ĐỊNH MỆNH
Chương 21: Xin chào
7 năm sau
Ying trở thành 1 chàng thanh niên đẹp trai với gương mặt lạnh lùng với mái tóc màu xám tro và đôi mắt hổ phách bao nhiêu cô gái chết mê chết mệt nhưng trong lòng Ying chỉ có 1 người là nó.
Hôm nay Ying đi học như thường lệ thì vẫn bước vào trước ánh mắt trái tim của cả đám học sinh trường Ying vẫn lạnh lùng bước qua họ trong lòng Ying vẫn tin rằng 1 ngày nào đó định mệnh sẽ cho cậu gặp lại nó.
Tiếng chuông vào lớp vang lên tất cả học sinh đều nhanh chóng vào chỗ ngồi.Hôm nay lớp có học sinh mới Ying nghe loáng thoáng là 1 du học sinh nào đó chỉ biết vậy thôi vì Ying không quan tâm lắm.
Cạch-Thầy giáo bước vào lớp dắt theo 1 bạn học sinh nữ xinh xắn.
-Xin chào các bạn,mình tên là Say Evelyn rất vui được đến đất nước của các bạn-Nó vui vẻ mỉm cười chào mọi người
Giọng nói này,cái tên này,mái tóc này cả nụ cười này nữa người này đúng là Say rồi.Không cần nghĩ ngợi gì thêm nữa Ying chạy như bay lên phía nó đang đứng vẫy tay chào mọi người mà ôm chầm lấy nó-Người con gái Ying đã chờ đợi bao nhiêu năm qua.
-Say,cuối cùng chúng ta cũng gặp lại nhau rồi từ nay tớ nhất định không để cậu rời xa dù nửa bước-Ying ôm chầm lấy nó và nói trước sự bất ngờ của cả lớp
-Ơ...hơ....Ying à,mình biết rồi nhưng mà....buông Say ra đi mọi người đang nhìn kìa-Nó
-Xin lỗi Say-Ying
-Ây...sao tóc Ying màu này?Say nhớ hồi đó tóc Ying màu xanh đẹp lắm mà-Nó
-Say không thích hả?-Ying
-Ơ...không,Ying làm gì Say cũng thích hết-Nó
-Vậy Say có nhớ đã hứa gì với Ying không?-Ying
-Hứa hả?Ơ....hơ...sao Ying nhớ dai vậy?-Nó ngơ ngác
-Chứ sao.Say đã nói gì thì Ying sẽ nhớ hết đó cũng như bây giờ,tặng Say-Ying nói rồi đưa cho nó 1 bông hoa hồng đen
-Woa hoa hồng đen,hoa hồng đen thích quá.Cảm ơn Ying-Nó
-Khoan đã Ying chưa nói hết.Say có hiểu tại sao Ying tặng Say cành hoa này không?-Ying
-Không hiểu nhưng Say rất thích.Cảm ơn Ying-Nó
-Ở Ả Rập khi 1 người con trai tặng cho 1 người con gái 1 bông hoa nếu người con gái nhận thì tức là cô ấy đồng ý.Đừng nói là Say không biết việc này nhé?-Ying
-Hihi sao lại không?Tất nhiên là Say biết nên mới nhận-Nó
-Vậy cho hỏi: Say có đồng ý làm vợ của Ying không?-Ying
-Ừm...việc này Say phải suy nghĩ lại đã-Nó suy nghĩ
-Ơ...còn suy nghĩ-Ying
-Chỉ đùa thôi.Tất nhiên là đồng ý-Nó cười
-Nhưng mà nè Ying có biết gì không?Yuki và Ririka sắp làm đám cưới rồi đó-Nó
-Thế giờ Say là gì của Yuki?-Ying
-Say và Yuki đã đi xét nghiệm ADN và kết quả là 55,555% tức là Yuki chỉ giống Say một nửa. Say cũng không biết tại sao lại có chuyện như vậy. Say cũng không muốn bỏ rơi Yuki dù gì nó cũng là con trai của Say. Nghe thật kì lạ có phải không?
-Có thể xem đó là một kì tích có lẽ ông trời muốn cho Say cơ hội làm lại thì sao?
-Cảm ơn Ying đã nghĩ như vậy. Say sẽ không bỏ Yuki nhưng Say sẽ trao tay Yuki cho một người yêu Yuki nhiều hơn cả Say....
-Ririka?
-Đúng-Nó-Nhưng mà...Ying mà không cầu hôn Say lại đàng hoàng thì Say đổi ý đó nha.Liệu mà tính-Nó cười lém lỉnh nói
-Thế giờ có cưới không?-Ying
-Định ép hôn hả?-Nó
-Ừ.Say bảo sẽ đổi ý Ying chỉ còn cách này thôi.Ying không phải là người giỏi ăn nói nên không biết lấy lòng Say đâu-Ying
-Đồ ngốc.Chỉ cần tấm lòng là đủ chẳng phải Ying đã đợi Say 7 năm rồi sao-Nó mỉm cười hạnh phúc nói
Kết quả của cuộc trò chuyện hạnh phúc là 2 đứa bị đứng hành lang nhưng vẫn vui như thường.
-Say à,Say có muốn trả thù họ không?-Ying
-Trước khi Ying hỏi Say đã làm xong từ lâu rồi-Nó cười vui vẻ đáp
-Như vậy vẫn chưa đủ.Cô ta đối xử với Say như vậy có thể tha thứ sao?Ying đã giết cô ta rồi-Ying nói với vẻ mặt chẳng thương xót gì lắm
-Đừng làm vậy nữa,hứa với Say nhé-Nó nắm tay Ying mỉm cười nói
-Được,Ying hứa-Ying cũng mỉm cười với nó