Sáng hôm sau ở nhà nó
- Mẹ với chị đi cẩn thận nha, đến nơi nhớ gọi điện về cho con đấy- Nó nói, vẻ mặt lúc vui lúc buồn.
- Thôi nào, mẹ đi có nửa tháng thôi mà, con ở nhà nhớ giữ sức khoẻ đó, giúp mẹ điều hành công ty nha- Mẹ nó nói
- Cho con đi với đi- Nó nũng nịu
- Em ở nhà đi chị về sẽ mua quà cho nha, với lại em còn đi học nữa mà- Chị nó an ủi
- Vâng- Nó nói, vẻ buồn bã- Ý..... nhưng..........nhưng mà mẹ đi rồi con ở nhà với ai đậy buồn chết, mẹ biết con sợ buồn với chán lắm mà- Nó lại giở giọng đáng yêu, nũng nịu
- Nếu con thấy buồn thì qua ở với ta- Huyền, nó, bà Tuyền quay lại xem giọng nói đó phát ra từ đâu phát ra, thì ra là bà Hoa, bên cạnh còn có nhỏ Phương- Có bé Phương nói chuyện chơi với con thì con sẽ không sợ buồn nữa.
- Đúng đó, chị qua nhà em ở kẻo anh hai lại ăn hiếp em cho coi- Nhỏ Phương lại thêm mắm thêm muối vào
- Nếu bác và Phương đã nói vậy thì con sẽ qua đó ở- Nó cười lém lỉnh(có âm mưu gì nè)
- TỰ DO MUÔN NĂM- Phương reo lên vui sướng, có chị dâu tương lại qua thì anh hai hết dám làm càn, kaka
- Bé Ngọc nhà em nhìn vậy chứ quậy lắm đó, em sợ..................- Bà Tuyền ấp úng
- Hả??? Nhìn nó ngoan vậy mà nhưng không sao, có nó cho vui nhà- Bà Hoa
Đến cửa nhà hắn
- Chị phải chủ đạo công bằng cho em chứ 2 í, ăn hiếp em hoài à.- Phương nũng nịu( giống nhau zữ)
- OK. Để chị xử- Nó cười gian quá trời
Vừa bước vào đã gặp hắn ở cửa
- Ý, chào anh hai- Phương cười thản nhiên chứ bình thường thấy hắn là cô trốn ngay
- Có đồng minh mới nên không xem anh hai ra gì đúng không???- Hắn liếc mắt nhìn nó
- Chính xác- Nó và Phương nói rồi chạy tuốt vào trong, không xem hắn ra gì làm hắn tức điên, muốn chơi với tôi, được tôi sẽ cho 2 người thấy, sau này đừng có hối hận( không biết ai hối hận nha)
Tối đó
- Wow, nhà em cũng đẹp ghê á- Nó nói vẻ ngưỡng mộ- Phòng em đây sao???(ngạc nhiên)sao giống phòng trẻ con quá vậy
- Em thích mà, nhìn đáng yêu chứ bộ- Phương
- Hì hì phòng chị cũng vậy thôi, nhưng đẹp hơn phòng em- Nó
bla.........................bla.................................( nói nhiều ghê luôn và họ không biết có người đang rất bực)
- Nói đủ chưa, im lặng chút coi- Hắn tức giận, mặt đỏ bừng bừng, sát khí rùng rợn
- Nố..................nô..................nồ.................chưa đủ, còn nhiều lắm cơ- Phương và nó đồng thanh
- 2 NGƯỜI..............ĐƯỢC LẮM- Hắn tức giận bỏ đi làm tụi nó cười bể bụng