì Trạch Húc bị chụp lại những tấm ảnh này mà khiến cảnh sát hoài nghi, luật sư của Trạch Húc muốn em đi
làm nhân chứng...... Trạch Húc nói với em những tấm hình này là vì
Roglia muốn trả thù Trạch Húc mà đưa cho cảnh sát, nếu như anh lấy những tấm hình này từ tay cảnh sát, những tấm hình này không phải là Roglia
đang cố ý hãm hại sao?”

Đàm Dịch Khiêm kiên nhẫn hỏi ngược lại,
"Bà xã, một tên tội phạm bị truy nã quốc tế có thế lực lớn như vậy, hắm
muốn hại người cần phải hao tổn công sức như vậy sao?”

Vấn đề này Hạ Tử Du cũng từng nghi ngờ hỏi Kim Trạch Húc, nhưng Kim Trạch Húc có vẻ như cũng không có câu trả lời hợp lý.

Mặc dù nghi ngờ, nhưng Hạ Tử Du vẫn muốn thay Kim Trạch Húc tìm một lý do
để phản bác lại, "Có thể Roglia hắn là một tên biến thái? Hắn thích chơi những trò đó?”

Đàm Dịch Khiêm cười khẽ, "Roglia có thể tránh
được sự đuổi bắt của cảnh sát quốc tế nhiều năm như vậy, hắn hiển nhiên
không phải là người làm việc theo cảm tính, thử hỏi một người làm việc
quả quyết như thế, làm sao lại hứng thú giày vò một người mà hắn có thể
dễ dàng giải quyết?”

Qua những phân tích của Đàm Dịch Khiêm, Hạ Tử Du phát hiện thật sự cô đã bỏ qua rất nhiều vấn đề....

Đầu tiên là đêm đó vì Kim Trạch Húc nói nhầm số phòng mà cô đi lộn vào
phòng Roglia, tiếp theo là Kim Trạch Húc không muốn để cho cô báo cảnh
sát, tiếp theo lúc ở Male Kim Trạch Húc vì sốt cao mà cô phải đi với Kim Trạch Húc đến bệnh viện đúng dịp gặp một đứa trẻ cần truyền máu, lại
còn đúng dịp phát hiện kết quả xét nghiệm máu của cô và Kim Trạch Húc
....

Suy nghĩ đến đó, cả người Hạ Tử Du dần dần mềm nhũn.

Đàm Dịch Khiêm ôm Hạ Tử Du vào trong ngực, dịu dàng nói, "Kim Trạch Húc cố ý để em hiểu lầm giữa em và hắn có quan hệ anh em, như vậy là hắn mới có
thể tạo rắc rối cho chúng ta hết lần này đến lần khác, hơn nữa hắn biết
rõ em sẽ vì vệ hắn mà giấu giếm chuyện này với anh.

Trong lòng của Hạ Tử Du đang cực kỳ phức tạp....

Sau khi biết được Kim Trạch Húc là anh trai mình, cô lựa chọn giấu giếm vì bản tính cô lương thiện.

Mặc dù biết Kim Trạch Húc làm rất nhiều chuyện sai lầm, nhưng Kim Trạch Húc dù sao cũng là anh trai cô, huống chi lại từng có ân với cô, cho nên cô không muốn giữa anh trai và chồng mình xảy ra tranh chấp đến mức anh
chết tôi sống.

Cô biết rõ hơn bất kì ai, nếu như Kim Trạch Húc
không phải là con trai Kim Nhật Nguyên, có lẽ thông qua cố gắng của cô
có thể hóa giải mâu thuẫn giữa Đàm Dịch Khiêm và Kim Trạch Húc, dù sao
mâu thuẫn giữa Đàm Dịch Khiêm và Kim Trạch Húc cũng do cô mà ra, chưa
hẳn thù hận đến nỗi không đội trời chung, nhưng nếu Đàm Dịch Khiêm biết
chuyện này, thân phận của Kim Trạch Húc thay đổi, trận đấu của Đàm Dịch
Khiêm và Kim Trạch Húc sẽ được thăng lên thành trận đấu của hai gia tộc, như vậy cơ hội cô muốn thuyết phục Đàm Dịch Khiêm bỏ qua cho Kim Trạch
Húc là không thể.....

Cho nên, cô mới giấu không nói, chỉ vì không muốn để sự việc phát triển theo chiều hướng xấu nhất.

Hạ Tử Du thật khó chấp nhận sự thật này, ủ rủ nói, "Ý anh là Roglia xuất hiện ở khách sạn căn bản là do Trạch Húc cố ý sắp xếp?"

"Đúng vậy."

Hạ Tử Du nghi ngờ, "Nhưng nếu Trạch Húc cùng Roglia cấu kết với nhau,
Trạch Húc làm sao có thể đưa hình của anh ấy và Roglia cho cảnh sát?
Chẳng lẽ chỉ vì muốn ép em trong ngày sinh nhật anh đến Anh tìm anh ấy
hay thôi sao? Anh ấy làm vậy cũng không tránh khỏi nguy hiểm....
........”

"Kim Trạch Húc dĩ nhiên sẽ không dùng cuộc sống tự do
của chính mình để mạo hiểm, nhưng hắn không có lựa chọn, bởi vì cảnh sát nắm giữ hình ảnh của hắn với Roglia, mà người duy nhất có thể thay hắn
thoát tội chỉ có em..... Kim Trạch Húc bị giam một tuần sau luật sư của hắn mới thông báo cho em, điều này nói rõ hắn vẫn luôn tìm thời cơ
thích hợp để hành động.”

Hạ Tử Du khó chịu lắc đầu, "Ông xã, anh ấy thật sự là người trăm phương ngàn kế như vậy sao?"

Đàm Dịch Khiêm vuốt vuốt mái tóc Hạ Tử Du, "Hắn là người không đơn giản."

"Anh ấy tiếp xúc với Roglia là bởi vì anh ấy có liên quan đến ma túy sao?"

"Đúng vậy"

Hạ Tử Du lẩm bẩm thì thào, "Như vậy, em làm chứng cho anh ấy thật ra là giúp anh ấy thoát tội?”

Đàm Dịch Khiêm an ủi nói, "Đồ ngốc, em đừng suy nghĩ về những việc này, em chỉ là người vô tội bị hắn lợi dụng thôi.”

Hạ Tử Du bi thương dựa vào trong ngực Đàm Dịch Khiêm, "Vì sao sự tình lại
trở nên như vậy? Tại sao một người bạn em rất quý trọng cuối cùng lại
trăm phương ngàn kế lợi dụng em như vậy?”

....

--- ----

"Cô chủ, cô chủ, ông Robert đến thăm cô."

Người giúp việc kêu gọi lại thần trí Hạ Tử Du đang sững sờ ngồi trên xích đu,.

Hạ Tử Du ngước mắt nhìn lên, nhìn thấy Robert đang từ xa đi về phía cô.

Hạ Tử Du đứng dậy, khẽ mỉm cười.

Robert lúc này đã đi tới trước mặt Hạ Tử Du, giọng nói vẫn hài hước như trước, “Phụ nữ có thai là nhất, em mau ngồi xuống đi, anh không dám để em đứng đâu.”

Hạ Tử Du bị lời nói của Robert chọc cười, "Mang thai cũng đâu có khoa trương như anh nói vậy. “

Hàn huyên mấy câu, Robert hỏi, "Có muốn dẫn anh đi thưởng thức vườn hoa nhà em hay không?”

Hạ Tử Du ý thức được Robert dường như có lời muốn nói với cô, cô gật nhẹ đầu.

Hai người tản bộ ở đường mòn trong vườn hoa, sau khi người giúp việc giữ
khoảng cách với bọn họ, Hạ Tử Du lên tiếng hỏi, "Robert, anh có chuyện
muốn nói với em sao?”

Robert ung dung nói, "Cũng không có chuyện gì, chỉ là biết tâm tình em không tốt, cho nên muốn tới khuyên em thôi.”

Hạ Tử Du không hiểu nói, "Em không sao mà!"

Robert cười nhẹ, "Nếu như em không sao thì vừa rồi đã không ngồi trên xích đu
mất hồn như vậy.........Em lo lắng cho Kim Trạch Húc sao?”

Biết không thể tiếp tục che giấu tâm tư trước mặt Robert, Hạ Tử Du rũ hàng
mi dài xuống, thấp giọng nói, "Em không lo lắng cho anh ấy, em chỉ thấy
rất thất vọng."

Robert lập tức nói, "Đối với loại người này em không cần phải thất vọng...."

Hạ Tử Du khó chịu nói, "Robert, anh không hiểu đâu.... Anh ấy giống như
người thân của em vậy, em chưa bao giờ nghĩ đến anh ấy có thể lợi dụng
em.”

Robert an ủi nói, "Tử Du, anh hiểu tâm trạng em lúc này,
nhưng những chuyện hắn làm đều là sự thật, em không cần phải nhân từ,
cho dù mai này kết quả hắn có mất đi tất cả, cũng là do hắn gieo gió gặp bão.”

"Em biết...."

Robert nghiêm túc nói, "Vậy thì
đừng vì loại người này mà buồn nữa....... Hắn đã gây nên nhiều sóng gió
cho em và Dịch hiêm, không đáng để em hao tâm tốn sức vì hắn, hơn nữa em đã nhiều lần cầu xin Dịch Khiêm bỏ qua cho hắn, từ lâu em đã trả hết
công ơn mà hắn đã giúp đỡ em rồi.”

Hạ Tử Du nặng nề thở dài.

Không muốn nói đến chủ đề này nữa, Robert nói sang chuyện khác, "Được rồi,
sau cơn mưa trời lại sáng, Tử Du, chờ hai ngày nữa Dịch Khiêm xử lý xong chuyện Kim Trạch Húc, một nhà ba người của em hãy đến Male du lịch một
chuyến đi!”

Hạ Tử Du ngước mắt, "Anh tính về Male sao?"

Robert hờ hững đáp lại, "Ừ."

"Vậy.... Nhất Thuần thì sao?" Hạ Tử Du đương nhiên biết nguyên nhân Robert ở lại đây mấy ngày nay.

Robert thở dài nói, "Anh nghĩ, cô ấy sẽ không ở lại Los Angeles nữa, anh cũng
chán cảnh ngày ngày cứ phải đuổi theo cô ấy.... Cõ lẽ, anh và cô ấy
chính là hai đường thẳng song song không có giao điểm, cho dù anh có cố
gắng hết sức cuối cũng cũng chỉ là ôm nỗi thất vọng.”

Hạ Tử Du tự trách nói, "Robert, thật xin lỗi, Dịch Khiêm vì em mà đuổi việc Nhất Thuần....”

Robert thật thoải mái nói, "Chuyện không liên quan tới em, Dịch Khiêm vốn
không muốn giữ Nhất Thuần ở lại Los Angeles.... Thật ra thì Dịch Khiêm
đối với Nhất Thuần như vậy cũng tốt, ít nhất có để cắt đứt ý nghĩ của
Nhất Thuần, nếu như Nhất Thuần ở bên cạnh Dịch Khiêm sẽ càng lún càng
sâu, việc này đối với Nhất Thuần chính là tổn thương.”

"Hy vọng trong tương lai Nhất Thuần sẽ tìm được một người thật sự thích hợp với cô ấy.”

Robert lần nữa cảm khái nói, "Cho nên, Tử Du, em nhất định phải biết quý trọng người mà mình yêu thương, bởi vì một khi bỏ lỡ, có lẽ sẽ đánh mất cả
đời.”

Lần này, Hạ Tử Du đột nhiên hỏi, "Robert, anh thật sự nghĩ rằng em và Dịch Khiêm có thể bên nhau cả đời sao?”

Robert lập tức trợn to hai mắt, "Tử Du, sao em lại hỏi như vậy?"

Giọng Hạ Tử Du có phần xúc động, "Có một chuyện chôn giấu ở đáy lòng khiến em rất khó chịu, nhưng em không thể để cho ai biết, em cũng không thể đi
hỏi Dịch Khiêm......”

Robert vịn hai vai Hạ Tử Du, khẩn trương nói, "Có chuyện gì anh có thể giúp em?"

Hạ Tử Du nghiêm nghị hỏi, "Em nói cho anh biết nhưng anh có thể đảm bảo không nói với Dịch Khiêm được không?”

Robert cam kết nói, "Nếu như em không muốn anh nói với Dịch Khiêm, anh sẽ không nói.”

Hạ Tử Du hít sâu một hơi, chậm rãi nói, "Hôm trước ở công ty, Aston đến
tìm Dịch Khiêm, em cùng Aston hàn huyên mấy câu, lúc Aston chuẩn bị đi
vô thì tình làm rơi mấy tập văn kiện, em thuận tay giúp Aston nhặt lên,
nhưng em không ngờ trong những văn kiện đó có một tờ giấy thỏa thuận ly
hôn đã có chữ ký của Dịch Khiêm, luật sư Aston nói cho em biết đơn ly
hôn này là Dịch Khiêm bảo anh ấy làm lúc em đến Anh, nhưng sau khi em và Dịch Khiêm làm lành rồi, Dịch Khiêm vẫn không cho Aston hủy nó đi.”

Robert nghe xong cũng không có kinh ngạc gì, ngược lại còn tỏ ra rất là bình
tình, “Tử Du, mặc dù anh không biết Dịch Khiêm làm giấy ly hôn này,
nhưng anh cũng không thấy ngạc nhiên khi Dịch Khiêm làm như vậy.”

Hạ Tử Du không thể hiểu hỏi, "Là anh ấy vẫn còn để ý chuyện em vì Trạch Húc tới Anh?”

Robert nhỏ nhẹ nói, "Trước khi em đi Anh, Dịch Khiêm từng tâm sự với
anh....... Lúc đó cậu ta đã rất tự tin nói với anh rằng em sẽ không vì
chuyện của Kim Trạch Húc mà làm ảnh hưởng tới tình cảm của hai người
nữa, nhưng sau khi cậu ta nói những lời này không bao lâu, thì em đã vì
Kim Trạch Húc mà đi Anh.... Anh cho rằng Dịch Khiêm có thể tự tin như
vậy, nhất định giữa hai người đã có tiếng nói chung, nhưng Dịch Khiêm
tin tưởng em còn em thì không làm được....... Em làm tổn thương sự tin
tưởng của Dịch Khiêm đối với em, Dịch Khiêm thấy em thậm chí còn không
quan tâm đến tình cảm của em và cậu ấy, có lẽ đây chính là suy nghĩ ban
đầu của Dịch Khiêm khi làm đơn ly hôn này.”

Hạ Tử Du cắn nhẹ môi, hốc mắt lúc này đã ửng hơi nước.

"Anh biết em làm như vậy là bởi vì em không thể nhìn thấy Kim Trạch Húc xảy
ra chuyện mà làm ngơ không quan tâm, nhưng em và Dịch Khiêm đã kết hôn,
gặp những chuyện như vậy vợ chồng cần phải cùng nhau ngồi xuống bàn bạc, em nên hỏi ý kiến Dịch Khiêm, còn nữa....... em giấu Dịch Khiêm chuyện Kim Trạch Húc là anh trai em, có lẽ ban đầu là vì bảo vệ mọi người,
chuyện này cũng chứng minh em chưa hoàn toàn tin tưởng Dịch
Khiêm.......Giữa vợ chồng nên thẳng thắn thành thật với nhau, Dịch Khiêm là chồng em, em hoàn toàn có thể đem hết tâm tư tình cảm nói cho Dịch
Khiêm biết, em nghĩ xem, nếu Kim Trạch Húc thật sự là anh trai em, bởi
vì mối thù xưa nay của hai nhà Đàm - Kim mà Dịch Khiêm có thể không quan tâm đến cảm nhận của em vẫn đối phó với Kim Trạch Húc hay sao? Em có
từng nghĩ tới Dịch Khiêm phải chịu áp lực của gia đình để cưới em hay
không, điều này chứng minh Dịch Khiêm rất lý trí trong việc làm thế nào
với kẻ thù truyền kiếp.... Cho nên, nếu như Kim Trạch Húc thật sự là anh trai em, ngược lại Dịch Khiêm sẽ lo lắng đến cảm nhận của em........”

Hạ Tử Du nhả ra đôi môi đang cắn chặt vì kiềm chế của mình, đau lòng nói,
“Em không nghĩ đến phương diện này, em vẫn cho rằng trong lòng của anh
ấy, em không quan trọng đến vậy.......”

Có lẽ cô vẫn còn giữ lại những hồi ức trong quá khứ mà kiêng kị với anh.......

Cô biết anh yêu cô, nhưng thỉnh thoảng cô lại nghĩ, anh có yêu cô giống như cô yêu anh không?

Những chuyện trong quá khứ quá tàn nhẫn, cuối cùng vết thương trong lòng cô
vẫn khó có thể khép lại, cho nên, cho tới hôm nay cô vẫn chưa hoàn toàn
trao hết cho anh.........

Robert đỡ vai Hạ Tử Du, tăng thêm dũng khí cho cô, "Em rất có trọng lượng, em có mà..... Em phải tin tưởng
Dịch Khiêm, nếu như em vẫn không tin thì em cứ mạnh dạn đến hỏi thẳng
Dịch Khiêm, nếu như giờ phút này em vẫn còn nghi ngờ về giấy ly hôn kia, tại sao không chính miệng đi hỏi Dịch Khiêm? Em sợ kết quả sẽ khiến em
không thế chấp nhận sao? Nếu như kết quả không thể nào chấp nhận, thì
chuyện này sớm muộn cũng phải có ngày bộc phát, vậy sao em không nhân
lúc này đi hỏi cho rõ ràng chứ?"

Hạ Tử Du sững sờ hỏi, "Em thật sự có thể đi hỏi anh ấy sao?"

Robert gật đầu, "Dĩ nhiên, hai người là vợ chồng, có cái gì mà không thể thẳng thắn đối mặt nhau đây?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui