Đỉnh Phong Thiên Hạ


Vào đêm, cả thiên địa tối đen.

Phía sau đảo nhỏ có thể nghe thấy rõ ràng tiếng sóng vỗ.

Bọt nước bắn lên không trung.

Ánh trăng lờ mờ chiếu xuống khiến cho mọi người có thể nhìn thấy rõ ràng, trên lân phiến của Tiểu Long thi thoảng có quang mang lóe lên.

Từ phía xa nhìn lại, cả hòn đảo nhỏ tràn ngập quang mang màu vàng.  
Trên đảo nhỏ, Lục Lâm Thiên vẫn không ngừng tu luyện Tử Vong Phong Bạo.

Mỗi một lần tu luyện đều có một ít tiến bộ.

Thế nhưng còn chưa tới mức khiến cho Lục Lâm Thiên có thể thành công.  
Một lát sau, Lục Lâm Thiên đi tới phía sau hải đảo.

Nhìn ngọn sóng trước mặt cùng với hải vực vô biên, Lục Lâm Thiên khoanh chân ngồi lên trên một tảng đá bằng phẳng.

Một lát sau Lục Thiếu Du chìm đắm trong việc lĩnh ngộ.  
– Nước có thể làm dịu vạn vật, cũng có thể hủy diệt vạn vật.

Nước có vô số trạng thái, có thể hóa thành mưa đá, sương sớm, băng tuyết.

Lúc sôi trào cũng có thể phân hủy vạn vật.

Lửa có thể thiêu đốt vạn vật thế nhưng lại không thể thiêu đốt nước.

Lúc hóa băng nước có thể đóng băng vạn năm, cương nhu kết hợp.

Lúc chậm có thể là một dòng chảy nhỏ.

Lúc nhanh giống như thủy triều, sóng lớn cuốn trôi tất cả.  
Giờ khắc này Lục Lâm Thiên trực tiếp tiến vào một loại cảnh giới huyền ảo.

Quanh thân tràn ngập một vòng quang mang màu lam.

Quanh thân trong lúc lặng lẽ có một cỗ năng lượng thuộc tính thủy quanh quẩn.

Lúc này Lục Lâm Thiên đang chìm đắm trong trạng thái tu luyện.   
Phanh Phanh.  
Trong không gian yên tĩnh lúc này chỉ có tiếng sóng biển vang lên.

Loại thanh âm này khiến cho Lục Lâm Thiên càng nhanh chóng lĩnh ngộ nhanh hơn.  
Trên hòn đảo nhỏ không người này, Tiểu Long đang trọng tổ thân thể.

Dương Quá và Lục Tâm Đồng thì đều tu luyện.

Mà Lục Lâm Thiên lúc này cũng đang lĩnh ngộ thuộc tính thủy.  
Trong năm loại thuộc tính, Lục Lâm Thiên lĩnh ngộ thuộc tính thủy cực kỳ khiêm tốn.

Mà sau khi tu luyện Tử Vong Phong Bạo xong, Lục Lâm Thiên vốn chỉ định đi dạo một phen.

Thế nhưng sau khi nhìn thấy sóng biển, Lục Thiếu Du liền lập tức tiến vào trong trạng thái lĩnh ngộ.  
Trên phương diện lĩnh ngộ thuộc tính thủy này, tuy rằng Lục Lâm Thiên lĩnh ngộ vô cùng ít ỏi.

Thế nhưng việc lĩnh ngộ thuộc tính cũng không giống như tu luyện vũ kỹ.

Tâm đắc khi lĩnh ngộ những thuộc tính khác cũng có tác dụng với việc lĩnh ngộ thuộc tính thủy khiến cho lúc này Lục Lâm Thiên lĩnh ngộ thuộc tính thủy tiến bộ cực lớn.  
Ba người một thú cứ như vậy mà lĩnh ngộ và tu luyện.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Khí tức trên người Tiểu Long trong lúc bất tri bất giác lặng lẽ kéo lên.  
Trong hải vực rộng lớn cũng không phải lúc nào cũng không có một bóng người.

Bình thường cũng có yêu thú phi hành cùng với không ít đội thuyền đi qua.  
Khí tức Tiểu Long tràn ra khiến cho đám yêu thú phi hành đi ngang qua không dám dừng lại, cũng không dám tới gần.

Tự động bay qua.

Điều này khiến cho không ít người qua lại cực kỳ kinh ngạc.

Đám thương nhân qua lại nơi này đều là ngươi không muốn chọc phải phiền phức.

Nhìn thấy tình cảnh này cả đám cũng nhanh chóng rời đi.  
Trong hải vực to lớn này cũng không thiếu yêu thú trong nước.

Yêu thú trong phương viên chung quanh cảm nhận được khí tức của Tiểu Long đã sớm trốn vào trong động phủ không chịu ra ngoài.  
Trong hải vực rộng lớn có một hải đảo to lớn.

Hòn đảo này có chút kỳ lạ, bên ngoài dường như không có một ngọn cỏ nào.

Từ phía xa nhìn lại, nơi tiến vào giống như miệng một đầu mãnh thú viễn cổ, nhìn qua vô cùng bạo ngược.  
Mà bên cạnh nơi tiến vào có một tảng đá lớn, bên trên có ba chữ Hải Sa môn do lưỡi đao sắc bén điêu khắc thành.

Nếu như là đám thương nhân chung quanh qua lại đương nhiên sẽ biết Hải Sa môn là thứ gì.

Hải Sa môn là một trong những đám hải tặc lớn nhất ở gần đây.

Nhân số đông đảo.

Trong đó có không ít cường giả.

Thương nhân đi qua bình thường gặp phải bọn chúng đều bị cướp sạch.

Thực lực không bằng đám người này cho nên cũng không thể trách được.  
Lúc này có một vài con thuyền khổng lồ ầm ầm chạy vào nơi nhập khẩu.

Còn có không ít thân ảnh vội vã nhảy lên bờ.  
Trong đảo lại xanh biếc một mảnh, kiến trúc liên miên.

Có không ít kiến trúc trực tiếp xây trên hang.

Nhân số trên đảo cũng không nhỏ.  
– Chưởng môn, đã làm xong việc.

Đám thương nhân kia dưới sự bảo vệ của một dong binh đoàn đã chạy trốn tới bên ngoài Hoàng Nham đảo, cuối cùng bị chúng ta đuổi theo.

Đám người này toàn bộ đều bị đánh chết, thu hoạch không kém.

Còn bắt được mấy nữ tử, chúng thuộc hạ đã giữ lại người có tư sắc tốt nhất cho chưởng môn.  
Ngoài một đình viện lúc này có mấy đạo thân ảnh nhanh chóng đi vào.

Người vừa nói chính là một đại hán nhìn qua có chút thô lỗ.

Tuổi chừng năm mươi.

Trên mặt có một vết sẹo dài từ khóe mắt cho đến môi.

Khí thế vô cùng hung ác.

Mấy người bên cạnh hắn đều mặc một kiểu trang phục, sát khí trên người tràn ra.  
– Phó chưởng môn làm rất tốt.

Chuyến này khổ cực cho ngươi rồi.

Lát nữa luận công ban thưởng.  
Trên chủ vị, một lão giả chừng năm mươi tuổi mở miệng nói.

Người này mặc một thân hoa phục, mặc áo choàng, dáng vẻ xấu xí, nhìn qua vô cùng hèn mọn.

Thế nhưng khí tức trên người không kém, không ngờ đã tới Vũ Suất nhị trọng.  
Người này cũng coi như là có danh tiếng lớn trong hải vực gần đây tên là Thiết Tí Phỉ Suất Điền Văn Long.

Thực lực tiến vào Vũ Suất, người hiểu chuyện mới biết được cánh tay phải của Điền Văn Long này khi trước bị cừu gia chặt đứt, sau đó hắn tốn số tiền lớn nhờ một Linh Vương cao trọng luyện chế một cánh tay giả.

Cánh tay giả này cũng bất phàm, kiên cố không gì sánh được.

Còn có không ít thủ đoạn bên trong khiến cho mọi người khó lòng phòng bị mà trúng chiêu.

Coi như là Điền Văn Long này nhân họa đắc phúc.

Hơn nữa người này tham lam không gì sánh được.

Thủ đoạn độc ác, cũng coi như xứng với cái tên Thiết Tí Phỉ Suất.  
– Chưởng môn, tối hôm qua chúng ta phát hiện ra trên hòn đảo hoang phía trước có quang mang lóe lên, khí tức cực kỳ không bình thường.

Vốn chúng ta muốn đi tới đó xem xét thế nhưng lại sợ xảy ra biến cố cho nên nhanh chóng trở về.

Không biết trong môn có ai biết chuyện gì đã xảy ra hay không?  
Đại hán tục tằn kia lên tiếng.  
– Việc này đã có đệ tử báo lại, hòn đảo hoang kia có hiện tượng không bình thường từ mười ngày trước.

Đám yêu thú chung quanh không dám tới gần.  
Thiết Tí Phỉ Suất Điền Văn Long nhíu mày nói:  
– Ta đang muốn tới đó xem một chút.

Phụ cận nơi này dường như không có yêu thú cao giai cho nên không biết có phải là bảo vật xuất hiện hay không.  
– Vậy thì mau tới đó thử xem.

Nếu như có bảo vật thì chúng ta lời to rồi.  
Đại hán kia nói.  
– Việc này không nên chậm trễ.

Hiện tại lập tức xuất phát, tránh cho bị người khác nhanh chân tới trước.  
Ánh mắt Điền Văn Long đảo qua đám người rồi đứng dậy nói.  
Một lát sau, trong Hải Sa môn có mấy chiếc thuyền lớn rời khỏi.

Mục tiêu chính là hòn đảo hoang đám người Lục Lâm Thiên đang ở..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui