Hội trường tạm nghỉ 10 phút thì mới bắt đầu lại, sau khoảng thời gian nghỉ ngơi thì vật đấu giá tiếp theo rất nhanh được đưa lên.
Một chiếc bình cổ cũng là vật đấu giá cuối cùng hôm nay.
─ " Chiếc bình cổ này theo như được điều tra thì nó đã có niên đại từ 500 năm sử sách, dưới thời thống trị độc tài của nhà Sở, chiếc bình cổ này được phát hiện ra ở trong khu tàn tích cuối cùng ở 10 năm trước, và người phát hiện ra nó đem trưng bày ở viện bảo tàng lịch sử trước nay nó được rất nhiều người ngỏ ý muốn mua lại với giá cực kì cao nhưng vẫn không bán nhưng đến nay nó được giao cho chúng tôi bán đấu giá với giá khởi điểm là 10 tỷ bước giá mỗi lần là không dưới 500 triệu, món đấu giá xin được bắt đầu "
─ " 10 tỷ 600 triệu "
─ " 20 tỷ "
─ " 25 tỷ "
─ " 25 tỷ 700 triệu "
Bước giá trong chớp nhoáng bị nâng giá cao trên trời, có thể nói bình cổ này rất được mắt người khác.
─ " 30 tỷ "
Người chủ trì nét mặt tươi cười hô lên: " Vị khách số 2800 ra giá 30 tỷ!! Còn ai cao hơn không? "
Tử Hy không thích mấy thứ đồ cổ này, cô chỉ chán chường ngáp ngắn ngáp dài xem người ta đọ giá.
Đang lúc chán nản cổ giọng âm trầm lại vang lên.
─ " 50 tỷ ".
Người chủ thấy anh ta ra giá cao ngất ngưỡng liền hô ─ " Vị khách 1264 ra giá 50 tỷ! Con số rất cao, liệu còn có ai ra giá cao hơn con số này không nhỉ? "
Tử Hy hừ lạnh đưa ánh mắt khinh miệt lơ đãng nhìn về phía hắn ta.
─ ─ Hơ! Tên này đúng là vung tiền như rác! Một cái bình mà tốn gần 40 tỷ, cái bình này có công dụng gì tốt lắm sao? Để trưng bày ngắm vài ngày cũng chán, uổng tiền.
─ ─ Nhưng mà nhờ hắn mà cô lại có thứ vui đùa rồi!
Địch Tử Hy nhếch môi cười nhạt, đáy mắt dõng dạc ý trêu đùa, chất giọng lạnh lùng nhưng ngọt như mật vang lên ─ " 55 tỷ! "
Vừa ra giá xong cô, cả khán phòng lạnh ngắt, ai cũng ngờ nghệch cả ra.
Bạch Huy Lãng bất giác nhíu mày, nhìn về hàng ghế của cô suy nghĩ.
─ ─ Cô gái này muốn gây sự chú ý của hắn thật à?!
Hắn ta mang tâm trạng khó chịu tiếp tục ra giá.
─ " 60 tỷ "
Tử Hy cười lạnh ra giá cuối cùng.
─ " 80 tỷ! "
Bạch Huy Lãng cau mày khó chịu! Sát khí từ người hắn lan toả cả khán phòng.
─ ─ Cô gái này quả thực chắc chắn đang muốn hắn chú ý, bằng không cớ sao mỗi lần hắn ra giá là cô ta lại làm khó hắn.
Hắn hừ lạnh khinh thường, cố ý đưa ánh khi bỉ nhìn sang chỗ ngồi của Tử Hy.
─ ─ Dám dùng tiền để gây sự chú ý của hắn, đúng là đàn bà ngu ngốc.
Hắn ta không ra giá tiếp, hắn mặc kệ cho cô ta lấy chiếc bình cổ đó với giá 80 tỷ.
─ ─ Để xem cô thật sự có tiền hay là chỉ giả vờ có tiền.
Hồi lâu vẫn không có ai ra giá, người chủ trì hô lên lần thứ nhất.
Đám người bắt đầu chửi rủa cô là ngu ngốc, một số người thì xem xem kết quả.
─ ─ Lấy hơn cả một gia tài để đi mua cái bình nát này, người đó đúng là ngu hết chỗ nói.
Nam Cung Dạ thì ngồi lì trên ghế,bàn tay giấu trong vạt áo đã nắm chặt đến nổi gân xanh nổi lên, môi mím chặt trong lòng mặc niệm cho cô.
( T/g: quả là trợ thủ đắc lực tương lai có tâm với chủ! anh tốt lắm luôn anh Dạ à (눈▽눈)).
Tử Hy thì vẫn bình thản, môi mỉm cười chắc chứa sự trào phúng, mắt cô đối mắt với hắn ta, môi anh đào cất cao giọng nói ─ " Ah! Số 1264 tài sản đến đây vượt hết sức rồi à? Ối trời ạ vậy thì xin lỗi nhé chắc chiếc bình cổ này về tay tôi rồi " cô còn phối hợp tay che miệng nói.
Bạch Huy Lãng đang chuẩn bị cảm xúc khinh miệt khi Tử Hy sắp ôm nợ thì đột nhiên nghe cô nói vậy! Đây là ý nằm ngoài dự đoán của hắn, hắn cau mày nhìn về phía cô.
Tử Hy giả vờ ảo não, tay nâng thái dương, chất giọng êm tai dõng dạc lớn nói ra từng chữ: " Tôi cứ tưởng anh sẽ cho tôi trầm trồ chứ! Haizzz quá thất vọng rồi! Mới có tí tiền này thôi mà đã bỏ cuộc, chẳng có ai ra giá tiếp vậy xem ra tôi là người có tiền nhất trong khán phòng này rồi, uầy! Sắp tới tôi sẽ lên báo với chiếc bình cổ này cho xem, nói sao nhỉ? Ừ nhỉ ─ ─ trên báo sẽ nói là tiểu thư bỏ ra giá 80 tỷ mua một chiếc bình cổ, các lão đại ngậm ngùi cay đắng mất món hàng? " để tốt hơn cô tặng cho hắn nụ cười khinh miệt.
Cô nói xong người chủ trì lập tức hô lần thứ hai! Cách 3' ông mới hô một lần.
Những người khác bị cô khinh miệt trong lòng có một đóm lửa sôi sục nhưng mà vài cũng thấy cũng đúng haizzz! Ai bảo mình nghèo quá làm gì.
Đặc biệt Bạch Huy Lãng bị khinh miệt thế mà còn lại là con gái! Lòng tự tôn của hắn như bị xúc phạm, cái tôi của hắn không chịu thua! Lập tức ra giá.
─ " 100 tỷ! Có ai cao giá hơn?! "
Hắn nói xong căn phòng im ắng lạ thường, sát khí bao trùm, ai ai cũng hạ sự hiện diện của bản thân xuống xuống mức tối đa, để bản thân không bị tên ôn thần này cho vào tầm ngắm làm bao cát sả giận.
Tử Hy nhếch môi nhưng rất nhanh cô khôi phục nét mặt bi phẫn, cắn môi trừng hắn! Bộ dạng y như đang rất ủy khuất.
Sau ba lần hô bình cổ này thuộc về tay của Bạch Huy Lãng.
Hắn khiêu khích nhìn Tử Hy, cô giả vờ tức giận tay đập chiếc ghế!
Người ngoài thấy cô tức muốn xì khối, cười lạnh.
─ ─ Ha~ dám đấu với tên đó! Đúng là ngu ngốc.
Cả khán phòng người người lập tức đứng dậy định rời đi, người chủ trì lập tức hô hoán gọi lại ─ " Ấy ấy! Buổi đấu giá còn chưa kết thúc mà? Các vị muốn về rồi sao? "
Những người nọ lập tức cứng đờ! Người chủ trì nói gì vậy? Đấu giá còn chưa kết thúc!? Rõ ràng món hàng cuối cùng đã được ra rồi mà?
Sau đó có người hỏi người chủ trì: " Ông nói gì vậy? Chả phải món hàng cuối cùng đã được đưa lên rồi sao? "
Người chủ trì cười cười nhìn ông ta ─ " Chúng tôi có vài món hàng rất thú vị các vị hãy nán lại xem!"
Thế là người người lục đục ngồi xuống với các biểu cảm gương mặt khác nhau, ngại ngùng có, tò mò có,...!
Đồ vật kia rất nhanh được đem lên.
Đó là một khẩu súng ngắn, màu bạc, và kèm theo miếng giấy nào đó.
Người chủ trì lập tức nhẻn miệng cười, nét mặt âm hiểm giới thiệu sơ lượt về nó ─ " Như các quý vị đang thấy, đây chỉ là một khẩu súng nhìn trong rất bình thường nhưng mà uy lực của nó không bình thường đâu.
Khẩu súng này lực mỗi lần bắn ra viên đạn rất mạnh và nhanh hơn gấp 2 lần các khẩu súng bình thường mà các vị dùng, hơn nữa nó còn có khả năng giảm thanh, đây là mẫu mới nhất, cho đến hiện tại vẫn chưa có ai có khẩu súng có uy lực mạnh như vậy và còn đặc biệt hơn ở đây còn có bản vẽ chế tạo, các vị có thể tìm tòi chế tạo thêm."
Người chủ trì vừa giới thiệu xong, những người ở bên dưới ai cũng trầm trồ, nghị luận sôi nổi đặc biệt các nhân vật góp mặt trong giới hắc đạo, rất nhiều kẻ để mắt đến.
Đa số lời nghị luận với nhau đều là không tin tưởng, người chủ trì biết trước nên đã cho người đem lên một cái bia bắn.
Ông lên đạn rồi bắn một phát, tiếng súng không lớn, phản lực súng khi bắn ra không lớn người thường có thường có thể trụ được, tấm bia bị thủng một lỗ khá to, viên đạn xuyên qua 10 tấm bia và 5 tấm bia đạn cũng đồng loạt ngã xuống cho dù là có thứ cố định chân tấm bia, còn 5 tấm bia kia không có ngã nhưng điều bị thủng một lỗ khá to.
Chắc chắn hơn ông đã thử nghiệm cả hai súng, thường và súng đặc biệt.
Bọn người dưới khán đài điều hết sức kinh ngạc, tâm tư bị giao động nên rất có nhiều kẻ ham món hàng này.
Sau khi thử súng người chủ trì lau khẩu súng rồi nói ─ " Khẩu súng này của một vị vô danh giao cho chúng tôi đấu giá vì bí mật nên chúng tôi xin giữ kín, giá là chúng tôi ra, chúng tôi còn được tiền hoa hồng với tỉ lệ 4:6 và tôi xin ra giá khởi điểm là 30 vạn, mỗi lần ra giá không dưới 10 vạn, có phải các vị thấy nó vô cùng rẻ đúng không nào? "
Người phía dưới ngao ngao bắt đầu giơ bảng.
Người ở hàng ghế 11 lập tức không nhịn được mà ra giá ─ " 200 vạn! "
Người chủ hô lên ─ " Vị 11 ra giá 200 vạn!* "
*)=681.538.999,20 Đồng.
Số ghế 167 chậc một tiếng ra giá ─ " 300 vạn "
─ " 700 vạn! "
Người chủ trì hớn hở ─ " Vị 145 ra giá 700 vạn thưa quý dị "
Vị khách số 167 nghiến răng ra giá tiếp tục.
─ " 900 vạn!!* "
*)=30.669.254.964,00 Đồng.
Người chủ trì không nhịn được nói ─ " Ồ vị khách số 167 không chịu yếu thế nên đã ra giá 900 vạn rồi thưa quý vị "
Số 145 hừ lạnh một cái tiếp tục ra giá ─ " 900 vạn "
Số 167 cắn răng, liếc nhìn 145 rồi ra giá ─ " 999 vạn!!!* "
*)=34.042.873.010,04 Đồng.
Số 167 vừa ra giá xong thì không có ai ra giá tiếp nữa, trước mắt có lẽ khẩu súng sẽ về tay của số 167.
Địch Tử Hy thì vẫn ngồi đó cong nhẹ khoé môi thích thú nhìn bọn họ ra giá, con ngươi sáng hoắc đậm vị cười.
─ ─ Cứ ra giá tiếp đi, xin mời, xin mời!!!
─ " 999 vạn lần thứ nhất!! "
số 145 không sợ tiếc tiền lại nâng giá ─ " 1000 vạn!!!* "
*)1000 vạn = 10000 nhân dân tệ = 34.076.949.960,00 đồng.
─ " Ồh~ hai vị khách này xem ra rất muốn có khẩu súng này nhỉ? "
─ " 1000 vạn lần thứ nhất! "
─ " 1000 vạn lần thứ hai! "
─ " 1000 vạn lần ─ ─ "
─ " 1500 vạn!* "
*)=51.115.424.940,00 đồng.
Số 145 vật sắp về tay rồi mà còn bị cướp, nên đưa ánh mắt giết người nhìn về phía người vừa ra giá, nhưng vừa nhìn sang thì chỉ thấy một cô gái nhỏ, cô gái sắp mua được bình cổ kia.
Người chủ trì tiếp tục công việc của mình ─ " Vị khách số 1818 ra giá 1500 vạn!!! Vậy có ai ra giá cao hơn không? "
Vị khách số 1818 chính là Địch Tử Hy.
Số 145 hừ lạnh khinh thường.
─ ─ Đàn bà con gái mua cái này về làm gì? Đồ chơi chắc, nếu mà cô ta mua được chẳng phải hắn sẽ phải coi thường sao?
─ " 1800 vạn! "
Tử Hy cắn môi giả vời căm ghét.
─ " 1800 vạn lần thứ nhất! "
Địch Tử Hy tiếp tục ra giá.
─ " 2000 vạn!!!* " cô khiêu khích nhìn về phía hàng ghế 145.
*)=68.153.899.920,00 đồng.
(68 tỷ vnd)
Khán đài thấy giá tiền thì choáng ngợp người nọ chán ghét muốn chết, tay cuộn thành nắm đắm.
Số 167 thấy thế 145 đang đắn đo thì liền ra giá ─ " 2200 vạn "
145 trưng ra bộ dạng muốn giết người tại nơi, nghiến răng nghiến lợi ra giá.
─ " 2600 vạn "
Người chủ trì đổ mồ hôi lạnh toát một món hàng giá khởi điểm chỉ có 30 vạn nào ngờ lại lên tới 2600 vạn!!!
Khi 2600 vạn sắp điếm lần thứ 3 thì số 167 ra giá cao hơn.
─ " 2700 vạn!! "
Người bên dưới không khỏi kinh ngạc, trợn mắt, 2700 vạn!!! Một khẩu súng không hổ là đại gia.
─ " 3000 vạn " 145 cắn răng nói.
─ " 3500 vạn "
...
─ " Xin chúc mừng vị khách 167 đã đấu giá thành công với giá 5000 vạn
*) 5000 vạn= 5 triệu nhân dân tệ= 170.384.749.800,00 ( 170 tỷ..)
Tử Hy rời khỏi cuộc đấu giá, người ngoài nhìn thái độ dáng đi tức tối của cô cứ nghĩ là cô tức giận vì không tranh được đồ mà giở chứng công chúa bỏ đi.
─ ─ Con gái nhà ai không biết, tuy đeo mặt nạ che hết nửa khuôn mặt nhưng nhìn bề ngoài thì có thể đoán được tầm 20 tuổi, đúng là được chiều quá sinh hư mà.
Tử Hy khi ra khỏi phòng đấu giá mới thả lỏng cơ mặt giận dỗi kia, thay vào là nụ cười vô cùng xinh đẹp.
Thoát khỏi phòng đấu giá thành công, có như vậy mới không bị nghi ngờ cô chính là người tạo ra khẩu súng kia.
Cô nhắn gửi cho Nam Cung Dạ một tiếng rồi, giảo bước đi về phía khu giao dịch.
Phía Nam Cung Dạ khi nhận được dòng tin nhắn của Tử Hy thì nhíu mày khó hiểu.
Cô bạn khó gần ( Tử Hy): ─ " Sau khi món hàng tiếp theo đấu giá xong thì dẫn Mộc Tinh thoát ra ngoài, Khu XXX, nếu có thay đổi thì nhắn lại sau."
Tử Hy đến khu giao dịch, nhân viên hết sức nhiệt tình với cô.
Cô lạnh lùng nhìn họ, mấp môi nói ─ " Như thoả thuận tôi 6 các người 4 "
Nhân viên cười tít mắt xu nịnh cô hết mực, một người nọ đi ly rượu đến mời cô ─ " Dạ, cô định lấy tiền ngay bây giờ sao? "
Tử Hy ngồi trên ghế cầm lấy ly rượu lắc lắc, rồi ngửi thấy không có gì cô mới nhấp môi uống một ngụm rượu rồi mới nói.
─ " Chưa cần lấy! Chờ món hàng tiếp theo đấu giá xong thì cộng số tiền đấu giá hai món lại, thì chia tiền theo giao dịch "
Thái độ, khí chất, và dáng vẻ uống rượu của cô khiến cho đám người không dám lơ là cô được, cô gái này không phải người bình thường, cái khí chất ấy làm cho người khác phải kính sợ cô, lời nói giọng điệu đều mang theo sự sắc bén, uy lực như mệnh lệnh của đấng tối cao.
Không lâu sau đó bên trong khán phòng đấu giá món hàng cuối cùng được đưa lên, là một bản chế tạo và hộp đạn.
Người chủ trì nhẻn miệng cười giảo hoạt ─ " À lúc nãy tôi quên nói, súng vừa rồi đặc thù nên nó có một loại đạn riêng biệt để sử dụng các loại đạn súng khác thì không thể sử dụng được, theo yêu cầu người giao dịch thì chúng tôi phải bán hai món này riêng biệt "
Người chủ trì nói thêm ─ " Vì món hàng trước đạt cao hơn mong đợi nên bản chế tạo đạn rượt này được giảm đi số giá khởi điểm và bước giá "
Số 167 lập tức giận nghiến răng nghiến lợi vì vừa đạt được món hàng trước đó bây giờ thì phải bỏ thêm tiền mua thêm bản chế tạo đạn.
Số 145 trong lúc sa sầm thì lại lập tức bừng sáng, ông ta cố gắng phải giành được món hàng này.
─ " Bản chế tạo và hộp đạn được chế tạo ra có 100 viên, giá khởi điểm là 10 vạn mỗi lần ra giá hơn 5 vạn ".