Đến thành Cự Giang (1)Lúc này Tụ Linh Vương kinh ngạc tới mức ngây người.
Hóa ra Dương Quá khiến cho thành Cự Giang xôn xao gần đây chỉ là một thanh niên mà thôi.
Không ngờ lại là một người trẻ tuổi tới như vậy, chuyện này sợ rằng vượt quá sự đoán của tất cả mọi người.
– Linh Suất bát trọng đỉnh phong, cũng tạm được.
Nhìn qua thân thể Tụ Linh Vương vừa mới đoạt xá Lục Lâm Thiên vô cùng vui vẻ.
Tăng thêm tên Linh Suất bát trọng đỉnh phong này hắn muốn đột phá tới Linh Suất bát trọng có lẽ cũng đủ.
Tụ Linh Vương nhìn Lục Lâm Thiên, dường như muốn nói cái gì đó, thế nhưng do cấm chế cho nên nói không nên lời.
– Tới phiên ngươi.
Thủ ấn trong tay Lục Lâm Thiên được kết, trong tay phải của Lục Thiếu Du có một vòng xoáy bằng chân khí trực tiếp hiện lên, Lục Thiếu Du nhanh chóng đặt tay lêи đỉиɦ đầu của Tụ Linh Vương.
Dưỡi cỗ lực lượng thôn phệ mạnh mẽ này, một cỗ linh lực bàng bạc lúc này tràn vào trong lòng bàn tay Lục Lâm Thiên.
Mà lúc này sắc mặt Lục Lâm Thiên có chút ngưng trọng.
Giờ phút này tuy rằng Tụ Linh Vương kia chỉ có tu vi Linh Suất bát trọng đỉnh phong.
Thế nhưng bởi là vì người đoạt xá cho nên có hồn anh ở trong cơ thể.
Giờ phút này, Lục Lâm Thiên cũng cảm giác được hồn anh ở trong đầu của Tụ Linh Vương.
Hồn anh kia đang không ngừng dãy dục.
Hồn anh này giãy dụa khiến cho hắn cũng không biết làm thế nào.
Dù sao đây chính là hồn anh của Linh Vương.
– Hồn anh mà thôi.
Đáng tiếc ngươi không phải là Linh Vương.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống, thân thần được rót vào.
Một cỗ lực lượng mạnh mẽ nhanh chóng áp xuống.
– A.
Tụ Linh Vương kêu lên một tiếng thê thảm.
Hồn anh trực tiếp bị lực lượng quỷ dị kia thôn phệ.
Hồn anh của hắn lúc đoạt xá cũng đã tiêu hao không ít.
Lúc này còn chưa có khôi phục.
Mà hồn anh đơn thuần lúc này thực lực cũng giảm lớn, căn bản không có cách nào chống lại được cỗ lực lượng thôn phệ này.
Đến lúc này Tụ Linh Vương cũng biết được một chuyện khiến cho hắn kinh hãi.
Dương Quá này không ngờ có thể thôn phệ linh lực cùng hồn anh của hắn.
Chỉ tiếc, chuyện này hắn đã không thể nói cho bất luận kẻ nào biết được.
Sau khi đem Tụ Linh Vương thôn phệ thành một cỗ thây khô.
Trong tay Lục Lâm Thiên lập tức xuất hiện một cỗ linh hỏa đốt thi thể hắn thành tro bụi.
Mặc dù vận khí của hắn không tệ, hồn anh chạy trốn được, lại còn đoạt xá được Linh Suất khác.
Thế nhưng vẫn không thể tránh khỏi kết cục hồn phi phách tán.
Một lát sau Lục Lâm Thiên khoanh chân ngồi trên Linh Ngọc Sàng, thủ ấn được kết, bắt đầu chậm rãi tru luyện.
Nhanh chóng luyện hóa đám linh lực được thôn phệ trong cơ thể.
Cỗ linh lực được hắn thôn phệ vào trong cơ thể cực kỳ khổng lồ, tu vi Linh Suất bát trọng đỉnh phong đương nhiên không hề tầm thường.
Điều khiến cho Lục Lâm Thiên càng thêm mừng rỡ đó chính là hồn anh của Tụ Linh Vương này cũng được Âm Dương Linh Vũ Quyết thôn phệ.
Hồn anh này tuy rằng sau khi đoạt xá đã tiêu hao không ít.
Thế nhưng vẫn là hồn anh.
Hồn anh này sau khi bị cắn nuốt, linh hồn lực của hắn đã được tăng cường gấp mấy lần.
Linh hồn lực được tăng cường, Lục Lâm Thiên cũng không dám hy vọng quá lớn.
Dù sao còn kim đao màu vàng trong đầu hắn.
Linh hồn lực của hắn muốn tăng cường còn phải xem kim đao màu vàng này nguyện ý bố thí cho hồn đan của hắn hấp thu bao nhiêu.
