Lớp 10a1
- Nè, lên hội trường đi chuẩn bị làm kiểm tra rồi đó- Mi hấp tấp chạy vào,trên tay cầm 1 sấp tài liệu
- Đi nè- Nó từ từ đi như không có gì quan trọng
- Học bài kĩ chưa- Mi
- Không cần học, đọc sơ qua cũng thuộc hết rồi, thực hành thì cũng chẳng lo, mình chỉ lo phần cho học sinh trong trường bình chọn, mà hắn là hotboy lâu nay thế nào cũng có nhiều phiếu bình chọn hơn cho coi.- Nó trông có vẻ lo lắng,nó không muốn thua người khác nên chức hội trưởng này nhất định nó phải giành lấy cho được
Phòng hội trường
- Bây giờ chúng ta sẽ làm bài kiểm tra, yêu cầu các em không được gian lận, nội quy thì các em đã xem hết rồi đúng không?Nếu ai vi phạm thì sẽ bị loại ra khỏi hội học sinh. Chúng ta sẽ kiểm tra 3 phần: lí thuyết, thực hành xử lí tình huống và cuối cùng sẽ cho học sinh trong trường bầu chọn. Bây giờ sẽ kiểm tra phần đầu tiên.- Cô giáo nói rồi lấy đề phát ra cho học sinh.
Đối với nó đề này thì chẳng khó gì, nhưng nó đâu biết rằng trong phòng có 2 ánh mắt đang hướng về phía nó, cũng là 2 người đó, hắn và Dung.
30p sau
Trong phòng hầu như các học sinh đều đã làm xong, kể cả nó. Mọi chuyện tưởng như là suông sẻ thì............. còn 5p nữa là nộp bài, cô giáo từ ngoài đi vào, dường như phát hiện ra điều gì, khuôn mặt cô từ vui chuyển sang thất vọng và tức giận. Cô giáo đi xuống bàn nó, kéo thoại bàn, lôi ra 1 đống tài liệu.
- Em Ngọc, giải thích cho cô chuyện này là sao, em la học sinh của 1 lớp giỏi, cô giao chủ nhiệm nói rất nhiều về em, thành tích học tập của em rất tốt, vậy mà.............em làm cho cô thất vọng quá.
- Thưa cô, em không có làm- Nó lạnh lùng che giấu đi nỗi lo sợ
- Người như cô mà cũng đáng ngồi ở đây sao, đã dám làm mà không dám nhận- Dung lên tiếng, môi hiện lên nụ cười của 1 con ác quỷ.
- Em....... em bước ra ngoài ngay đi, cô không có gì phải nói với em nữa- Cô nghiêm giọng
- Cô hãy điều tra lại rồi hãy phán xét, cô làm vậy là không công bằng, cô như vậy mà cũng xứng đáng làm giáo viên của chúng em hay sao- Mi tức giận cãi lại
- Em.............được lắm, thì ra học sinh lớp 10a1 là như vậy đó sao- Cô giáo
- Cô cho em 1 ngày em sẽ chứng minh bạn Ngọc vô tội- Hắn đứng lên nói. Nó và mọi người quay lại nhìn hắn, mặt nó vẫn lạnh như băng rồi bước đi.
Ở vườn hoa
Nó ngồi đó, nhìn những bông hoa Kiều Ngọc đang khoe sắc, đôi mắt hiện lên 1 nỗi buồn
- Có phải chính cô là người bỏ tài liệu đó vào thoại bàn của tôi- Nó vẫn nhìn cây hoa Kiều Ngọc nhưng nó nhận ra được bước chân đầy sát khí của Dung
- AAAA, đúng đó thì sao, đó là tại cô ngu thôi, bây giờ mới nhận ra thì quá trễ rồi- Dung cười kinh bỉ
- Tại sao??- Nó lạnh lùng hỏi
- Vì sao hả??? Cô không biết hay đang giả nai vậy- Đôi mắt hiện lên sự thù ghét
- Tại vì tất cả của tôi đều hơn cô- Nó quay lại nhìn đôi mắt ấy của Dung tim nó lại đau, đôi mắt ấy nó không bao giờ quên được, nỗi đau lại ùa về. Mặc dù bên ngoài nó tỏ ra vẻ lạnh lùng như không có cảm xúc nhưng vẫn có người nhận ra điều đó. Nó quay lưng bỏ đi, nước mắt lăn dài trên má.