Đỉnh Phong Thiên Hạ


Đắm mình vào luyện hoá, đám linh lực sau khi luyện hoá xong liền trực tiếp trở thành linh lực của bản thân Lục Lâm Thiên, khí tức bắt đầu tăng cường dần dần.

Thời gian chậm rãi trôi qua, bên trong một hải vực bao la, vô số con yêu thú phi hành vỗ cánh bay qua, trên lưng của con yêu thú phi hành lục giai dẫn đầu có hai đạo thân ảnh xinh đẹp đang đứng, người đứng bên trái mặc cung trang màu hồng đào, mang theo ba phần kiều mỵ, cổ áo của cung trang khá thấp, lộ ra bộ ngực đầy đặn, khiến cho người ta không nỡ dời mắt chính là đôi mắt tựa như hoa đào vô cùng câu lòng người kia, da thịt như tuyết, mái tóc đen được vấn thành búi tóc mỹ nhân cao cao, đôi môi đỏ tươi khẽ nhếch, tuổi chừng ba mươi, đúng là đảo chủ Mị Vương Mộ Dung Lan Lan của Thiên Vân Đảo.

Người đứng bên cạnh Mộ Dung Lan Lan chính là Đạm Đài Tuyết Vi, hai mươi tám tuổi, nhìn qua chẳng khác gì tỷ muội với sư phụ Mộ Dung Lan Lan của nàng ta, đôi mắt sáng như minh châu, da thịt như ngọc, trong đôi mắt xinh đẹp như như toát ra một loại phong vận khó mà nói thành lời, dường như khiến người ta cảm thấy đẹp chứ không yêu, diễm nhưng không tục, mà tư thái yêu diễm vô hình kia làm cho người ta chỉ cần nhìn qua một cái thôi, sợ là cũng khó mà quên được.

– Sư phụ, đệ tử vô dụng.

Lần này đã khiến người thất vọng rồi.

Ánh mắt của Đạm Thai Tuyết Vi nhìn về phía trước, nói với Mộ Dung Lan Lan.

– Nha đầu ngốc, cả thành Ma Vân chỉ có mỗi mình ngươi tiến vào vòng trong, thành tích cũng không tệ, chỉ là không ngờ, lần này không ngờ lại có nhiều kẻ có thiên phú khủng bố như vậy, thực lực đều vô cùng cường hãn, đặc biệt là Lục Lâm Thiên và Lăng Thanh Tuyền, thực lực cực kỳ khủng bố.

Mộ Dung Lan Lan nói.

– Lục Lâm Thiên kia quả thực rất khủng bố, ảo cảnh của đệ tử hoàn toàn vô dụng đối với hắn.

Đạm Đài Tuyết Vi hơi ngẩng đầu lên, dường như đang suy tư gì đó.

– Lục Lâm Thiên này không đơn giản, còn có tên Dương Quá, hai người này không ngờ không vì mỹ sắc của ngươi mà sở động, tâm cảnh đã không phải người thường có thể sánh nổi.

Mộ Dung Lan Lan nói xong, lập tức nói:  
– Lần này Linh Vũ giới cũng xuất hiện, sợ là toàn bộ đại lục sẽ nổi cơn sóng dữ rồi.

– Sư phụ, người đang lo lắng chuyện gì sao?  
Đạm Thai Tuyết Vi ngẩng đầu lên, nhìn Mộ Dung Lan Lan hỏi.

– Có một số việc, hiện tại ngươi vẫn còn chưa biết đâu, chỉ là thời gian cũng sắp tới rồi, ngươi cứ cố gắng tu luyện đi, lần này trở về rồi, vi sư sẽ cố gắng thuyết phục thái thượng trưởng lão, vận dụng toàn bộ tài nguyên trong đảo, giúp ngươi sớm ngày đột phá tới linh tôn.

Mộ Dung Lan Lan nói.

Bên ngoài sơn mạch Vụ Đô, kiến trúc liên miên không dứt, nhiều người qua lại, mức độ náo nhiệt thật sự tới mức mấy năm trước không ai ngờ tới, đặc biệt là bên trong Hoa Môn thành, mức độ phồn hoa càng thêm khiến người ta sợ hãi cảm thán.

Bên trong đại điện của Phi Linh Môn.

Hoàng Bác Nhiên một đường cưỡi yêu thú phi hành lục giai trở về, lúc này cũng đã nói tin tức bên trong Thành Cự Giang cho một đám cường giả bên trong Phi Linh Môn biết, đồng thời còn mang tới tin tức là chưởng môn vẫn còn sống trở về.

Lúc nghe thấy chưởng môn lấy một thắng chín, đạt được danh hiệu đứng đầu thập đại cường giả trẻ tuổi, đại tiểu thư giành được vị trí thứ ba của thập đại cường giả thì đám người Lộc Sơn Lão Nhân, Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Ngọc, Lưu Dũng, Lưu Tinh Hà, Âu Dương Lãnh Tật, Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Khang Tử Vân, Úc Khánh, Diệp Phi, Diệp Mỹ, Lưu Nhất Thủ đều lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó cả đám liền hưng phấn kích động nhảy dựng lên.

Mặc dù Phi Linh Môn cũng có bố trí mạng lưới tin tức ở Thành Cự Giang, nhưng tin tức qua lại cũng phải dựa vào yêu thú phi hành, Hoàng Bác Nhiên một đường cưỡi Cửu Đầu Yêu Giao, sau đó lại cưỡi yêu thú phi hành lục giai của Lục Lâm Thiên đưa cho, cho nên so với đám yêu thú phi hành dùng để truyền tin của ám đường thì nhanh hơn rất nhiều, mặc dù có ở lại Thành Cự Giang vài ngày, nhưng tin tức do Ám đường gửi về còn chưa tới.

– Chưởng môn thoát ra được, lại đoạt được ngôi đứng đầu thập đại cường giả, đại tiểu thư cũng nằm trong ba người đứng đầu, thật là tốt quá.

Mọi người cảm thấy kích động không thôi, đặc biệt là sự xuất hiện của chưởng môn khiến cho tất cả những người hạch tâm của Phi Linh Môn đều cảm thấy trong lòng nhẹ bẫng đi, rốt cuộc cũng đã trở về rồi.

– Lộc Sơn cung phụng, chư vị đường chủ, trưởng lão, chưởng môn có lệnh, Ngoại Đường, Vũ Đường toàn lực tiếp thu địa bàn của Ma Tâm Cốc, đồng thời phái người đi trước tới Song Đao Môn, Bách Linh Tông, Kim Đường cũng cùng hành động, không được có sai sót.

Hoàng Bác Nhiên truyền lại mệnh lệnh của chưởng môn.

– Vâng.

Mọi người lập tức đáp.

– Mụ nội nó, nhịn lâu như vậy rồi, cuối cùng cũng có thể hành động.

Lộc Sơn Lão Nhân nói:  
– Vũ Đường, Ngoại Đường, Kim Đường, việc này không nên chậm trễ, hiện tại lập tức xuất phát với tốc độ nhanh nhất.

Sau một lát, bên trong Phi Linh Môn, mấy vạn đệ tử chờ xuất phát, bên trong sơn mạch Vụ Đô, từng đàn yêu thú vỗ cánh bay lên, mang theo khí thế kinh người lao đi, khiến cho tất cả mọi người trong thành cảm thấy kinh ngạc, ai nấy đều kinh thán không thôi, lần này không biết Phi Linh Môn làm gì mà gây ra động tác lớn như vậy.

Bách Linh Tông, nằm ở phía đông nam của Cổ Vực, thế lực vô cùng khổng lồ, là thế lực nhất lưu bên trong Cổ Vực, trong môn có rất nhiều đệ tử, địa bàn chung quanh có sáu thành, và vài chục trấn nhỏ.

– Hô!  
Thời gian nửa tháng, mọi người đều đắm mình bên trong tu luyện, đảo mắt đã trôi qua, Lục Lâm Thiên đình chỉ việc lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính phong, thở mạnh ra ra một ngụm trọc khí bên trong cơ thể.

Trong nửa tháng này, linh lực do thôn phệ tên Linh Vương nhị trọng phó chưởng môn của Song Đao Môn kia mà có đã bị Lục Lâm Thiên luyện hoá hoàn toàn vào năm ngày trước, tu vi linh giả của Lục Lâm Thiên cũng đã đạt tới Linh Vương nhất trọng hậu kỳ, chỉ là còn cách Linh Vương nhất trọng đỉnh phong một chút chứ chưa đạt tới Linh Vương nhất trọng đỉnh phong được.

Thôn phệ mộtLinh Vương nhị trọng, linh lực cực kỳ khổng lồ, bất quá sau khi tinh lọc xong thì số linh lực thật sự mà Lục Lâm Thiên có thể dùng được chỉ chừng một phần mười mà thôi, một Linh Vương nhị trọng không thể khiến cho Lục Lâm Thiên đột phá được.

Trong mấy ngày kế tiếp, Lục Lâm Thiên chính là lại tiếp tục lĩnh ngộ thuộc tính phong, thời gian dư dả, Lục Lâm Thiên luôn dùng để lĩnh ngộ, đối với tầm quan trọng của việc lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính, Lục Lâm Thiên vẫn luôn xem trọng rất nhiều.

– Chưởng môn, chúng ta sắp tới Bách Linh Tông rồi.

Đông Vô Mệnh ngồi trên Cửu Đầu Yêu Giao nói.

– Vẫn là cố gắng bắt giữ, những người có tu vi Vũ Suất Linh Suất, một tên cũng không thể tha.

Lục Lâm Thiên nói.

– Chưởng môn, thực lực của Bách Linh Tông này, so với Song Đao Môn kia thì mạnh hơn rất nhiều, tổng cộng có ba Linh Vương và ba Vũ Vương.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui