Hoàng Hân với gương mặt xinh xắn, làn da nõn nà, cái mũi cao cao tinh xảo, đôi môi nhỏ nhắn tựa anh đào, hàng mi thật dài cong lên một đường duyên dáng, đôi mắt to tròn, đen nhánh lộ ra một cổ linh tính, nhưng lúc này trong ánh mắt ấy lại mang theo chút mong chờ và cô đơn, khiến cho người ta nhìn thấy liền cảm thấy vô cùng đau lòng.
– Hắn không phải Dương Quá tiên sinh, hắn là chưởng môn Lục Lâm Thiên của Phi Linh Môn, là người đứng đầu thập đại cường giả trẻ tuổi, hắn còn là con rể của Vân Dương Tông và Linh Thiên Môn.
Đôi môi hồng tươi của Hoàng Đan tản ra một loại khí tức vũ mị, đường cong linh lung mê người, lúc này lại có vẻ rầu rĩ không vui.
– Đan Nhi, Hân Nhi, có cung phụng của Phi Linh Môn tới tìm các con này.
Đúng lúc này lập tức truyền tới thanh âm của Hoàng Chí Lương, sau đó liền nhìn thấy hắn dẫn theo mấy đạo thân ảnh đi tới với vẻ mặt cung kính, đây chính là bốn người Thanh Hoả Lão Quỷ, Tả Thiên Khung, Linh Vũ Song Quái và hơn mười tên đệ tử Phi Linh Môn.
– Cung phụng của Phi Linh Môn.
Ánh mắt của hai người lập tức sáng ngời, vội vàng đứng dậy nghênh đón.
– Tham kiến cung phụng.
Nhìn thấy đám người Thanh Hoả Lão Quỷ đi vào, hai nàng có thể cảm giác được khí tức bức người ngay lập tức.
– Hai vị cô nương chính là Hoàng Đan và Hoàng Hân đúng không, tuân theo lệnh của chưởng môn, đặc biệt đưa tới chút lễ vật cho hai vị.
Thanh Hoả Lão Quỷ đánh giá hai người một cái, lấy một cái trữ vật giới chỉ trong tay ra giao cho Hoàng Đan.
– Đây là cái gì?
Hoàng Đan cảm thấy nghi hoặc, lập tức nhận lấy trữ vật giới chỉ.
– Chưởng môn nói đây là tiền thắng cược của hai vị, tổng cộng là năm ngàn sáu mươi ức kim tệ, xin hai vị cô nương nhận lấy.
Thanh Hoả Lão Quỷ nói.
– Nam ngàn sáu mươi ức kim tệ.
Hoàng Chí Lương đứng bên cạnh cảm thấy chấn kinh, hai tỷ muội Hoàng gia cũng chấn kinh không kém, cái này đối với Hoàng gia mà nói thì đúng là một con số cực lớn, cho dù là cả trăm cái Hoàng gia gộp lại cũng không thể có nổi số tiền thế này, số tài phú khổng lồ này khiến cho người có tu vi Vũ Suất như Hoàng Chí Lương không cách nào thừa nhận nổi.
Ánh mắt của hai người Hoàng Đan và Hoàng Hân lúc này cũng vô cùng hoảng hốt, Hoàng Đan dù sao cũng có kiến thức rộng rãi hơn, là người hồi phục tinh thần lại sớm nhất, lập tức đưa lại trữ vật giới chỉ cho Thanh Hoả Lão Quỷ, nói:
– Như vậy thì quá nhiều, ta không thể nhận được.
– Hai vị cứ yên tâm mà nhận lấy, chưởng môn đã có lời căn dặn, nhất định phải khiến hai vị nhận mới được.
Thanh Hoả Lão Quỷ nói, trong lòng cũng cảm thấy vô cùng rung động, một mớ tài phú lớn tới như vậy, với tính cách của chưởng môn mà không ngờ lại cam lòng tặng cho người ta, sau khi nhìn thấy hai người bọn họ, hắn thậm chí còn hoài nghi có phải hai người này có quan hệ gì với chưởng môn hay không, thái độ cũng tốt hơn rất nhiều.
– Xin cung phụng chờ cho một chút có được không, ta muốn thương lượng cùng cha một chút.
Hoàng Đan ngẩng đầu nhìn Thanh Hoả Lão Quỷ hỏi.
– Được chứ.
Thanh Hoả Lão Quỷ gật đầu nói.
Hoàng Đan đi theo Hoàng Chí Lương đang mang vẻ mặt vô cùng kích động đi vào nội đường, trong ánh mắt dường như mang theo chút suy tư.
– Cha, con và cha thương nghị một chuyện có được không?
Bên trong nội đường, trong ánh mắt của Hoàng Đan dường như loé lên một tia quyết đoán, lập tức nói với Hoàng Chí Lương.
– Đan Nhi, con cứ nói đi.
Hoàng Chí Lương lấy lại tinh thần, nói với Hoàng Đan, tất cả những chuyện gần đây của Hoàng gia đều nghe theo đứa con gái lớn này cả.
– Cha, cha nói nếu như chúng ta nhận năm ngàn sáu mươi ức kim tệ kia rồi thì sẽ thế nào?
Hoàng Đan nói.
– Hoàng gia sẽ trở thành gia tộc lớn nhất Thành Vạn Hạp.
Hoàng Chí Lương nói.
– Cha, nếu như Hoàng gia chúng ta để lộ phong thanh thì sao, có số tài phú cỡ này, chỉ sợ là hoạ chứ không phải phúc, Hoàng gia chúng ta hiện tại cũng không có chỗ dựa, vài ngày trước lại đánh chết người của Cao gia, chỉ sợ tới lúc đó thì sẽ dẫn tới hoạ lớn cho Hoàng gia chúng ta.
Hoàng Đan nói.
– Đây!
Hoàng Chí Lương lập tức biến sắc, hắn vốn cũng không phải kẻ ngu, chỉ là trong lúc quá mức hưng phấn cho nên chưa nghĩ tới chuyện này, bây giờ Hoàng Đan nói ra, hắn lập tức đoán được hậu quả, có không ít thế lực đang nhìn chằm chằm vào Hoàng gia, nếu như biết rõ Hoàng Đan nhận được số tài phú khổng lồ cỡ ấy thì sợ là Hắc Sát giáo cũng sẽ không bỏ qua.
– Cha, ta nghe nói quan hệ giữa Hắc Sát Giáo và Phi Linh Môn cũng không quá tốt, quan hệ của chúng ta và Dương Quá tiên sinh sợ là sau này sẽ khiến cho Hắc Sát Giáo nghi ngờ rất nhiều, tuyệt đối sẽ âm thầm cản trở Hoàng gia chúng ta, sau này Hoàng gia sẽ có không ít phiền toái, sợ là có khi còn không gượng dậy nổi.
Hoàng Đan nói với vẻ lo lắng.
Sắc mặt của Hoàng Chí Lương cũng trở nên vô cùng ngưng trọng, những vấn đề này, thân là gia chủ Hoàng gia như hắn đương nhiên là biết rõ hơn ai hết, đây cũng không phải nghiêm trọng bình thường đâu.
– Đan Nhi, con có chủ ý gì hay không?
Hoàng Chí Lương hỏi nữ nhi với vẻ vô cùng ngưng trọng.
– Cha, người có tin con hay không?
Hoàng Đan nghiêm mặt hỏi.
– Đan Nhi, tất cả đều nghe theo lời con nói, cha đương nhiên sẽ tin tưởng con.
Hoàng Chí Lương nói.
Hoàng Đan nhìn phụ thân của mình, nói:
– Cha à, con hy vọng toàn bộ gia tộc sẽ rời khỏi Vạn Hạp Cốc.
– Cái gì.
Hoàng Chí Lương lập tức giật mình, không ngờ nữ nhi của mình lại có chủ ý này.
– Chúng ta sẽ chuyển tới địa bàn của Phi Linh Môn, con nghĩ Lục chưởng môn ít nhiều cũng sẽ chiếu cố chúng ta, tới lúc đó, mặc dù Hoàng gia chúng ta phải làm lại từ đầu, có thể sẽ tốn ít thời gian, bất quá cũng sẽ tốt hơn ở lại Vạn Hạp Cốc này nhiều, nếu như Phi Linh Môn tiếp tục phát triển thì một ngày nào đó, Hoàng gia chúng ta cũng sẽ phát triển mạnh hơn hiện tại gấp chục, gấp trăm lần, chỉ cần Phi Linh Môn không ngã thì Hoàng gia chúng ta sẽ không có việc gì.
Hoàng Đan nói, trong mắt loé lên một tia tinh quang.
Hoàng Chí Lương do dự trầm mặc một lúc, đây không phải chuyện nhỏ tí nào, đây là chuyện lớn liên quan tới toàn gia tộc, sao có thể quyết định qua loa cho được, sau một lát, Hoàng Chí Lương mới nói:
– Đan Nhi, cha hiểu rõ ý của con, chỉ là ngươi nên biết, lúc này chúng ta có quyết định cũng vô dụng mà thôi, sợ là sẽ có trưởng lão không đồng ý chuyện này.
– Cha, những trưởng lão trong gia tộc có vài người đều là ý vào bối phận mà khoa tay múa chân, căn bản chẳng biết gì hết, nếu như bọn họ phản đối thì cứ để họ tiếp tục ở lại Thành Vạn Hạp là được, lúc này chúng ta phải thật quyết đoán, nếu không thì Hoàng gia có quá nhiều nguy cơ, sớm muộn gì cũng bị người ta âm thầm áp chế.
Hoàng Đan nói.
– Cha hiểu rồi, Đan Nhi con biết nhìn xa trông rộng, cha đồng ý.
Sau một hồi do dự thì Hoàng Chí Lương lập tức cắn răng nói:
– Chính là, chúng ta không biết phải làm sao để làm thân với Phi Linh Môn.
.