Định Mệnh Cái Đầu Anh!

Lần thứ N Jay bước ra từ phòng rửa mặt. Trên mặt Jay vẫn còn những dấu đen loang lổ như một con bò sữa. Dương và An Hạ lại thoải mái mà cười phá lên. Jay “hứ” một tiếng lại dậm chân mà bước vào rửa mặt lại lần nữa. Nhìn lại đồng hồ bây giờ đã gần 10h rồi. Đói chết cô rồi! 

“Jay! Cậu ra đây! Tớ make-up che mấy vết đó cho cậu!” Jay ở trong phòng vệ sinh nghe vậy liền nhìn ra với 2 con mắt sáng lấp lánh, như đã thấy được tương lai tươi sáng của mình.

An Hạ tìm sản phẩm make-up, đôi tay liến thoắng đánh phấn nền, kem che, vv.

Jay mới sực nhớ ra gì đó “ Tiểu Hạ? Mấy giờ rồi?”

“11h 20” Dương tốt bụng nhắc nhở. “Áaaaaaa, chết tớ rồi. Cậu làm lẹ lẹ lên! 11h30 tớ có tiết. Là ông thầy khó tính huyền thoại đó! Hôm bữa thằng chả đã trừ của tớ mấy điểm rồi!”

“Rồi, rồi, xong rồi nè. Đi, đi.” Cô vừa buông cây chổi xuống Jay nhanh tay bắt lấy cặp rồi chạy thẳng không quay đầu. Lúc này cô mới nhìn đồng hồ, 10h10 phút. Nhìn sang kẻ tội phạm đang vui vẻ chơi game trên điện thoại.


“Nè, anh cố ý phải không?╮( ̄▽ ̄"")╭” 

~im lặng~~ tiếp tục chơi game~

“Nè!”

~im lặng~~ tiếp tục chơi game~~huýt sáo~

“Anh!”

~im lặng~~ tiếp tục chơi game~


Lần này thì An Hạ trực tiếp nhéo tai Dương và la lên “GIỜ ANH THÍCH CHƠI GAME HAY LÀ THÍCH CÚT?”

“Ấy, ấy, bình tĩnh, em ơi, bình tĩnh, thôi chắc em đói rồi. Hay là mình đi ăn ha?” Nghe vậy An Hạ mới bỏ tai Dương ra, trở nên ngoan ngoãn như thường ngày. “Vậy giờ mình đi ha anh? Em thích anh quá cơ!o(≧v≦)o”

!Nhà có mèo phải làm sao? Lúc ghét, lúc thích là thế lào?!

Trên đường đi bộ tới nhà ăn

“Ý, cái vụ Jay hồi nãy là anh cố ý đúng không?” An Hạ mới sực nhớ ra.

“Đâu có, anh là đang giúp nó thì có. Trong vòng vài giây nữa, không chừng nó sẽ chạy về ký túc xá lấy đồ.” Dường như để chứng minh cho An Hạ điều anh nói là sự thật. Một cơn gió chạy ngang qua với tốc độ không phải con người. 

“Em muốn ngồi đây coi nó quên cái gì không?”  Dương chỉ vào cái ghế gỗ được dựng ngay bên đường. Khoảng vài phút sau, cơn gió lại bay ngang qua với một cái laptop. Uhm, anh em họ nhà này hiểu nhau ghê thật. Nhưng mà giúp cái này hơi...ác. Tính ra thì nãy giờ Jay chỉ mới đi và về lấy đồ khoảng 10 phút. Với tốc độ chạy này thì Jay sẽ đến lớp trong vòng 5 phút. Cũng chỉ mới 15 phút thôi mà!

Tội nghiệp Jay còn chưa được ăn… nhưng mà thôi cũng kệ


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận