Lục Lâm Thiên nghe thấy thanh âm này dường như là từ phía chân trời tuyền tới, giống như đề tỉnh hắn.
Lúc này dường như Lục Lâm Thiên đã nắm bắt được một ít.
Việc lĩnh ngộ này thường là như vậy, có đôi khi chỉ cần có chút đề tỉnh một cái thì tiến bộ sẽ vô cùng nhanh chóng.
Bản thân Vân Khiếu Thiên vốn là vũ giả thuộc tính phong trên phương diện lĩnh ngộ thuộc tính phong tuyệt đối có tư cách chỉ điểm Lục Lâm Thiên.
Vân Khiếu Thiên đề tỉnh khiến cho khí thế của Lục Thiếu Du lúc này không giống khi trước, rõ ràng là hắn đang khoanh chân ngồi đó, thế nhưng quanh người lại có một cỗ khí thế kinh người, giường như một tảng đá đang ngồi ở trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư.
Giữa không trung, lúc này có một cỗ năng lượng thuộc tính phong quay chung quanh người Lục Lâm Thiên.
Cứ như vậy trong lúc lĩnh ngộ, Lục Lâm Thiên hoàn toàn tiến vào trạng thái huyền diệu.
Trong lúc lĩnh ngộ này tuy rằng nhìn qua vô cùng chậm chạp, thế nhưng cũng khiến cho Lục Thiếu Du thu được không ít chỗ tốt.
Sau khi Vân Khiếu Thiên kinh ngạc một lát cũng vô cùng thỏa mãn gật đầu.
Dùng nhãn lực của hắn tất cả đều có thể nhìn rõ.
Sự lĩnh ngộ hiện tại của Lục Lâm Thiên với thuộc tính phong sợ rằng ngay cả Vũ Vương nhất trọng thuộc tính phong cũng không hơn.
Một lát sau, Lục Lâm Thiên chậm rãi đánh ra vài đạo thủ ấn, không tạo thành bất cứ một chút ba động nào, thế nhưng trên mặt hắn đột nhiên xuất hiện sự vui vẻ.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Lục Lâm Thiên dường như cũng quên mục đích mình tới sơn mạch Đoạn Thiên, một lòng đắm chìm trong trạng thái lĩnh ngộ.
Trong đầu cũng quên đi khái niệm thời gian.
– Người tới quả thực không ít.
Cái bí cảnh này quả thực ở ngay trong sơn mạch Đoạn Thiên này.
Trên không trung, một đầu chim điêu màu trắng xuất hiện, trên lưng có hai đạo thân ảnh một nam một nữ.
Lúc này sau lưng hai người còn có mấy lão giả.
Từ khí tức trên người bọn họ có thể nhận ra, mấy người này đã đạt tới cấp độ Vũ Vương cùng Linh Vương.
Đầu chim điêu màu bạc này nếu như Lục Lâm Thiên nhìn thấy nhất định sẽ dùng ánh mắt tham lam nhìn nó.
Đây chính là Phong Vũ Ngân Điêu, yêu thú thuộc tính phong.
Huyết mạch tuyệt đối không dưới Thiên Sí Tuyết Sư.
Cho dù là phương diện tốc độ cũng không thua kém Thiên Sí Tuyết Sư.
– Nhiều người mới náo nhiệt.
Trên lưng Phong Vũ Ngân Điêu, một nam tử tuấn lãng khẽ cười nói.
– Sợ rằng không ít lão quái cũng tới, thực lực có thể không kém.
Trên lưng Phong Vũ Ngân Điêu, có một nữ tử khuôn mặt che lụa trắng, đầu đội áo choàng khẽ mở miệng nói.
– Lão quái thì không đáng sợ, bọn họ tu luyện vài thập niên, trên trăm năm có loại thực lực này, muốn vượt qua bọn họ cũng không khó.
Nam tử tuấn lãng nói.
– Trước khi đi ra ngoài sư phụ đã nói với chúng ta, ngàn vạn lần không được chủ quan.
Nữ tử kia nói.
– Trong đám người trẻ tuổi, trước mắt ta cũng không thấy ai xứng đáng là đối thủ của mình.
Người duy nhất ta cảm thấy đáng ngại chính là Lục Lâm Thiên trong miệng của ngươi.
Còn có nữ tử của Linh Vũ giới kia ta cũng thấy không tệ.
Về phần những người khác, có lẽ Nguyên Nhược Lan của Thiên Kiếm môn kia cũng không tệ lắm.
Bất quá lần này xem ra chỉ có Lục Thiếu Du kia xuất hiện.
Nếu có cơ hội ta muốn thử xem thực lực của hắn một chút.
Nam tử tuấn lãng nói.
– Ngươi bây giờ động thủ với hắn, chỉ sợ thắng cũng không vẻ vang gì.
Nữ tử yểu điệu kia nói.
– Ta định chỉ dùng một nửa thực lực mà thôi.
Vũ giả ngũ hệ, ta cũng muốn thử xem một chút.
Nam tử tuấn lãng mỉm cười, ánh mắt lập tức nhìn về phía trước, trong mắt có chút chờ mong.
Sơn mạch Đoạn Thiên này diện tích bao la, sơn mạch liên miên không thấy tận cùng này tuy rằng có ít người tới, thế nhưng cũng không phải không có nhân loại tiến vào.
Thường xuyên có không ít dong binh đoàn tiến vào trong sơn mạch này.
Trong sơn mạch này yêu thú có rất nhiều, thậm chí còn có linh thú tồn tại, có không ít yêu thú lục giai ở bên trong.
Một đường từ thành Cự Giang đi tới sơn mạch Đoạn Thiên, bởi vì lo lắng Huyền Thiên bí cảnh sẽ bị người khác nhanh chân tới trước, bởi vậy đoàn người Lục Lâm Thiên cũng dùng toàn lực gấp rút đi tới sơn mạch Đoạn Thiên.
Thời gian nửa tháng trong nháy mắt đã qua.
Lúc này bên trong sơn mạch, đám yêu thú cùng linh thú bởi vì sự xuất hiện của cường giả nhân loại trong sơn mạch khiến cho bọn nó bắt đầu ẩn nấp.
– Chúng ta tới rồi.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Vân Khiếu Thiên đình chỉ điều tức.
Phù.
Lục Lâm Thiên thở ra một ngụm trọc khí trong cơ thể, thủ ấn thu lại, đình chỉ lĩnh ngộ.
Quang tráo năng lượng bên ngoài cơ thể nhanh chóng được thu vào.
– Đến rồi sao?
Lục Lâm Thiên nhìn xuống sơn mạch bao la phía dưới, trong thời gian nửa tháng lĩnh ngộ này thu hoạch của hắn cũng không thấp.
– Đến sơn mạch Đoạn Thiên rồi.
Thế nhưng sơn mạch Đoạn Thiên này bao la vô cùng, chúng ta muốn tìm thấy Huyền Thiên bí cảnh chỉ sợ cũng không dễ dàng.
Vân Khiếu Thiên nói.
Không trung phía trước, yêu thú của Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang cũng đã giảm bớt tốc độ, nhanh chóng dừng lại ở chung quanh đám người Lục Lâm Thiên.
– Nơi Huyền Thiên bí cảnh hạ lạc hẳn là có quan hệ với đoạn hình ảnh khi hợp nhất ba chiếc chìa khóa.
Lục Lâm Thiên nói.
– Hình ảnh kia đã là từ mấy ngàn năm trước, mấy ngàn năm a.
Nói không chừng địa hình đã có chút thay đổi, muốn tìm được nó chỉ sợ cũng khá phiền phức.
Thế nhưng chúng ta cũng không còn biện pháp nào khác.
Chỉ có thể chậm rãi tìm mà thôi.
Vân Khiếu Thiên nói.
– Chủ nhân, ta nhớ rằng ta chính là từ nơi này rời đi.
Nếu như dựa theo đường cũ có thể ta sẽ tìm được nơi ta rời đi.
Thanh âm của Huyết Mị vang lên trong đầu Lục Lâm Thiên.
– Phong Sát tiền bối, ta thấy như vậy đi, chúng ta chia binh làm hai đường.
Các ngươi cùng một chỗ, ta cùng Bạch Linh, Tiểu Long, Độc Long huynh cùng một chỗ, các người thấy thế nào?
Lục Lâm Thiên nói với Vân Khiếu Thiên.
– Trong sơn mạch Đoạn Thiên này chỉ sợ không quá thái bình, một mình ngươi hành động, vạn nhất Linh Vũ giới tìm đến thì ngươi phải làm sao?
Vân Khiếu Thiên nói.
Nói tới Linh Vũ giới này trong lòng Lục Lâm Thiên không khỏi trầm xuống.
Linh Vũ giới này quả thực là mối họa lớn trong lòng hắn.
Thế nhưng hắn lại ở ngoài sáng, đám người kia ở trong tối, căn bản không có cách nào đối phó.
Cũng không có thực lực mà đối phó.
– Tới lúc này không suy nghĩ nhiều được như vậy.
Thử vận may một lần xem sao.
Lục Lâm Thiên nói.
Nếu địa phương Huyết Mị đi ra thực sự có liên quan tới Huyền Thiên bí cảnh mà nói, thì hắn phải mau tới đó, đây quả thực là một cơ hội tốt.
– Vậy ngươi tự mình quyết định đi.
Vân Khiếu Thiên nói.
– Chia binh làm hai đường, cơ hội tìm được sẽ lớn hơn một chút.
Lục Lâm Thiên nói.
Một lát sau, Lục Lâm Thiên cùng Bạch Linh, Tiểu Long, Huyết Mị, Thiên Độc Yêu Long, Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh rời khỏi lưng Thiên Sí Tuyết Sư.
Sau đó mấy người nhảy lên lưng Cửu Đầu Yêu Giao rồi tiếp tục đi tìm kiếm nơi Huyền Thiên bí cảnh hạ lạc..