Đỉnh Phong Thiên Hạ


– Xuy xuy!  
Trong miệng của Lục Lâm Thiên phun ra một búng máu tươi, thân ảnh trực tiếp bị đẩy văng ra sau mấy chục thước.

– Lão đại.

Bản thể khổng lồ của Tiểu Long chỉ vừa mới rót xuống ở cách đó không xa, lập tức nhào tới bên cạnh lão đại, ánh mắt lộ ra lãnh ý nhìn về phía Hắc Ám Thiên Vương và thân ảnh mặc áo bào xám kia.

– Tiểu Long, đệ không sao chứ?  
Cố gắng cưỡng chế ngăn chặn chân khí cuồng loạn khiến cho ngũ tạng lục phủ đảo lộn trong người, Lục Lâm Thiên lập tức hỏi Tiểu Long, Tiểu Long vừa rồi cũng mới bị Hắc Ám Thiên Vương đánh bay.

– Đệ không sao, tên Hắc Ám Thiên Vương này còn chưa đả thương đệ được.

Tiểu Long nói.

– Tiểu tử nhà ngươi đúng là có chút bản lãnh, Vũ Suất thất trọng mà thôi, không ngờ lại có thể thúc dục ra lực công kích của Vũ Vương, chẳng trách người ở bên trên cũng bắt đầu hơi coi trọng nhà ngươi rồi, chẳng qua là ngươi vẫn còn chưa đủ.

Nhìn vào Lục Lâm Thiên, thân ảnh vận áo bào tím hiện ra từ bên trong không gian hỗn loạn, trong ánh mắt có chút kinh ngạc, hắn biết rõ một kích vừa rồi của đối phương có uy lực cỡ nào, lực công kích của Vũ Vương nhất trọng bình thường sợ là cũng chỉ tới đó mà thôi.

Tiếng nói vừa dứt, ánh mắt của kẻ mặc ào bào xám này lập tức trở nên lạnh lẽo, linh lực lại đột nhiên tuôn ra, từng bước từng bước đi tới, bàn tay vừa lật liền có thêm một đạo trảo ấn tiếp tục đánh về phía Lục Lâm Thiên.

– Hừ, ta xem các ngươi có thể làm gì được ta.

Lúc này, đôi mắt của Tiểu Long loé qua một cỗ lãnh ý, cũng ngay lúc đó, trong nháy mắt, quanh thân lập tức có một đạo quang mang quỷ dị lập tức tuôn ra tràn ngập, một cỗ khí tức bàng bạc đột nhiên bắt đầu khuếch tán.

– Tiểu yêu thú nhà ngươi đúng là không phải thứ tầm thường, làm toạ kỵ cũng không tồi.

Thân ảnh vận áo xám nhìn bản thể của Tiểu Long, dường như cũng không nhận ra gì từ bản thể của Tiểu Long, chỉ cảm giác được khí tức trên người Tiểu Long cực kỳ cường hãn, ánh mắt trầm xuống, một đạo quyền ấn nháy mắt liền đánh xuống.

– Ầm ầm ầm!  
Tại lúc này, trong không gian chung quang lập tức truyền tới tiếng nổ vang trời, không gian xung quanh, tầng bích chướng vô hình kia trực tiếp bị nứt ra, một cái đuôi lớn màu trắng nháy mắt đâm vào, lập tức ngăn cản trước đạo trảo ấn do kẻ mặc áo xám kia.

– Rầm!  
Hai đạo lực lượng trực tiếp va vào nhau, lúc một tiếng nổ vang trời như sấm dậy vang lên thì một đạo thú thân khổng lồ màu trắng trực tiếp bị chấn khai, thân thể to lớn bị đẩy lùi lại, lảo đảo vài bước mới có thể đứng vững lại, mặt đất dưới chân cũng trực tiếp bị nứt ra.

– Chưởng môn.

Đúng lúc này, đột nhiên có mười mấy đạo thân ảnh xuất hiện trên không, đám người Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử, Tả Thiên Khung, Lộc Sơn Lão Nhân, Thanh Hoả Lão Quỷ và Huyết Mị đã vội vàng đuổi tới.

– Bạch Linh tỷ!  
Đám người Bạch Linh vừa xuất hiện thì Tiểu Long cũng lập tức thu hồi khí tức thần dị trên người.

– Không ngờ ngươi lại có thể phát hiện ra không gian phong toả của ta, đúng là khiến ta cảm thấy ngạc nhiên a.

Nhìn thấy đám người Phi Linh Môn đột nhiên xuất hiện, ánh mắt của thân ảnh vận áo bào xám có hơi chút kinh ngạc, tiếp theo liền cười lạnh, thực lực của đám người vừa tới cũng chẳng có ai đủ mạnh để hắn phải đặt vào trong mắt cả.

– Không gian phong toả mà thôi, còn chưa qua mắt ta được đâu.

Bản thể của Bạch Linh run lên, yêu nguyên cuồn cuộn, bộ lông trắng muốt trên người dựng lên, trong lúc khí tức toàn thân khởi động thì không gian chung quanh cũng biến dạng.

– Cư nhiên lại đánh lén, đúng là vô sỉ.

Thiên Độc Yêu Long lăng không mà tới, mắt như sao, nhìn một cái liền đoán ra thực lực của hai người bọn họ, ai cũng là kẻ cực kỳ khủng bố.

– Hừ, cũng tới đây hết cả rồi, vậy thì ta vất vả một chút cũng được, giải quyết hết một lượt khỏi phải lưu lại hậu hoạn.

Đưa mắt nhìn mọi người, ánh mắt của Hắc Ám Thiên Vương trầm xuống, một cổ lãnh ý lập tức tràn ra.

– Vậy thì phải xem các ngươi có bản lĩnh này hay không đã.

Bản thể của Bạch Linh đứng giữa không trung, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hai người, trong mắt loé ra một cỗ lãnh ý doạ người, trong lòng Bạch Linh lúc này cũng cảm thấy vô cùng căng thẳng, một trong hai kẻ kia đã là Linh Vương bát trọng, nàng muốn đối phó nổi là chuyện không thể nào được, nếu như là Linh Vương thất trọng thì có lẽ mình còn có thể ngăn chặn được một chút, vừa rồi nếu như không phải cái không gian này rung động một phen, cộng thêm tâm cảnh của mình không tệ, thì khó mà phát hiện ra ngay bên cạnh mình cư nhiên đã bị người ta bố trí không gian phong toả.

– Cửu Vĩ Yêu Hồ, ngươi đến thất giai hậu kỳ thì có lẽ còn được, thất giai trung kỳ thì ngươi không phải là đối thủ của ta đâu.

Thân ảnh mặc áo xám nói xong thì trong tay lập tức kết xuất thủ ấn, một cỗ linh lực bắt đầu trực tiếp khởi động, sau đó hắn quát khẽ một tiếng:  
– Hắc Ám Thiên Vương, ta ngăn cản bọn họ, ngươi mau đối phó tên tiểu tử kia.

Lời vừa dứt thì không gian xung quanh thân ảnh mặc áo xám kia đột nhiên trở nên vặn vẹo, thân ảnh lập tức lao thẳng xuống dưới.

– Ngao!  
Bạch Linh gầm lên một tiếng, thân thể khổng lồ trong nháy mắt liền nhảy lên, bảy cái đuôi lớn xuyên thấu không gian, mang theo bảy đạo kình khí bén nhọn áp xuống.

– Phá!  
Trong tay của kẻ mặc áo xám kết xuất thủ ấn, không gian chung quanh trực tiếp vặn vẹo, trong nháy mắt linh lực bàng bạc lập tức hội tụ thành vô số đạo quang trụ đánh tới.

– Hừ!  
Trong nháy mắt này, Hắc Ám Thiên Vương cũng lao thẳng về phía Lục Lâm Thiên, hơi nước màu xanh quanh người bắt đầu khởi động, cả không gian cũng hơi run lên.

– Xuy xuy!  
Cũng ngay lúc này, ánh mắt của mấy người Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử, Huyết Mị, Thiên Độc Yêu Long đều trầm xuống, nhanh chóng bắt đầu ngưng tụ công kích.

– Muốn tìm chết, các ngươi còn chưa đủ đâu.

Ánh mắt của Hắc Ám Thiên Vương trầm xuống, cánh tay thoáng chốc liền run lên, xung quanh người hắn có hơn mười đạo thuỷ tiễn do năng lượng thuộc tính thuỷ tạo thành, nháy mắt liền vạch phá không trung, lao thẳng về phía đám người ở đằng trước, mỗi đạo thuỷ tiễn này đều trực tiếp chấn khai không gian, tiếng xé gió bén nhọn, gần như muốn xé rách luôn cả không gian.

Trong nháy mắt khi từng đạo thuỷ tiễn này trực tiếp lao tới chỗ mọi người thì thân ảnh của Hắc Ám Thiên Vương nháy mắt đã xuất hiện bên cạnh Lục Lâm Thiên rồi, sắc mặt trầm xuống, đồng tử đột nhiên co lại, một cỗ khí âm lệ đột nhiên tản ra, cười lạnh một tiếng:  
– Tiểu tử, không ai có thể cứu được ngươi đâu.

Lời vừa dứt thì lam quang trong tay Hắc Ám Thiên Vương lập tức loé lên, một quyền được bao phủ bởi năng lượng thuộc tính thuỷ bàng bạc liền nện thật mạnh về phía Lục Lâm Thiên.

– Lão đại, để ta cản lại.

Tiểu Long khẽ quát một tiếng, thân thể to lớn cuộn lại rồi lập tức lướt ra thật nhanh.

– Linh Vũ Giới đúng là ngày càng quá quắt.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui