Đỉnh Phong Thiên Hạ


– Dương Quá.

Ta muốn nhìn xem ngươi có bản lĩnh gì.  
Trong đám người lao tới Thị Huyết Linh Phong cũng không chống đỡ được Vũ Vương cùng Linh Vương.

Lúc này Bạch Vạn Tượng đánh nát một đám Thị Huyết Linh Phong.

Tay áo khẽ động, một cỗ chân khí màu xanh từ trong cơ thể tuôn ra, nhanh chóng tạo thành một tấm chắn ở trước người rồi phi về phía Lục Thiếu Du.  
– Chủ nhân, coi chừng.  
Thị Huyết Linh Phong Mẫu Hoàng Phong quát lên một tiếng, thân hình mang theo một cỗ khí tức bạo ngược trực tiếp lướt về phía trước.

Sau khi va chạm phải tấm chắn kia thì một cỗ huyết vụ lập tức được tuôn ra.

Đồng thời, tấm chắn này lập tức bị ăn mòn, nhanh chóng hóa thành một cỗ hơi nước rồi biến mất trong không trung.  
– Hừ.  
Trong lòng Bạch Vạn Tượng cả kinh lập tức hừ lạnh một tiếng.

Thị Huyết Linh Phong vừa mới đột phá thất giai không lâu thì quả thực không có uy hiếp quá lớn với hắn.

Lập tức trong tay hắn nhanh chóng kết xuất thủ ấn, một đạo quyền ấn hung hăng được đánh về phía trước.  
– Dương Quá, ta nhìn ngươi còn có bản lĩnh gì.

Thị Huyết Linh Phong cũng không bảo hộ được ngươi.  
Trong nháy mắt này, mấy đạo thân ảnh đồng thời xuất hiện, chính là Đoạt Hồn Vương, Tụ Linh Vương, Phong Dực Vương còn có Kim Chủy Vương kia.  
Trong bốn người lúc này có hai Linh Vương, hai Vũ Vương.

Bốn cường giả Vương cấp bao vây hắn, lúc này Lục Lâm Thiên cũng chỉ có thể hít sâu một hơi.

Trên phương diện linh giả hắn cũng không có biện pháp nào có thể chống lại bốn người này.

Trên phương diện vũ giả hắn cũng không phải hoàn toàn không có lực chống lại, ít nhất hắn có cơ hội bình yên rời đi.  
– Chẳng lẽ nhanh như vậy thân phận của ta phải bại lộ rồi sao?  
Lục Lâm Thiên khẽ thở dài, hắn thật sự không muốn thân phận của mình bị bại lộ, sau này sẽ gặp rất nhiều phiền toái.  
– Nhanh thi triển Huyễn Ảnh Thanh Vũ chạy trốn.  
Thanh âm của Bạch Linh vang lên trong tai Lục Lâm Thiên.

Nàng bị Tuyệt Linh Vương cuốn lấy cho nên cũng không có cách nào khác.

Mắt thấy Lục Lâm Thiên bị bốn cường giả Vương cấp vây khốn, nàng muốn thoát ra ngăn chặn thế nhưng lại bị Tuyệt Linh Vương ngăn chặn.  
– Tiểu tử, để cho ta nhìn xem rốt cuộc ngươi có bao nhiêu bổn sự.  
Đoạt Hồn Vương lúc này không còn nhịn được nữa, hắn không cho Lục Lâm Thiên thời gian thở dốc, thủ ấn trong tay nhanh chóng được kết.

Đồng trong mi tâm có một đạo quang mang chói mắt bắn ra.  
Dưới đạo quang mang này có một cỗ linh hồn lực bàng bạc nhanh chóng tràn ra.

Trong lúc đó bằng mắt thường cũng có thể thấy được đạo quang mang chói mắt này không ngờ lại hóa thành một đầu cự mãng màu trắng to chừng trăm thước.

Thân hình cự mãng to lớn, cái miệng dữ tợn mở ra.

Không trung lúc này cũng run lên, thân thể to lớn lập tức hung hăng bắn về phía Lục Lâm Thiên.  
– Linh hồn công kích.  
Mí mắt Lục Lâm Thiên nhảy lên, hắn thật không ngờ Đoạt Hồn Vương ngay chiêu thứ nhất đã sử dụng linh hồn công kích kinh khủng tới như vậy.  
– Tìm đường sống trong nguy hiểm, liều một lần vậy.  
Lục Lâm Thiên lập tức quyết định mạo hiểm một lần.

Bị bốn cường giả Vương cấp vây công, hắn cũng không còn lựa chọn nào khác.  
Dưới uy áp của cỗ linh hồn lực bàng bạc, Lục Lâm Thiên có cảm giác mình căn bản không cách nào chống lại.

Lục Lâm Thiên cắn răng một cái, ánh mắt nhìn về đầu cự mãng màu trắng đang bắn về phía mi tâm.

Thân hình Lục Thiếu Du không lùi mà tiến tới, linh lực trên người tuôn ra.

Thân hình nhanh chóng bắn về phía trước, hoàn toàn không để ý tới đạo công kích bằng linh hồn kia, từng đạo thủ ấn trong tay được kết.  
– Người này chẳng lẽ không muốn sống nữa sao? Hay là thực lực của hắn đã tới mức hoàn toàn không sợ công kích bằng linh hồn của Đoạt Hồn Vương?  
Nhìn thấy một màn này, không ít người phía dưới cũng là người có nhãn lực, ánh mắt lập tức hiện lên sự kinh ngạc.

Không sợ công kích bằng linh hồn của Linh Vương nhất trọng a, coi như là Linh Vương ngũ trọng cũng không dám sơ xuất, lẽ nào người này cũng là Linh Vương ngũ trọng sao?  
Trong lúc mọi người kinh ngạc, trong không trung, đầu cự mãng bằng linh hồn lực của Đoạt Hồn Vương mang theo xu thế cường hãn trực tiếp bắn vào trong đầu Lục Thiếu Du.  
– Tên thổ phỉ kia, dựa vào ngươi vậy.  
Trong nháy mắt này Lục Lâm Thiên lập tức cảm giác được đầu mình mê muội, một cỗ ý thức cố gắng cưỡng ép bảo trì sự thanh tỉnh.

Chống lại linh hồn công kích của Linh Vương nhất trọng, lần mạo hiểm này Lục Lâm Thiên hoàn toàn đem bản thân mình đặt vào trên kim đao màu vàng kia.

Kim đao màu vàng đã ra tay cứu hắn mấy lần, mà ngay cả hồn anh của Truy Phong tôn giả nó cũng có thể trực tiếp thôn phệ.

Linh hồn công kích của Linh Vương nhất trọng nếu như nó muốn đối phó thì tuyệt không thành vấn đề.

Thế nhưng nếu như hắn đoán sai, vậy thì kết cục của hắn sẽ biến thành kẻ ngu ngốc.  
Mắt thấy một đạo linh hồn công kích không chút trở ngại đánh vào trong mi tâm đối phương, ánh mắt Đoạt Hồn Vương khẽ biến đổi rồi hiện lên sự vui vẻ.

Cưỡng ép chống lại một đạo linh hồn lực của hắn, cho dù là Linh Vương ngũ trọng cũng không dám làm vậy.  
– Thổ phỉ a, dựa vào ngươi rồi.  
Lục Lâm Thiên cố gắng bảo trì thanh tỉnh, âm thầm cầu nguyện.

Lúc này trong lòng Lục Lâm Thiên cảm thấy vô cùng lạnh lẽo.

Hiện tại hắn giống như là đang đứng bên cầu nại hà, chỉ cần sai lầm một chút thôi thì hắn sẽ không còn đất để mà xoay người nữa.  
Đột nhiên Lục Lâm Thiên khẽ cười.

Kim đao màu vàng đang xoay quanh phía trên hồn đan lúc này rốt cuộc cũng có động tĩnh.

Kim đao kéo theo một mảnh đao mang chói mắt, xu thế bá đạo vô cùng nhanh chóng.

Khi đầu cự mãng bằng linh hồn kia tới không gian trong đầu hắn thì đao mang màu vàng trực tiếp đánh xuống.  
Ken Két.  
Không có bất ngờ gì, đầu cự mãng bằng linh hồn lập tức chia năm xẻ bảy.

Tiếp theo liền hóa thành mảnh vỡ linh hồn tiêu tán ở không gian trong đầu Lục Lâm Thiên.

Lục Thiếu Du lập tức cảm giác được áp lực trong đầu hoàn toàn tiêu tán.  
– Chuyện gì xảy ra.  
Hết thảy chuyện này chỉ có Đoạt Hồn Vương mới có thể cảm nhận được rõ ràng rất.

Linh hồn lực của hắn bị chia năm xẻ bảy, linh hồn lực lúc này đã bị hao tổn vô cùng lớn.

Lập tức trong đầu Đoạt Hồn Vương truyền đến cảm giác đau nhức kịch liệt.

Thi triển linh hồn công kích, tuy rằng là công kích mạnh nhất của linh giả, thế nhưng cũng có nguy hiểm cực lớn, một khi thi triển linh hồn công kích thất bại thì bản thân linh giả sẽ bị phản phệ vô cùng lớn.  
Lúc này Lục Lâm Thiên rốt cuộc đã có động tác, thân hình trực tiếp lướt về phía trước.

Linh lực bàng bạc giờ phút này trong cơ thể toàn bộ được tuôn ra.

Một cỗ sát khí lạnh lẽo bỗng nhiên tràn ngập không gian.  
– Đao Hồn Không Nguyên Diệt.  
Lục Lâm Thiên khẽ quát một tiếng, một mảnh quang nhận ngập trời sau lưng hắn lúc này bạo vũ, vô số đao mang bắn ra, mỗi một đạo đao mang đều mang theo lực lượng xuyên thủng không gian.  
Đao mang hội tụ lại một chỗ rồi bao phủ cả không gian.

Cả không gian chung quanh Lục Lâm Thiên run lên, quang nhận kia nhanh chóng đánh về phía Đoạt Hồn Vương..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui