Sau khi Phong về, bà Tuyền bước vào phòng của nó, nước mắt trào ra mà không ngăn lại được:- Mẹ, sao mẹ lại khóc vậy, con khoẻ lại rồi mà, mẹ phải vui mới đúng chứ- Nó cười tinh nghịch làm mẹ nó càng đau lòng, không nỡ xa con.
- Con gái ngốc ạ- Bà ôm chặt lấy nó, ngay lúc này bà nghĩ bà sẽ hiến tim cho nó, cuộc đời bà cũng chẳng còn bao lâu, còn nó thì 1 tươi lai tương đẹp đang chờ đợi nó trước mắt.
- Mẹ sao vậy mẹ, nói con nghe đi mẹ- Nó kéo tay mẹ. Bà nói hết bệnh tình của nó cho nó nghe.
- Tại sao, tại sao chứ, cuộc sống của con sao không bao giờ được vui vẻ hạnh phúc 1 ngày nào hết vậy, tại sao định mệnh lại trớ trêu con như vậy chứ, con có làm gì sai đâu- Nó chìm sâu trong nỗi sợ hãi, chưa bao giờ bà thấy con gái mình như thế này cả. Bà ôm lấy nó
- Con bình tĩnh lại đi- Nó vẫn vậy, đau đớn, sợ hãi bao trùm lấy nó.
- Con sẽ chết phải không mẹ, con sẽ rời xa thế giới này vĩnh viễn phải không mẹ, con sắp chết rồi đó mẹ ơi- Nó cuời, nụ cười thật đau đớn
- Nghe mẹ nói đây, con sẽ không sao cả, còn có mẹ đây mà, mẹ sẽ đánh đổi mạng sống của mình để cứu lấy con, con sẽ không chết đâu, ngoan nín đi con yêu- Bà lau nước mắt cho nó.
- Mất mẹ rồi con làm sao sống được đây, mẹ là người quan trọng nhất đối với con đó mẹ ơi, con không thể mất mẹ được- Nó lắc đầu nắm lấy tay mẹ nó.
Đúng lúc đó, bác sĩ bước vào:
- Gia đình đừng lo lắng, đã có người tình nguyện thay tim cho bệnh nhân rồi
- Ai vậy bác sĩ, tôi phải đến cảm ơn người ta mới được, gia đình tôi sẽ không bao giờ quên ơn cứu mạng này của người đó đâu- Bà Tuyền vui mừng, vội tay tay lau nước mắt.
- Họ đồng ý cứu tôi mà chẳng lẽ không đánh đổi điều kiện gì sao? - Nó hỏi vẻ lo lắng. Đúng! Trong cuộc sống này không ai cho không ai cái gì, mà đây là cả mạng sống của con người, điều này chẳng thể nào tin được.
- Anh ta không muốn giữ bí mật về mình nên tôi không thể tiết lộ được, tối nay 9h máy bay sẽ cất cánh bay sang Mĩ để phẫu thuật, chúc cô may mắn nhé - Nói rồi bác sĩ bước ra để lại trong đầu nó rất nhiều điều thắc mắc, thật ra đó là ai?
- Thôi chúng ta về nhà thu xếp đồ đạc rồi qua Mĩ thôi con- Bà cứ tưởng sẽ mất đi con gái mình nhưng điều kì diệu đã xuất hiện. Nó vẫn còn cơ hội sống.