– Lâm Thiên, chàng đang nhớ tới Vô Song tỷ sao?
Vân Hồng Lăng đi tới bên người Lục Lâm Thiên.
Ngày hôm nay nàng không mặc trang phục như bình thường mà mặc một bộ váy màu xanh, bên hông còn dùng dây lưng buộc thành con bước, mái tóc xõa xuống, nhìn qua vô cùng khả ái.
– Sao nàng lại tới đây?
Lục Lâm Thiên quay đầu lại.
Nữ tử trước mặt hắn vẫn xinh đẹp như cũ.
Làn da nhẵn mịn như ngọc.
Cái miệng anh đào nhỏ nhắn, kiều diễm.
So với trước đây lại thêm vài phần mê người cùng phong tình.
Tuy rằng hiện tại hắn có ấn tượng không tốt đối với Vân Dương Tông.
Thế nhưng Lục Lâm Thiên cũng hiểu rõ.
Chuyện này có thể không liên quan với nhạc phụ Vân Khiếu Thiên, lại càng không liên quan tới Vân Hồng Lăng.
– Thϊếp thấy tâm tình chàng không tốt cho nên mới tới đây.
Vân Hồng Lăng khẽ nói.
– Không nghĩ tới nàng còn hiểu ý như vậy.
Quả thực khiến cho ta cảm thấy ngoài ý muốn a.
Lục Lâm Thiên mỉm cười rồi kéo nữ tử tinh xảo vào trong lòng.
Nhẹ nhàng tựa vào vai, hít hương thơm nhàn nhạt trên mái tóc khiến cho trong lòng hắn thoải mái hơn không ít.
Tất cả mọi chuyện cuối cùng đều có cách giải quyết.
Điều quan trọng nhất hiện tại của hắn chính là tăng cường thực lực.
Vân Hồng Lăng không nói gì, bản thân cũng tựa vào bờ vai rắn chắc của nam tử kia.
Gió đêm nhẹ nhàng thổi qua, y phục trên người hai người bay phất phới.
Ánh trăng không biết từ khi nào đã xuất hiện.
Dưới ánh trăng nhu hòa, trên tảng đá xuât hiện hai cái bóng dài đang in vào nhau.
Vầng trăng nhô lên cao.
Trên bầu trời xuất hiện những ngôi sao sáng.
Trong trời đêm u ám lúc này có một thân ảnh xẹt qua không trung.
Một lát sau đã đáp xuống một ngọn núi bình thường không có ai tới.
Trên ngọn núi khổng lồ này có không ít cái hang nhỏ.
Tại một hang động, một thân ảnh màu xanh đột nhiên xuất hiện ở bên trong.
– Tìm được rồi, vũ kỹ Địa cấp a.
Một lát sau, trong một cái khe nhỏ.
Một chiếc nhẫn trữ vật xuất hiện trong tay nam tử áo xanh này.
Thanh niên áo xanh này không khỏi mỉm cười thỏa mãn.
Vầng trăng xuyên qua những đám mây tạo thành những bóng đen dưới mặt đất.
Vân Khiếu Thiên chắp tay đứng đó, ánh mắt nhìn về phía trước, vẻ mặt chất chứa nhiều tâm sự.
– Tông chủ, người có tâm sự gì sao?
Đại hộ pháp lên tiếng.
Bằng vào sự lý giải của hắn về tông chủ, chuyện bình thường tông chủ không bao giờ để vào trong lòng.
Chuyện mà tông chủ đang suy nghĩ sợ rằng không phải là chuyện bình thường.
– Lần này không phải là chuyện bình thường, sợ rằng phiền phức không nhỏ.
– Không biết tông chủ lo lắng chuyện gì? Dù sao gần đây cũng không có chuyện gì lớn xảy ra.
Đại hộ pháp nói.
– Hôm nay tiểu tử Lục Lâm Thiên kia lại không tìm ta.
Xem ra, lần này trong lòng tiểu tử kia đã có chút khúc mắc rồi.
Vân Khiếu Thiên thở dài một hơi rồi nói.
– Vạn trưởng lão dùng linh hồn sưu tác thất bại.
Không nghĩ tới trên người tiểu tử Lục Lâm Thiên kia lại có thủ đoạn như vậy.
Thế nhưng thi triển linh hồn sưu tác chỉ sợ đã động tới vảy ngược của tiểu tử kia.
Nếu như ta đoán không sia, hiện tại tiểu tử kia đang nghĩ tới phương thức trả thù.
Đại hộ pháp khẽ nói.
– Lục Vô Song không ngờ lại là người của Bắc Cung gia.
Mộc hoàng khí trên người sợ rằng đã đạt tới Thiên cấp.
Bắc Cung gia đã mở miệng, trong vòng hai trăm năm bảo vệ Lục gia, hơn nữa bằng vào quan hệ của Lục Vô Song và Lục Lâm Thiên.
Lục Lâm Thiên hiện tại cũng đã có chỗ dựa vào.
Còn có Độc Cô gia, quan hệ của Cảnh Văn và tiểu tử này cũng không kém.
Mặt khác còn có Linh Thiên môn cùng với cường giả phía sau Phi Linh môn.
Thế lực bên người Lục Thiếu Du hiện tại đã cực kỳ khổng lồ.
Chỉ cần thực lực của hắn đặt chân vào cường giả siêu cấp, khi đó một cỗ thế lực siêu cấp đã thành hình.
Lấy thiên phú và tốc độ tu luyện của Lục Thiếu Du mà nói, dù Vũ Đế và Linh Đế cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.
Thế nhưng đột phá tới Vũ Tôn cửu trọng và Linh Tôn cửu trọng cũng không phải là vấn đề lớn.
Đến lúc đó Phi Linh môn sẽ càng thêm kinh khủng.
Hơn nữa lại vì chuyện kia cho nên ta không muốn có ngăn cách với tiểu tử Lục Thiếu Du này.
Nếu như ta biết Vạn trưởng lão muốn thi triển linh hồn sưu tác với nó thì bằng mọi giá ta sẽ ngăn cản.
Thế nhưng dựa vào tình hình hiện tại mà nói, có lẽ trong lòng nó đã có chút khoảng cách với ta.
Vân Khiếu Thiên nói.
– Thi triển linh hồn sưu tác trực tiếp làm ảnh hưởng tới tu vi sau này.
Việc này cũng không trách được trong lòng Lục Lâm Thiên có chút oán hận.
Đại hộ pháp khẽ thở dài rồi nói:
– Tông chủ, vậy chúng ta phải là gì bây giờ? Lão tông chủ và các thái thượng trưởng lão hiện tại có thái độ như thế nào?
– Ta vừa mới trở về, Lục Vô Song hiện tại trở thành tiểu thư Bắc Cung gia.
Thực lực Phi Linh môn trong lúc vô hình cũng không yếu.
Nếu như thực sự có khoảng cách đối với Vân Dương Tông chúng ta mà nói, sợ rằng Vân Dương Tông ta cũng không sống yên ổn trong Cổ Vực.
Đến lúc đó cũng tương đương với việc tứ cố vô thân trong đó.
Ý tứ của thái thượng trưởng lão chính là toàn lực cứu vãn quan hệ với tiểu tử kia.
Vân Khiếu Thiên nói.
Trong lòng Vân Khiếu Thiên rất rõ, bởi vì Lục Vô Song, vô hình trung khiến cho thái độ của những lão nhân trong Vân Dương Tông cải biến không ít.
Nếu như thân phận này của Lục Vô Song được mấy lão nhân kia biết từ trước sợ rằng cũng không lỗ mãng làm ra việc thi triển linh hồn sưu tác với Lục Thiếu Du vào ban sáng.
Thi triển thì thi triển, thế nhưng hết lần này tới lần khác lại không thành công, ngược lại còn khiến cho linh hồn của Vạn trưởng lão bị thương không nhẹ.
Vạn trưởng lão cũng sắp đột phá, hiện tại lại bị thương.
Dù là với nội tình của Vân Dương Tông, tới loại cấp bậc này, trong vòng hai mươi năm nữa Vạn trưởng lão đừng mơ đột phá.
Vân Dương Tông trong lúc vô hình cũng tổn thất không nhẹ.
– Chỉ mong tiểu tử Lục Lâm Thiên kia có thể thông cảm.
Nể mặt mấy năm nay Vân Dương Tông chiếu cố hắn, có thể bỏ qua.
Quả thực Vô Tự Thiên Thư này vô cùng quan trọng a.
Đại hộ pháp lên tiếng.
– Ngày mai ta sẽ đi tìm tiểu tử kia một chuyến.
Hy vọng mặt mũi của người nhạc phụ như ta còn có thể cứu vãn lại được.
Thế nhưng chỉ sợ tiểu tử kia đã ghi hận trong lòng rồi.
Vân Khiếu Thiên khẽ than một tiếng.
Trong phòng của Lục Lâm Thiên, trong tay hắn lúc này đang có một chiếc nhẫn trữ vật.
Trên chiếc nhẫn này có linh hồn ấn ký không yếu chút nào.
Mà đạo linh hồn ấn ký này sau khi bị Lục Lâm Thiên luyện hóa nửa canh giờ thì lập tức sụp đổ.
Tâm thần được rót vào, Lục Lâm Thiên lập tức mỉm cười.
Trong chiếc nhẫn trữ vật này có đại bộ phận tài phú những năm gần đây của Triệu gia.
Con số trong đó cũng không ít.
Mà trong tay Lục Lâm Thiên cũng nhanh chóng xuất hiện ba khối ngọc giản.
Trên ba khối ngọc giản này tràn ngập năng lượng nhàn nhạt.
Chính là một bộ Linh kỹ Địa cấp sơ giai, một bộ bí pháp tăng cường linh lực.
Còn có một bộ vũ kỹ Địa cấp sơ giai hệ mộc..