– Lâm Thiên, đây là…
Lúc này La Lan thị cũng đang đánh giá thiếu nữ xinh đẹp, khả ái trước mặt.
Ngũ quan tinh xảo, cái miệng nhỏ nhắn, hai hàng lông mi dài, má lúm đồng tiền, đích thực là một mỹ nhân tương lai mà.
– Tâm Đồng, đây là mẫu thân.
Lục Lâm Thiên mỉm cười, lập tức nói với mẫu thân mình:
– Mẫu thân, đây là Tâm Đồng mà người hay nghe tới.
– Nữ nhi ra mắt mẫu thân.
Lục Tâm Đồng nhìn phụ nhân hiền từ trước mặt, người này giống như trong tưởng tượng của nàng như đúc, nàng lập tức hành lễ.
– Con gái, mau đứng lên đi.
La Lan thị kéo tay Lục Tâm Đồng, trong mắt vô cùng kích động.
Có nước mắt bắt đầu xuất hiện.
Nhìn người con gái nuôi này nàng càng nhìn càng thấy thích.
Lan Lan kéo tay Lục Tâm Đồng rồi nói:
– Mẫu thân cũng đã sớm nghe nói về con rồi.
Hôm nay mới được nhìn thấy, không ngờ lại cao như vậy, cũng đẹp như vậy.
Người làm mẫu thân như ta quả thực có phúc lớn mới có một nữ nhi xinh đẹp như vậy.
– Mẫu thân, con cũng một mực nhớ tới người.
Lục Tâm Đồng cũng vô cùng thân thiết ỷ ôi nằm trong lòng Lan Lan thị.
Trước mặt phụ nhân hiền lành này, nàng không có một chút cảm giác mới lạ nào.
– Được rồi Tâm Đồng.
Mẫu thân nghe nói con sắp tới cho nên cố ý đi mua cho con vài thứ, con nhìn xem có thích không?
La Lan thị vội vã móc từ trong lòng ra một hộp gấm.
Trong hộp gấm có một kiện dây chuyền tinh xảo.
Nhìn dáng vẻ dường như giá trị cũng xa xỉ.
Dù sao mấy năm nay trên người Lan Lan thị cũng không thiếu kim tệ.
– Cảm ơn mẫu thân.
Lục Tâm Đồng tức thì vui vẻ tiếp nhận dây chuyền rồi đeo vào cổ.
– Cha.
Lục Lâm Thiên nhìn mẫu thân và Lục Tâm Đồng rồi mỉm cười đi tới bên người Lục Trung.
Tầng ngăn cách giữa phụ tử hai người cũng đã sớm biến mất.
– Mấy năm nay có khỏe không?
Nhìn nhi tử, Lục Trung không nói nhiều.
Cũng có thể giữa nam nhân với nhau cũng không cần nói nhiều lắm.
Thế nhưng ngay từ đầu ánh mắt hắn vẫn luôn đặt trên người Lục Lâm Thiên.
– Không có việc gì, như thế này không tốt sao?
Lục Lâm Thiên cười nói.
– Ra mắt phụ thân.
Lục Tâm Đồng cũng đi tới trước mặt Lục Trung rồi hành lễ.
– Ta lại có thêm một nữ nhi ngoan rồi.
Lục Trung kéo tay Lục Tâm Đồng, trong mắt hiện lên sự vui vẻ.
Thực lực của người con gái nuôi trước mắt hắn đã sớm biết từ trong miệng Lục Vô Song và Vân Hồng Lăng.
Cường giả Linh Vương không tới mười tám tuổi, cường giả trẻ tuổi thứ ba trong thập đại cường giả.
Tự nhiên có một nữ nhi như vậy, ai mà không muốn cơ chứ.
Người một nhà gặp nhau, tiếng cười vui mừng lập tức vang lên.
Tiểu Long bình thường thích làm ầm ĩ lúc này cũng vui vẻ đứng bên cạnh mà mừng thay cho lão đại.
Đồng thời trong mắt nó lại có chút cô đơn.
Trong lòng nhớ tới phụ mẫu của bản thân nó.
Dương Quá nhìn mọi người vui vẻ, trong mắt đột nhiên có chút ướŧ áŧ, đứng ở một bên mỉm cười.
Khi Lục Lâm Thiên giới thiệu Dương Quá cho mọi người, nghe nói đây là Dương Quá bài danh thứ tư trong thập đại cưởng giả, sắc mặt Lục Trung lập tức đại biến, hầu như là líu lưỡi.
Bởi vì thập đại cường giả trẻ tuổi hiện tại có năm người trong đình viện.
Nhìn năm người thanh niên này, Lục Trung cũng vô cùng bất đắc dĩ lắc đầu.
Mà khi Lục Trung cùng La Lan thị biết Tiểu Long chính là con rắn nhỏ màu vàng khi trước luôn bên người Lục Lâm Thiên cũng kinh hãi không ngớt, hai người không thể tưởng tượng nổi.
Người nhà gặp nhau đương nhiên đề tài nói chuyện sẽ không hết.
Lan Lan thị càng thêm khoa trương không ngừng quan sát Lục Lâm Thiên, xem hắn có gầy hay không.
Trong đình viện nơi Vân Khiếu Thiên ở, thân ảnh Đại hộ pháp xuất hiện.
– Tông chủ, tiểu tử Lục Lâm Thiên kia vừa mới trở về đã lập tức náo nhiệt.
Lại còn tạo thành không ít động tĩnh với đám người Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt.
Dường như còn ước hội ba ngày sau chiến một trận trên Địa Long Đỉnh.
Đại hộ pháp nói.
– Ồ? Tiểu tử này nhanh như vậy đã xử lý xong chuyện ở Phi Linh môn rồi sao? Tạo thành một chút động tĩnh cũng tốt.
Đệ tử Vân Dương Tông gần đây cũng không có xuất sắc như đám người Khuất Đao Tuyệt.
Để mấy đệ tử khác học hỏi một hồi cũng tốt.
Vân Khiếu Thiên mỉm cười nói, ánh mắt có chút ngoài ý muốn.
– Tông chủ, từ tin tức mà chúng ta nhận được có nói, Phi Linh môn bằng vào thủ đoạn sấm sét đối phó với Bách Linh tông, Song Đao môn.
Hiện tại lại kết minh với Thiên Âm môn.
Ở trong Cổ Vực cũng có danh khí nho nhỏ.
Cường giả trong môn cũng gia tăng không ít, Hổ Viêm Thiên Vương, Khấu Phi Yến, đám người An Cát Tú Na cũng được thu vào trong Phi Linh môn.
Đại hộ pháp nói.
– Tiểu tử này quả thực đủ quyết đoán.
Để xem động tác của Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang như thế nào.
Vân Khiếu Thiên nở nụ cười thỏa mãn.
– Tông chủ, Hóa Vũ tông, Lan Lăng sơn trang, Hắc Sát giáo có lẽ sẽ có động tác, liệu Phi Linh môn có trở thành Huyền Thiên môn thứ hai hay không?
Đại hộ pháp có chút lo lắng nói.
– Huyền Thiên môn khi trước tứ cố vô thân.
Tuy rằng thực lực rất mạnh, thế nhưng dù sao cũng chỉ có một mình.
Phi Linh môn tuy rằng thực lực không mạnh như Huyền Thiên môn khi trước, thế nhưng cường giả ấn dấu phía sau Phi Linh môn cũng cực kỳ kinh khủng.
Mà Phi Linh môn lại có Vân Dương Tông ta và Linh Thiên môn hỗ trợ.
Đám người Lan Lăng sơn trang, Hắc Sát giáo, Hóa Vũ tông còn chưa tới mức tùy tiện động vào Phi Linh môn.
Hơn nữa tất cả các sơn môn sợ rằng cũng không muốn đối phó với Phi Linh môn.
Chủ yếu chỉ muốn nhìn xem phía sau Phi Linh môn này tiểu tử kia ẩn tàng bao nhiêu thực lực mà thôi.
Vân Khiếu Thiên nói.
– Chưởng môn, hôm nay tiểu tử Lục Lâm Thiên kia dẫn tới đây Lục Tâm Đồng và Dương Quá kia.
Đại hộ pháp nói.
– Dương Quá bài danh thứ tư kia sao?
Vân Khiếu Thiên nhíu mày rồi kinh ngạc hỏi.
– Không sai, chính là Dương Quá kia.
Đại hộ pháp nói.
– Dương Quá kia và tiểu tử Lục Lâm Thiên này sao lại có quan hệ vậy?
Vân Khiếu Thiên có chút hoài nghi, thế nhưng cũng không đoán ra dược cái gì.
Chạng vạng, trong đình viện lúc này có một mùi hương tỏa ra bốn phía.
La Lan thị đích thân xuống bếp làm một bàn thức ăn phong phú.
Mặc dù lúc này đám người Lục Vô Song, Vân Hồng Lăng, Lục Lâm Thiên, Tiểu Long, Lục Tâm Đồng, Dương Quá không cần ăn cơm, dựa vào tu luyện, không cần dựa vào ăn cơm mà bổ sung năng lượng nữa.
Thế nhưng dưới mùi hương này, cả đám đều nuốt nước bọt ngồi vây chung quanh bàn.
Tiểu Long không chút khách khí, bụng giống như là không đáy không ngừng càn quét thức ăn.
Nếu như không phải Lục Lâm Thiên trừng mắt nhìn nó, một bàn ăn lớn như vậy căn bản cũng không đủ để nhét kẽ răng.
Mọi người khó có được lúc tụ tập đầy đủ cùng một chỗ, cho nên hôm nay cả đám vô cùng vui vẻ.
Thế nhưng Dương Quá vẫn vô cùng kiệm lời, chỉ cười bồi mà thôi.
– Con trai, con cũng ăn nhiều một chút.
Nhìn dáng vẻ của Dương Quá, Lan Lan thị cũng vô cùng thích.
Mặc kệ là cường giả bài danh gì gì đó mà gắp thức ăn cho hắn.
Mãi cho đến khi trong bát đầy tràn mới dừng tay..