Cỗ linh lực được thôn phệ này cực kỳ bàng bạc, thế nhưng cũng không cuồng bạo.
Bởi vì bản thân của nó đã là linh lực, Lục Lâm Thiên chỉ cần luyện hóa một chút bỏ đi tạp chất là có thể chuyển thành linh hồn lực của bản thân.
Trong thời gian mấy ngày này Lục Lâm Thiên đã đột phá tới Linh Suất thất trọng.
Sau khi thôn phệ đột phá tới Linh Suất thất trọng trung kỳ, lần thôn phệ Tụ Linh Vương đã đoạt xá này Lục Lâm Thiên phỏng chừng có lẽ đột phá tới Linh Suất bát trọng cũng không thành vấn đề.
Những linh lực được thôn phệ này chỉ cần luyện hóa một chút là tiến vào không gian trong đầu Lục Lâm Thiên.
Sau một lát, Lục Thiếu Du tiến vào trong trạng thái tu luyện.
Quanh thân được bao phủ bởi một vòng quang mang vô hình trong suốt.
Khí tức trên người chậm rãi tăng lên.
Loại tốc độ tăng lên này cực kỳ nhanh, nhanh tới mức không thể tưởng tượng nổi.
Cỗ linh lực được thôn phệ đến kia chỉ cần luyện hóa một chút là trở thành linh lực của bản thân Lục Lâm Thiên, tốc độ này quả thực là dọa người.
Huyết Mị nhìn qua vị chủ nhân này cũng không khỏi thầm than một tiếng.
Thôn phệ linh lực và chân khí để đột phá.
Chủ nhân lại là Linh Vũ song tu, trong trí nhớ của nàng, dường như trong nhân loại cũng không có loại người như vậy.
Trong thành Cự Giang, lúc Lục Lâm Thiên tiếp tục luyện hóa, thành Cự Giang lại vô cùng náo nhiệt, hơn nữa lại còn náo nhiệt hơn trước.
Mà bây giờ trong thành Cự Giang to lớn này, chỉ cần là linh giả cùng vũ giả, không có người nào không biết Dương Quá và Mạc Sầu kia.
Tất cả các thế lực lớn trong thành Cự Giang không khỏi hít sâu một hơi, truyền lời xuống tất cả môn nhân.
Cho dù đắc tội ai cũng được thế nhưng không thể đắc tội với Dương Quá kia.
Thực lực của Dương Quá này tuy rằng là cực kỳ cường hãn, tuy cũng không phải đạt tới mức không ai đối phó được.
Thế nhưng mà Dương Quá này lại xuất phủ nhập thần, không có ai biết rõ thân phận của hắn.
Cũng không biết hắn từ đâu tới.
Chính điều này mới khiến mọi người không dám trêu trọc.
Đặc biệt là màn trả thù huyết tinh kia, ngay cả bọn họ cũng không có cách nào thừa nhận được.
Nói tới Dương Quá này tất cả các sơn môn không dám trêu chọc.
Thế nhưng trong lòng mọi người quả Dương Quá này chính là thần tượng của bọn họ.
Trực tiếp khiến cho Tuyệt Linh Tông cùng Vạn Tượng môn hao binh tổn tướng.
Gà chó không yên.
Quả thực không có ai dám làm điều này.
Mà trong mấy trăm năm qua, người có thể tạo ra động tĩnh lớn như vậy trong thành Cự Giang này cũng không có người nào khác.
Trong tửu điếm, trà lâu, hiện tại tất cả mọi người đều đang đàm luận về Dương Quá này.
Đang phỏng đoán xem Dương Quá này có còn trở lại thành Cự Giang đối phó với Tuyệt Linh Tông cùng Vạn Tượng môn hay không.
Thậm chí còn có không ít người dùng việc này để mở ra sòng đặt cược.
Trong ba ngày trở lại, bảy ngày trở lại, nửa tháng trở lại, tỷ lệ đặt cược không giống nhau.
– Đông cung phụng, chúng ta tới rồi.
Ngoài thành Cự Giang.
Trên trăm đạo thân ảnh xuất hiện.
Mấy người đi đầu chính là Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thiên Độc Yêu Long, còn có Lộc Sơn lão nhân, Thanh Hỏa lão quỷ, Lưu Tinh Hà, Thiểm Điện Báo, Hoa Mãn Lâu.
Một đường cưỡi Cửu Đầu Yêu Giao từ Phi Linh môn, rốt cuộc mọi người đã tới thành Cự Giang.
– Trước tiên chúng ta tìm một chỗ đặt chân, sau đó nghe ngóng một chút tin tức của Huyền Thiên bí cảnh kia.
Nhìn dòng người hối hả chung quanh, Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh không khỏi kinh ngạc.
Thành Cự Giang này không ngờ lại to lớn tới như vậy, quả thực khiến cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn.
– Khanh Khách.
Oánh tỷ, không nghĩ tới các người cũng tới..