Nam thúc khẽ thở dài.
Lập tức nói:
– Ta cảm giác được gần đây Phi Linh Môn của ngươi hình như đã có Vũ vương và Linh vương đột phá, bên ngoài gần đây có tin tức gì không, kể cho ta nghe.
Lục Lâm Thiên liền kể mấy chuyện khá lớn vừa xảy ra trong đoạn thời gian này cho Nam thúc nghe, kể cả Vụ Tinh Hải mở ra, còn có chuyện bị Linh Vũ giới đánh lén một lần thì càng kể rõ qua một lần, không hề giấu diếm, ngay cả mấy chuyện trọng yếu như Vô Tự Thiên Thư và Vũ Linh thánh quả cũng không hề giấu diếm, đối với Nam thúc, Lục Lâm Thiên tuyệt đối tin tưởng.
Nghe xong những gì Lục Lâm Thiên kể lại, ánh mắt của Nam thúc cũng run lên mấy lần, sau đó lập tức giãn mày ra, nói:
– Không ngờ vận khí của tiểu tử nhà ngươi cũng không tệ, vùng đất qỷ dị mà ngươi đi vào lúc ở trong Vụ Tinh Hải kia chính là đại điện Vụ Tinh, tìm được một quyển Vô Tự Thiên Thư, đúng là có chút bất ngờ, việc này ngươi nhất định không thể nói với bất kỳ kẻ nào, nếu không để người ta biết được trên người của ngươi hiện tại có hai bản Vô Tự Thiên Thư thì toàn bộ đại lục đều sẽ vì ngươi mà gió thổi mây phun, cho dù là Linh tôn Vũ tôn cũng sẽ không chút do dự mà gϊếŧ ngươi để cướp cho bằng được Vô Tự Thiên Thư.
– Con biết rồi, việc này vẫn chưa có bất kỳ người nào biết.
Lục Lâm Thiên hít vào một hơi, nếu như Linh tôn và Vũ tôn lại tự mình ra tay thì cái mạng nhỏ của mình phỏng chừng sẽ chẳng có cơ hội cứu được.
– Những gì ngươi gặp phải trong đại điện Vụ Tinh đúng là có chút kỳ quái.
Nam thúc đánh giá Lục Lâm Thiên, sắc mặt có chút nghiêm trọng, lập tức nói:
– Còn có Linh hồn thể theo như lời ngươi kể nữa, ta cũng không thể tìm thấy bất kỳ khí tức gì trên người ngươi, ngươi tới đây để ta xem.
Lục Lâm Thiên nghe vậy liền đứng dậy đi tới bên cạnh Nam thúc.
Thủ ấn kết xuất, một cỗ ba động rất nhỏ liền hiện lên, trong tay của Nam thúc lập có một cỗ quang quyển vô hình lập tức bao phủ lên người Lục Lâm Thiên.
– Kì quái.
Nam thúc nhướng mày, thủ ấn thϊếp tục biến đổi, quang mang bên trên quang quyển lập tức hơi sáng lên, một cỗ khí tức bàng bạc lan tràn ra, sau đó liền biến mất theo cỗ quang mang kia không thấy đâu.
– Ta cũng không thể tìm ra.
Nam thúc khẽ lắc đầu, nhưng ánh mắt lại nhìn ra sau lưng Lục Lâm Thiên một cái.
Ánh mắt của Lục Lâm Thiên cũng có chút ngưng trọng, nói cho Nam thúc biết trên người của mình có một cái Linh hồn thể, Lục Lâm Thiên cũng không quá yên tâm khi trên người mình có một cái Linh hồn thể đi theo, nhưng bây giờ cả Nam thúc cũng không tìm được, mình cũng không cảm giác được sự có mặt của hắn, có lẽ Linh hồn thể này đã bỏ mình đi chỗ khác rồi.
Trầm tư một phen, Lục Lâm Thiên cũng đành thôi, không quá để ý tới nó nữa, ít nhất thì có vẻ hiện tại Linh hồn thể cũng không hề có ác ý gì với mình.
– Nam thúc, người bế quan lâu như vậy, có muốn đi ra ngoài một chút hay không, cũng có thể nhìn xem Phi Linh Môn của tiểu tử, hiện tại Phi Linh Môn của tiểu tử đã có thể coi là có thực lực không tệ, có thể coi là thuộc hàng thế lực nhất lưu rồi.
Lục Lâm Thiên cười hắc hắc nói.
– Thế lực nhất lưu?
Nam thúc đưa mắt nhìn qua Lục Lâm Thiên một cái, nói:
– Ngươi cho rằng dựa vào thế lực của Phi Linh Môn hiện tại, dựa vào hai con Yêu thú thất giai, một Linh vương nhất trọng, một Vũ vương nhất trọng là đủ để thành thế lực nhất lưu hay sao?
Lục Lâm Thiên có chút nhụt chí, nói:
– Thực lực của Phi Linh Môn hiện tại không hề dưới Thiên Quỷ Tông, Thiên Tinh Tông và Ma Tâm Cốc.
– Buồn cười, nhưng sơn môn như Ma Tâm Cốc, Thiên Quỷ Tông và Thiên Tinh Tông có bao nhiêu nội tình, vài Vũ vương đê giai, vài Linh vương đê giai, chẳng lẽ đây là nhất lưu thế lực hay sao, thực lực cỡ này, trong mắt của người bình thường thì có lẽ không có gì, nhưng trong mắt của cường giả chân chính thì còn chưa đủ để lĩnh một chưởng của người ta đâu, nếu như thật có thể trở thành thế lực nhất lưu thì sợ là đám người Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang sẽ tru sát ngươi đầu tiên, Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang đã có nội tình trên ngàn vạn năm rồi, cho nên sở dĩ có thể tha thứ cho sự tồn tại của những thế lực khác, thứ nhất là bởi vì duy trì sự cân đối của Cổ Vực, mà căn bản những thế lực này cũng không thể nào rung chuyển được địa vị của Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang, cho nên mới để mặc cho chúng phát triển.
Mắt nhìn về phía Lục Lâm Thiên, Nam thúc nghiêm mặt nói.
Thần sắc của Lục Lâm Thiên cũng biến hoá, xem ra khoảng thời gian này mình đúng là có chút tự mãn, những lời Nam thúc nói rõ ràng là đang cảnh cáo mình không thể chủ quan.
Nhìn qua Lục Lâm Thiên, thần sắc của Nam thúc hoà hoãn thêm một chút.
Nói:
– Có thực lực mạnh bao nhiêu thì sẽ đứng cao bấy nhiêu, vị trí đứng của ngươi cao bao nhiêu thì sẽ quyết định tầm mắt của người có thể nhìn xa được bao nhiêu, lấy thực lực của người và thế lực của Phi Linh Môn lúc trước mà nói thì, mấy sơn môn như Ma Tâm Cốc, Thiên Quỷ Tông và Thiên Tinh Tông có lẽ chính là thế lực nhất lưu của ngươi, nhưng đối với ngươi hiện tại mà nói thì đã không phải nữa rồi, nhớ kỹ, những sơn môn không có siêu cấp cường giả toạ trấn thì vĩnh viễn không cách nào có thể thật sự đặt chân vào thế lực nhất lưu cả.
– Con hiểu rồi, Nam thúc.
Lục Lâm Thiên gật đầu đáp lời.
– Phi Linh Môn của ngươi chỉ trong một khoảng thời gian ngắn thế này cũng coi như phát triển không tệ rồi, dựa theo thế cục ở Cổ Vực hiện nay mà ngươi đã nói, cộng thêm ngươi có quan hệ với Linh Thiên Môn, nếu như ngươi có thể nắm chắc thì đúng là có thể nhân cơ hội này để ra tay, dù sao đi nữa chỉ cần Phi Linh Môn không chính thức uy hϊếp đến thế lực của Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang thì bọn họ cũng sẽ không đặt ngươi ở trong lòng, có Linh Thiên Môn kềm chế Hoá Vũ Tông, Lan Lăng Sơn Trang và Hắc Sát giáo này, ngươi có thể thoải mái làm việc.
Nam thúc nhìn Lục Lâm Thiên, thu hồi thần sắc, lộ ra vẻ tán thưởng.
– Vâng.
Lục Lâm Thiên gật đầu.
– Sau này ngươi phải chú ý tới Linh Vũ giới nhiều một chút, Linh Vũ giới sẽ không bỏ qua cho ngươi dễ dàng vậy đâu, chỉ cần có tin tức liên quan tới Vô Tự Thiên Thư thì bọn họ tuyệt đối sẽ không buông tha, ngươi ở lại Phi Linh Môn, người có tu vi bình thường có thể ta còn ứng phó được một chút, nếu như ngươi rời đi rồi, vạn nhất có cường giả của Linh Vũ giới tới thì tới lúc đó ngươi ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có đâu.
Nam thúc nhìn Lục Lâm Thiên, nói:
– Được rồi, ngươi cứ đi trước đi, ta còn muốn tiếp tục bế quan, có việc gì thì ta sẽ gọi ngươi.
– Nam thúc, con đi trước đây.
Lục Lâm Thiên cáo lui, nhìn qua Nam thúc có chút không nỡ.
Cửa mật thất vừa đóng, ngay lúc Lục Lâm Thiên vừa rời khỏi mật thất, Lục Lâm Thiên hoàn toàn không biết, trong mật thất, có một đạo thân ảnh hư ảo như quỷ mị xuất hiện bên trong.
.