Đỉnh Phong Thiên Hạ


– Gri gri!!!  
Tiểu Long bay vọt ra khỏi vai Lục Lâm Thiên nhanh như chớp hướng tới Nhị thủ lĩnh, tốc độ cực mau, nhanh không thua gì tia chớp.  
Nhị thủ lĩnh nét mặt sa sầm, lưỡi búa chém ngang hướng tới Tiểu Long ngăn giữa hai người.

Yêu thú kỳ lạ làm Nhị thủ lĩnh hơi băn khoăn nên không dám khinh thường.  
Xẹt xẹt xẹt!  
Quanh thân Tiểu Long khuếch tán lửa màu vàng, miệng phun ra lửa vàng.

Không gian vặn vẹo, lửa đốt không khí, khí lưu bị lửa đốt cháy.  
– Đây là yêu thú gì?  
Nhị thủ lĩnh cảm giác nhiệt độ nóng cháy, chân khí của gã hơi chạm vào lửa vàng liền bị đốt tan.

Nhị thủ lĩnh chưa từng thấy yêu thú nào khủng bố như vậy, gã nhanh chóng lùi lại.

Nam nhân cầm búa không dám đối kháng ngọn lửa vàng.  
Nhưng tốc độ của Tiểu Long vượt sức tưởng tượng của Nhị thủ lĩnh, chớp mắt xuyên qua khí lưu không gian.

Thân hình nho nhỏ biến dài mười lăm thước, thô cỡ miệng chén, vảy vàng rậm rạp phủ thân thể phát ra ánh sáng chói mắt.  
Đầu Tiểu Long đột nhiên to ra, thè lưỡi ra, răng nanh sắc nhọn lóe tia sáng lạnh.

Uy nhϊếp khổng lồ khuếch tán không gian, các yêu thú gần đó cảm nhận hơi thở vô hình trong không khí sợ hãi chạy tứ tán.  
Đây là lần thứ hai Lục Lâm Thiên trông thấy cơ thể Tiểu Long thay đổi, so với lần trước thì lần này thân hình Tiểu Long lớn hơn nhiều.  
Nhị thủ lĩnh trân trân nhìn Tiểu Long biến hình, cực kỳ kinh ngạc kêu lên:  
– Đây là…!  
Khí thế từ người Tiểu Long khiến linh hồn Nhị thủ lĩnh cảm nhận nguy hiểm cực độ.  
Lục Lâm Thiên định tiến lên hỗ trợ nhưng Tiểu Long truyền ý thức không cho hắn xen vào, nó muốn một mình đối phó Nhị thủ lĩnh.

Lục Lâm Thiên không biết tại sao Tiểu Long muốn làm vậy nhưng chắc chắn có lý do của nó.  
Lục Lâm Thiên không lo Tiểu Long gặp nguy hiểm, lúc ở Lục gia, cường giả đẳng cấp Vũ Phách còn không thể làm thương Tiểu Long được, Nhị thủ lĩnh mới chỉ là Vũ Sư, tất nhiên không thể gây tổn thương cho Tiểu Long.  
Vυ”t!!!  
Cơ thể Tiểu Long căng ra, nó vọt tới trước hóa thành tàn ảnh màu vàng lao vào Nhị thủ lĩnh.

Tiểu Long như cây roi dài xé gió bay tới.  
Nhị thủ lĩnh giật nảy mình, nhưng gã dù gì thì cũng là có tu vi Vũ Sư, gã múa búa to, bóng búa rợp trời chắn trước mặt.

Chân khí cuồng bào tràn ra.  
Răng rắc!  
Kình khí va chạm, khí lưu trong không gian bị đè ép, vang tiếng nổ trầm đυ.c.

Người Tiểu Long đυ.ng mạnh vào màn búa làm màn phòng ngự bị lõm vào trong.

Nhị thủ lĩnh kinh ngạc lảo đảo thụt lùi.  
Tiểu Long đáp xuống đất, nó không thể lơ lửng trong không trung quá lâu.

Ngay khi Tiểu Long chạm đất, Nhị thủ lĩnh kết ấn, chân khí tuôn trào.

Mặt đất nứt nẻ li ti, đất cát bay lên, cây to chọc trời xung quanh lung lay.  
Mặt đất bốc lên đất cáts thành cơn bão thổi hướng Tiểu Long, khí thế cường đại ầm ầm khuếch tán.

Mấy cây to xung quanh bắt đầu sụp đổ.  
Lục Lâm Thiên lo lắng hét lên:  
– Tiểu Long cẩn thận!  
– Gri gri!  
Đôi mắt đen láy của Tiểu Long vẫn rất bình tĩnh.

Ngay khi bão cát ập hướng Tiểu Long, cơ thể dài hơn mười trượng vọt lên chui vào trong bão cát.  
Ngọn lửa bao phủ người Tiểu Long.

Trong bão cát khủng bố, Tiểu Long xuyên thủng một con đường, bão cát không thể đến gần nó.  
Xẹt xẹt xẹt!  
Tốc độ quá nhanh, Nhị thủ lĩnh chỉ thấy một luồng sáng vàng xuyên thấu đòn công kích của gã rồi đυ.ng mạnh vào người gã.

Răng nhọn xé nát hộ thân cương khí, Nhị thủ lĩnh hoảng hốt chém xuống một búa.  
Đinh!  
Búa to chém xuống lưng Tiểu Long nhưng chỉ để lại một vết hằn nhạt nhòa, miệng Tiểu Long thì cắn ngay cổ Nhị thủ lĩnh.  
Da Nhị thủ lĩnh khô héo, mặt gã trắng bệch, tròng mắt lồi ra, chỉ giây lát gã rút nhỏ một vòng thành xác chết.  
Lục Lâm Thiên kinh ngạc kêu lên:  
– Tiểu Long gϊếŧ Nhị thủ lĩnh?  
Tuy Lục Lâm Thiên biết Tiểu Long không đơn giản nhưng hắn không rõ thực lực mạnh nhất của nó đến trình độ gì, xem tình hình vừa rồi có lẽ chưa phải tất cả thực lực của Tiểu Long.  
Lục Lâm Thiên đến bên cạnh Tiểu Long, cẩn thận kiểm tra lưng nó:  
– Tiểu Long có sao không?  
Mới rồi nhát búa của Nhị thủ lĩnh chém trúng Tiểu Long làm Lục Lâm Thiên rất lo, may mắn nó không bị gì, trừ vết hằn mờ ra không còn gì khác.  
Tiểu Long ngước lên nhìn Lục Lâm Thiên, khóe môi treo tơ máu, nó đắc ý lắc đầu:  
– Xì xì!  
Cơ thể Tiểu Long biến thành kích cỡ mười lăm ly thước, nhỏ hơn vừa rồi gấp trăm lần.  
– Chúng ta nên đi.  
Lục Lâm Thiên lục tìm một túi không gian trên người Nhị thủ lĩnh, sau đó một người một thú đi nhanh.

Lục Lâm Thiên đã thấy nhiều người kéo đến gần.  
Lục Lâm Thiên rời đi không lâu có mấy người xuất hiện, tiếp theo có người lục tục chạy tới.  
– Hình như là Nhị đương gia của Bạo Lang dong binh đoàn, sao thành ra thế này?  
– Trên cổ có vết thương, là yêu thú làm, chắc chắn là yêu thú tam giai!  
– Mấy người này thì bị người đánh chết, có cường giả mang yêu thú theo.

Cách gϊếŧ người giống như người đã gϊếŧ các thành viên Bạo Lang dong binh đoàn.  
Bạo Lang dong binh đoàn đã đắc tội với ai? Bây giờ Nhị đương gia cũng chết, đó là Vũ Sư tam trọng.  
Có mấy bóng người chen lấn đám đông đến gần xác Nhị thủ lĩnh, là đám người Đại thủ lĩnh cao to.

Nam nhân vạm vỡ nhìn chằm chằm mấy cái xác dưới đất, đôi mắt lạnh băng.

Đại thủ lĩnh nhìn tín hiệu liền chạy tới ngay, nhưng không ngờ vẫn chậm một bước.  
Một nam nhân hoảng loạn hỏi:  
– Đại đoàn trưởng, chúng ta làm gì bây giờ?  
Nhị đoàn trưởng đã chết, các thành viên biết không đánh lại hung thủ.  
Nam nhân vạm vỡ rống to:  
– Tìm! Phải tìm ra bọn chúng!  
Đám người xung quanh xem náo nhiệt xong lục tục rời đi.  
Hai canh giờ sau, trong một rừng cây trong sơn mạch, Lục Lâm Thiên dừng bước.  
Lục Lâm Thiên hỏi:  
– Tiểu Long sao vậy?  
Tiểu Long nằm trên vai Lục Lâm Thiên, quanh người tỏa ánh sáng mờ nhạt.  
Tiểu Long thè lưỡi, mắt nhỏ muốn nói gì với Lục Lâm Thiên:  
– Xèo xèo!  
Lục Lâm Thiên kinh ngạc hỏi:  
– Ngươi nói là sắp đột phá?  
Tiểu Long gật nhẹ đầu, bò vào ngực Lục Lâm Thiên, ngủ thϊếp đi.  
Lục Lâm Thiên nghĩ Tiểu Long muốn một mình đánh nhau với Nhị thủ lĩnh chắc vì nó cảm giác Nhị thủ lĩnh giúp ích cho nó, sau khi nuốt lực lượng của gã thì có thể đột phá.  
Lục Lâm Thiên thì thầm:  
– Ngươi cứ đột phá đi.  
Không biết lần này Tiểu Long đột phá mất bao lâu, một mình Lục Lâm Thiên ở trong Sơn mạch Vụ Đô càng phải hết sức cẩn thận.  
Lục Lâm Thiên thầm nghĩ:  
– Tìm chỗ an toàn đã.  
Lục Lâm Thiên định bụng trốn một thời gian, hắn không đánh lại Đại thủ lĩnh của Bạo Lang dong binh đoàn, dù có vạn dụng Chu Tước quyết cũng thua.

Sau khi Lục Lâm Thiên sử dụng Chu Tước quyết thì hắn sẽ nguy hiểm khi lang thang trong Sơn mạch Vụ Đô.  
Lục Lâm Thiên nhìn phương hướng, hắn biến mất tại chỗ.

Trong thời gian này Lục Lâm Thiên sẽ tranh thủ luyện hóa Linh hồn thần dịch trong không gian khí hải trong đầu.  
Ban đêm Lục Lâm Thiên tìm thấy một chỗ ẩn khuất.

Trên hiệp cốc có mấy sơn động thiên nhiên, một sơn động thích hợp cho Lục Lâm Thiên cư ngụ.  
Hiệp cốc này rất ẩn khuất, bên dưới có cái ao nước trong.

Ao bốc hơi nước, là suối nước nóng hiếm gặp..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui