Định Mệnh Cho Ta Gặp Nàng [xuyên - Bhtt]

Một ngày được coi là bình thường ở phủ công chúa sẽ là như thế nào? Sẽ là có người  mới năm giờ sáng đã quỳ ở trước cửa phòng công chúa sao? Đã thế thân thể còn không lành lặn, trên cổ còn vết thương chưa lành?

“đúng là lòng dạ đàn bà a~, lúc ngươi cướp ta về từ chỗ hoàng thượng cũng không có nói sẽ đối xử với ta như thế, nếu biết vậy, ta đã không dại gì mà cùng ngươi dễ dàng trở về ”

“ này tiểu Liên, ngươi nói xem, nữ nhân trong kia có còn là con người không?”

“ Chủ tử, sao lại nói như thế?”

“ Làm gì có ai bắt người đang bị thương quỳ trước cửa phòng mình chứ, đã vậy, ngươi xem bây giờ là mấy giờ, người bình thường có thể đày đọa người khác đến cỡ này sao”

“ dạ”

“ dạ?? ý của ngươi là gì, chẳng lẽ nàng không phải người??”

Thần Phong lỡ lớn tiếng kinh ngạc thốt lên, tiểu Liên sợ hãi vội nói

“ ý nô tì là người bình thường giờ này đã thức từ lâu rồi”

“ à… ngươi làm ta cứ tưởng…”

*cạch*

“ Xin người giữ im lặng, công chúa vẫn đang nghỉ ngơi”

“ quái lạ, bình thường giờ này công chúa hẳn đã tỉnh rồi”

Tiểu Liên vẻ mặt khó hiểu, bình tĩnh đứng một bên quan sát, sau đó lấy cớ chuồn đi mất

“ Này ! ngư….”


“ Xin người giữ yên lặng”

“ được lắm các người thi nhau ăn hiếp ta…. Cả tiểu Liên cũng bỏ ta..”

Thần Phong vẻ mặt rưng rưng nước mắt xụ mặt xuống, Tô Liên nói xong chỉ thị của công chúa cũng tự nhiên rời đi không lưu lại không kịp trông thấy biểu cảm đáng yêu của cô

“Nhìn ngươi bị khi dễ lại có một mặt đáng yêu như vậy, ta liền khi dễ ngươi thêm một chút, không thể để phí tài năng trời ban này”

Ở một góc nhìn xuyên ra ngoài cửa hướng chỗ Thần Phong đang ngồi, công chúa cùng lúc nhìn tới được biểu cảm của Thần Phong sau đó tâm nổi lên nhiều ý vị trêu chọc

“ Mời ngài trở về sửa soạn cùng công chúa dùng bữa ”

“ còn phải cùng dùng bữa? không phải chứ nàng ghét ta như vậy có khi nào bỏ độc vào thức ăn của ta không?”

Thần Phong gào lên, công chúa ở phía trong khóe mắt dật dật không nhịn nổi con người ăn không nói có, vừa ăn cắp vừa la làng như thế, nàng đi đến cửa, đẩy nhẹ, cửa mở ra, mỹ nhân xinh đẹp kiều diễm xuất hiện, vẻ mặt vẫn không cảm xúc mà nhìn cô

“ Quỳ ở đây là ý của ta, còn dùng bữa với ta là ý của hoàng thượng”

Thần Phong nhất thời cứng họng, cô còn nói được gì đây? Nữ nhân xinh đẹp phạt ta! Là lão bà của ta đang phạt ta! Nhịn, phải nhịn, vì miếng cơm manh áo, cô phải nhịn!

Thần Phong nhất thời giật mình, lão bà ? sao cô lại có suy nghĩ vô lý như thế, dù có cưới được nàng cũng chưa chắc có được trái tim của nàng, cái gì không chắc chắn thì cô sẽ không làm, đó là bản tính trước giờ của cô. Với lại lấy gì chắc chắn khi phát hiện cô là nữ nhân, nàng sẽ không giết cô chứ?

“ Ta.. “

“ Ha, kia chẳng phải là đứa đệ đệ ngốc nghếch đáng yêu của tỷ sao, làm thế nào mới sáng sớm đã quỳ lạy để được vào tẩm cung của công chúa thế kia, còn trước nhiều người như vậy… chà chà”

Như Yên hiểu rất rõ tình hình, lúc nàng nhận thức được là lúc thấy Thần Phong đào hũ rượu kia lên, vốn định ngăn cản nhưng nội tâm lại không muốn nàng làm thế, nàng muốn xem chuyện gì sẽ xảy ra với Thần Phong đáng thương khi đụng vào thứ liên quan đến tên sư huynh kia

Nàng là muốn thử xem đệ đệ ngốc nhà nàng có hi vọng ôm được chân công chúa hay không, nhưng mọi chuyện hình như vẫn nằm trong tính toán của nàng, nàng tin Thần Phong sẽ không chết, nhìn bây giờ xem? Không phải đệ đệ nhà nàng vẫn ở đó cầu hoan hay sao?


“ Nhãn lực của tỷ tỷ dạo này tốt hơn hẳn nhỉ? Có thể biến một tình huống như này thành phu quân cầu hoan với lão bà? “

Thần Phong vừa nói vừa liếc xéo Như Yên, cô như thế này là chưa chịu nổi ủy khuất cùng oan uổng sao? Làm ơn đi tỷ tỷ, nếu được thì điều đầu tiên ta làm là tránh xa vị mỹ nhân yêu nghiệt lạnh lùng  này ra!

“Hay lắm, đúng lúc ta cũng có một vài vị thuốc có thể chữa mắt, Như Yên tiểu thư có thể thử một chút”

Lời nói ra tựa như vàng như ngọc, trong hoàn cảnh bình thường thì đó là diễm phúc, nhưng trong hoàn cảnh này, một chữ THUỐC kia khiến Như Yên đang mỉm cười cũng không giám cười nữa

“ ha… hahaha.. cảm tạ công chúa đã lo lắng, nhưng là ta sáng nay muốn dùng bữa với đệ đệ, không biết ý của người thế nào?”

Hạ Di nhíu mày, vẻ mặt thoáng khó chịu nhưng rất nhanh liền biến mất, nhìn thẳng vào mắt Như Yên

“ ngươi muốn kháng chỉ?”

“……”

Như Yên lạnh sống lưng dật nảy mình

“ Cảm giác này hình như không đúng lắm?”

“Hạ Di công chúa người đây là đang luyến tiếc phu quân sao?”


“ Chỉ là đang tuân theo mệnh lệnh của hoàng thượng, Như Yên tiểu thư nghĩ nhiều rồi, hắn cũng không phải phu.. quân của ta”

Như Yên ý cười trên môi càng nồng đậm, quyết định dùng cả thanh xuân còn lại để tác hợp cho hai người này, dù có phải dùng cả tính mạng nàng cũng phải thấy cảnh hai người này ở bên nhau, Như Yên nàng là ai chứ? Làm sao có thể để uổng phí bao năm tìm tòi học hỏi như thế được, hai vật thử nghiệm đang ở trước mắt, Như Yên nàng bằng giá nào cũng phải bắt lấy

“ Chuyện này công chúa không cần quá lo lắng, thật ra hôm qua luc người cùng Thần Phong rời đi, ta có đến diện kiến hoàng thượng, xin người chuyện này rồi, người cũng đã đồng ý, nếu không tin ngươi có thể cho người đến xác thực”


“ Vậy sao… nếu đã vậy ta cũng không giữ hắn lại làm gì”

Cùng lúc quay qua Thần Phong

“ Quỳ đủ rồi, ngươi có thể  đi”

Hạ Di lời ít ý nhiều, sau đó xoay người vào trong


--------- Phòng Như Yên

“ aiz ya tỷ tỷ, chỉ có tỷ tốt với ta, để ta kể tỷ nghe, cái bà cô công chúa đáng ghét đó á, nàng bắt ta mới sáng sớm đã phải quỳ trước cửa phòng nàng, còn không quan tâm xem vết thương của ta như thế nào, còn nữa…”

“ Ngươi im miệng lại cho ta”

Như Yên nhứt đầu, làm sao nàng lại rước tên đệ đệ lắm chuyện về như thế, dù có muốn ghép cặp hai người này để thỏa đam mê của mình, nhưng nàng là đang sợ chết khiếp làm sao tên đệ đệ ngốc kia hiểu được?

Lý do vì sao sợ ư?

------- Phòng công chúa

*Rầm*

“ haha, Như Yên, ngươi cư nhiên còn giám qua mặt ta”

Nguyên nhân của sự tức giận kia chính là công chúa cảm thấy có gì đó không đúng, hôm qua trở về còn thấy Như Yên đang ở giữa đình dùng bữa ngắm cảnh, thời gian đâu mà chạy đi xin hoàng thượng?

Để xác minh ý nghĩ của bản thân, nàng cử người đi thăm dò một chút, cư nhiên là nàng bị người ta gạt rồi, sống từng tuổi này rồi đây là lần đầu tiên nàng rơi vào hoàn cảnh thế này, đúng ! không thể công khai đòi lại người được, nàng cũng không muốn có thêm giai thoại tiểu thiếp đòi phu quân tại chỗ tỷ tỷ nhà chồng

“ Tại sao ta lại có cảm giác hơi khó chịu?... “


Hạ Di nhíu mày, thân thể cứ thế lại tỏa ra khí tức lạnh lẽo, xác định hôm nay là một ngày không mấy dễ dàng với Thần Phong



----------------

Sau khi dùng bữa xong, Thần Phong cùng Như Yên ngồi ngắm cảnh dạo chơi ở phủ công chúa, nơi này rất rộng sợ phải dùng hết nửa ngày mới có thể đi hết tất cả các nơi,  tẩm cung công chúa nằm phía Đông , gần nơi nàng làm việc để tiện nghỉ ngơi, còn Như Yên và Thần Phong lại ở phía Tây cách khá xa nơi ở của công chúa

Lúc này, Như Yên và Thần Phong sau khi dạo chơi đâ có chút thấm mệt chọn lưu lại chiếc đình nối hai nơi Đông- Tây lại với nhau, Như yên nhìn vết thương trên cổ Thần Phong, trong lòng nổi lên một trận trêu ghẹo

“ Này ta nói đệ đệ ngươi mạng cũng lớn lắm, phúc khí cũng phải nói là chiếm hết phần thiên hạ, với tên ngu ngốc như ngươi có thể thi đậu làm trạng nguyên, còn có thể danh chính ngôn thuận làm phò mã của công chúa, thậ đáng thương cho tên sư huynh tên Khánh Lâm kia a~”

Như Yên vừa nói vừa chọt chọt ngón tay sờ lên cổ Thần Phong, sau đó sai người đi lấy thuốc tự mình xử lý vết thương cho cô

“ Aaaa.. nhẹ chút nhẹ chút… tỷ tỷ ngươi nhẹ chút.. kiếp trước ta có thù hằn gì với ngươi a~”

“ Huhu là kiếp trước ngươi bỏ ta theo ngươi khác, nên kiếp này ta phải…”

Vừa nói động tác tay của Như Yên lại dùng thêm ít lực, cũng hùa theo Thần Phong cười cười nói

“Á… ta không bôi thuốc nữa, tỷ tỷ ngươi là đang cố tình chơi xấu ta!”

“ bậy, tỷ tỷ nào CÓ “

“ Khoonggg … người đâu cứu mạng a~ có nữ nhân xinh đẹp muốn giết người”

Thần Phong cùng Như Yên náo loạn rượt đuổi nhau, Như Yên tay cầm lọ thuốc dí theo chạy vòng vòng, trên miệng còn không ngừng la hét gọi tên Thần Phong

“ Chủ tử có cần qua đó cản hai người họ lại không”

Tô Liên nhìn thấy công chúa sắc mặt không tốt định bụng qua dẹp loạn, công chúa xoay lưng rời di

“ không phải công chúa nói muốn thưởng trà ở đây sao? Sao lại rời đi rồi?”

---------------

“Xinh đẹp? ta với Như Yên ai đẹp hơn?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận