" Hoàng thượng giá đáo"
Lời thái giám vừa dứt, mọi người có mặt tại đó liền hoảng loạn, lập tức tránh sang hai bên nhường lối cho người đi vào
Mạnh Duật tiến đến, cảnh tượng kia thật khiến hắn phải hoảng hốt một phen
Thần Phong đang quỳ dưới đất, trên cổ còn có một vết thương đang rỉ máu, mà người gây ra vết thương đó không ai khác lại là thê tử sắp cưới của cô?
Song Hạ Di siết chặt thanh kiếm trên tay mình, hận không thể một kiếm lấy mạng tên kia, xung quanh ý vị lạnh đến cực điểm, ánh mắt tàn nhẫn, hai hàng lông mày khẽ cau lại, tổng thể vẫn rất xinh đẹp, nhưng là xinh đẹp của loại người dùng sắc đẹp có thể giết người
" Hoàng Tỷ, ngừng tay"
" Tham kiến hoàng thượng, không biết làn gió nào khiến người bận trăm công nghìn việc lại tới tận đây thế này?"
Hạ Di mỉm cười trả lời, kiếm vẫn đặt trên cổ Thần Phong khẽ động, vài giọt máu cứ thế tiếp tục rơi xuống
" Tội của hắn nặng đến mức khiến trưởng công chúa phải tự tay lấy mạng sao ?"
Hạ Di định nói gì đó Mạnh Duật lại lên tiếng
" trưởng Công Chúa, lời nói của trẫm ngươi xem không ra gì? ta nói thả hắn ra"
Hạ Di tâm khẽ động, liếc nhìn xung quanh, thấy mọi người đang nhìn mình, hoàng thượng xưng hô trẫm- công chúa là đang muốn nhắc nhở vị trí với nàng, là muốn lấy quyền uy để uy hiếp nàng nếu không nghe theo chẳng khác gì kháng chỉ ?
Hạ Di tay nắm chặt, ném thanh kiếm trên tay xuống, vẻ mặt lộ rõ sự tức dận hiếm thấy
" Dù sao hắn cũng là phu quân tương lai của ngươi, ta hi vọng chuyện này sẽ không xảy ra nữa"
" Phu quân? hắn không xứng, vĩnh viễn không xứng"
" Ta không xứng sao? bởi vì ta không phải hắn nên vĩnh viễn không xứng với nàng ?"
Thần Phong ngẩng đầu lên, vô tình cùng nàng bốn mắt nhìn nhau, cô thấy trong mắt nàng hiện lên sự chán ghét cùng sự khinh bỉ, còn cô lúc này, chỉ có khổ sở cùng ghen tỵ , phải! cô thừa nhận mình ghen tỵ với hắn, ghen tỵ với tên sư huynh trong lời đồn kia, hận không thể đem hắn vĩnh viễn biến mất trong trí nhớ của nàng
" Xem ra hoàng tỷ cần thời gian để bình tĩnh, không cần nhiều lời nữa, mang người đi"
Nghe được một câu này, Thanh Hàn nãy giờ nơm nớp lo sợ đứng phía sau Mạnh Duật như vớ được vàng, lập tức tiến đến bên cạnh chị mình
Nhìn Thanh Hàn thân thiết ôm Thần Phong đỡ dậy, hoàng đế và trưởng công chúa của chúng ta đồng loạt cau mày và có cùng suy nghĩ
" chỉ bị thương có một chút ở cổ a? cần gì phải thân thiết như thế ?"
-------- Mạnh Khang cung
" Này chị không sao chứ? chị ruốt cuộc làm cái trò gì chọc giận đến vị công chúa đáng sợ kia a~? "
Thanh Hàn thì thầm bên tai Thần Phong một hơi dài, nhưng chỉ nhận được cái lắc đầu từ Thần Phong
Cô vẫn đang trong tình trạng hoảng loạn, ánh mắt vẫn còn hiện lên sự ghen tỵ mà chính bản thân cô cũng không nhận ra
" bởi vì rượu hay bởi vì người ủ rượu?"
Thần Phong đầu không ngẩng lên, cũng không để ý đến vết thương đang rỉ máu
Nói đi cũng phải nói lại, cô dù sao cũng là một đại minh tinh nổi tiếng, việc lưu lại sẹo sẽ không tốt.... aaa đúng rồi tại sao cô lại quên chứ? cô còn cần dùng cơ thể này, khuôn mặt này để kiếm cơm! không thể để có sẹo được!
Thần Phong vùng vẫy thoát khỏi cái ôm của Thanh Hàn, sau đó lắc lắc vai hắn
" Thanh Hàn ... cứu ta ta không thể có sẹo được, sẽ xấu, lão bà sẽ chê ta, lão bà chê ta ta sẽ không được ăn cơm "
" Chị..... à... à .. huynh yên tâm, đệ sẽ không để huynh có sẹo đâu, thân thể huynh là trân quý nhất đối với đệ"
Thanh Hàn dứt câu, không khí xung quanh bỗng trùng xuống, Thần Phong cùng Thanh Hàn liếc nhìn qua nơi xuất phát của hàn khí, cùng lúc đó anh em nhà này bỗng có chung một suy nghĩ
" Chị em nhà này đúng là không giống lông cũng giống ông nội! đều từ hầm băng ra sao ?"
Thần Phong trong đầu nhảy số, kế tiếp cô thử nhích người tránh ra xa Thanh Hàn, rồi lại nhích người lại gần
Chân lí mới được Thần Phong phát hiện ra! cư nhiên là hoàng đế đang ghen tị ? không đúng ? theo lẽ thường ta với Thanh Hàn là huynh đệ thì có gì mà hắn phải ghen? chẳng lẽ.... Nói đoạn Thần Phong liếc qua Thanh Hàn với cái nhìn đầy phán xét
" Huynh nhìn ta làm cái gì? "
" Đệ đệ yêu dấu, ngươi làm tốt lắm"
Thần Phong đưa ngón cái lên làm dấu hiệu * like* Thanh Hàn vẫn ngơ ngác không hiểu chuyện gì
" Hừ! em trai mình ngay cả hoàng đế còn đạp đổ được, chẳng lẽ mình chịu thua nó? nhưng là người tên Hạ Di này sao lại khó gần như vậy a~ "
" Tạm thời ta sẽ sắp xếp cho ngươi ở căn phòng phía tây"
" Hoàng Thượng, ta có thể xin người cho ta ở cùng sư huynh để tiện bề chăm sóc vết thương không ?"
" Không thể"
" T ... tại sao ?"
Mạnh Duật liếc Thanh Hàn một cái, lỗ tai thoáng đỏ lên
" Ta nói không thể là không thể "
" Chẳng lẽ thiếu hơi của ta ngươi không ngủ được sao? hay là vầy đi, tối ta liền chạy đến phòng ngươi để ngủ, thế nào? "
Thanh Hàn dựa sát vào người Mạnh Duật, khẽ nói vào tai hắn, mọi người thấy cảnh này liền biết sự tình không ai hẹn ai tất cả đều đỏ mặt quay đi
" Wtf con m* nó, đã tán được hoàng đế còn cư nhiên nằm trên? cái này là trên vạn người dưới một người trong truyền thuyết đó sao! em trai a~ sao số em sung sướng quá "
Thần Phong vừa nghĩ vừa lặng lẽ lau nước mắt
" Ân chuẩn, ngươi mau cùng sư huynh đi xử lí vết thương"
Mạnh Duật xoay người cùng đám nô tì rời đi
-------- phủ công chúa
Hạ Di ngồi thẫn thờ bên cửa sổ, trên bàn là vò rượu đã vơi đi một nửa bởi người không biết sống chết tên Thần Phong
Rượu nàng ủ rất lâu, đến uống nàng còn phải dè chừng, cô ta lại dám uống như nước lã, nhớ lại lúc nàng đến, còn nghe cô ta nói cái gì mà thưởng thức giúp nàng, còn thấy cô ta lôi kéo, rủ rê tiểu cung nữ bên cạnh mình cùng uống? cũng may tiểu cung nữ kia còn tỉnh táo không đụng vào rượu, nếu không hôm nay không chỉ có một người bị thương
Hạ Di nghĩ nghĩ, bỗng nở nụ cười đầy nham hiểm, mắt lộ ra tia hàn ý, nàng đứng dậy nói với Tô Liên
" Đi, đến Mạnh Khang cung đòi người"
Tô Liên sửng sốt nhìn công chúa, cười khẽ
" Người tên Thần Phong này cũng thật đặc biệt .... đặc biêt... làm công chúa để tâm tới ngươi"
--------
Rất lâu về sau sổ sách có ghi chép lại như thế này.
Trưởng công chúa Song Hạ Di xinh đẹp, kiều diễm đến đòi lại phu quân mình tại cung của hoàng đế
Hoàng đế không trả người, nhất quyết không trả người
Trưởng công chúa tức giận, không trả người? vậy nàng sẽ chuyển đến ở cung hoàng đế
Hoàng đế bất lực, đành trả " người" lại cho nàng
kiếp thê nô của Thần Phong đại minh tinh, trạng nguyên kiêm phò mã của trưởng công chúa chính thức bắt đầu.