Đỉnh Phong Thiên Hạ


Bị thanh niên áo xanh trước mắt đẩy lui, Thải Nhân Phượng cũng có thể cảm giác được thực lực người này rất mạnh.

Thế nhưng đây là địa bàn của Thiên Vân đảo, bên người còn có Đạm Đài Tuyết Vi cho nên Thải Nhân Phượng cũng không sợ hãi.

Ánh mắt lạnh lẽo mang theo hàn ý nhìn về phía Lục Lâm Thiên.  
– Thiên Vân đảo thì làm sao? Thiên Vân đảo có loại đệ tử giống như ngươi xem ra ta đã đánh gia Thiên Vân đảo quá cao rồi.  
Lục Lâm Thiên lạnh nhạt liếc nhìn Thải Nhân Phượng.

Đạm Đài Tuyết Vi không nói gì khiến cho Lục Lâm Thiên bất ngờ.  
– Làm càn.

Thiên Vân đảo là thứ để cho ngươi vũ nhục sao?  
Thượng Quan Thừa Ân hét lớn một tiếng, lập tức quát lên với Lục Lâm Thiên.

Thật vật vả hắn mới có cơ hội giáo huấn thanh niên áo xanh này.

Có Đạm Đài Tuyết Vi bên cạnh đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua người này.  
– Dám làm càn trước mặt lão đại ta.

Ngươi muốn chết.  
– Thượng Quan sư đệ, cẩn thận.  
– Tuyết Vi tiểu thư, nàng muốn động thủ sao?  
Trong lúc đó, Tiểu Long quát lên một tiếng, thân thể trong nháy mắt lao thẳng về phía Thượng Quan Thừa Ân.

Ánh mắt Đạm Đài Tuyết Vi đại biến, đang muốn xuất thủ thì đột nhiên trước mặt nàng xuất hiện thân ảnh của Lục Tâm Đồng.

Lúc này Lục Tâm Đồng chỉ đứng chắn trước người Đạm Đài Tuyết Vi, đôi mắt xinh đẹp không có chút ba động, dường như chỉ có ý định ngăn cản Đạm Đài Tuyết Vi tiến lên mà thôi.  
Ngay sau đó, Thượng Quan Thừa Ân còn chưa phục hồi tinh thần lại, một nắm tay nhỏ như ngọc hung hăng đánh vào bụng hắn.

Tốc độ giống như thuấn di khiến hắn không kịp tránh.

Cho dù muốn tránh cũng không được.

Nắm tay đánh xuống, một tiếng trầm muộn lập tức vang lên.  
Phanh Phanh.  
Khục Khục.  
Tiếng trầm muộn vang lên.

Trong miệng Thượng Quan thừa ân phun ra một ngụm máu, thân thể hung hăng đập vào mặt đất cách đó mười thước, năng nề đập xuống.

Mặt đất phía dưới trực tiếp nứt nẻ, lưu lại dấu vết sâu.  
Cảnh tượng này khiến cho tất cả người của Đoan Mộc gia tộc kinh hãi.

Cả đám kinh ngạc tới mức trợn mắt há hốc mồm.  
Thải Nhân Phượng kinh hãi.

Thực lực của Thượng Quan Thừa Ân hắn cũng biết, trên Thiên bảng cũng được xếp hạng không thấp.

Tu vi Linh Suất tam trọng không ngờ ngay cả một quyền của tiểu hài tử kia cũng không đỡ được.  
– Các ngươi thực sự muốn chết rồi.  
Mắt nhìn Thượng Quan Thừa Ân bị đánh bay, Thải Nhân Phượng phẫn nộ quát lên một tiếng.

Có hậu trường như Thiên Vân đảo, hắn đương nhiên sẽ không sợ hãi.

Huống chi đây lại là địa bàn của Thiên Vân đảo.  
Lục Lâm Thiên nhìn qua Thải Nhân Phượng, trong mắt tràn ngập hàn ý.  
– Thải sư đệ, im miệng.

Trước mặt Lục chưởng môn há có thể để cho ngươi làm càn.  
Khi ánh mắt Lục Lâm Thiên tràn ngập hàn ý, Đạm Đài Tuyết Vi lập tức quát lên một tiếng, ánh mắt lập tức nhìn về phía Thải Nhân Phượng.  
Ánh mắt Thải Nhân Phượng biến đổi, có chút nghi hoặc nhìn về phía Đạm Đài Tuyết Vi.

Hắn không biết vì sao Đạm Đài Tuyết Vi lại quát hắn, cho nên hắn có chút không phục nói:  
– Tuyết Vi sư tỷ, người này vũ nhục Thiên Vân đảo.

Không đặt Thiên Vân đảo vào trong mắt, chúng ta thân là đệ tử Thiên Vân đảo tuyệt đối khong thể buông tha cho người này.  
– Thải sư đệ, ta lấy thân phận đại sư tỷ phạt ngươi sau khi trở về Thiên Vân đảo diện bích một năm.  
Đạm Đài Tuyết Vi nói xong, ánh mắt nhìn về phía Lục Lâm Thiên rồi hạ thấp người thi lễ, nói:  
– Hai vị sư đệ của ta không biết lễ nghĩa, mong Lục chưởng môn lượng thứ.  
– Tuyết Vi cô nương nghiêm trọng rồi, thực không ngờ ở nơi này cũng có thể gặp lại Tuyết Vi cô nương, quả thực khiến cho ta có chút ngoài ý muốn.  
Ánh mắt Lục Lâm Thiên nhìn vào trên người Đạm Đài Tuyết Vi.

Nửa năm không gặp khí tức trên người Đạm Đài Tuyết Vi đã tăng cường không ít, thực lực sợ rằng cũng mạnh hơn không ít, mấy tháng không gặp nhìn qua càng thêm mê người.  
– Lục chưởng môn, Lục tiểu thư, còn có Dương Quá huynh đều tới Đông Hải quả thực khiến ta ngoài ý muốn a.

Như vậy đi, đêm nay để ta thiết yến, đồng thời đại biểu Thiên Vân đảo tẩy trần cho chư vị.  
Đạm Đài Tuyết Vi nhìn Lục Lâm Thiên, Lục Tâm Đồng, Dương Quá rồi nói.

Coi như là Thượng Quan Thừa Ân bị đánh xuống mặt đất nàng cũng coi như không nhìn thấy, không có chút dị động nào.

Nghe Đạm Đài Tuyết Vi và Lục Lâm Thiên đối thoại, đám người Đoan Mộc gia tộc cùng với Thải Nhân Phượng, Thượng Quan Thừa Ân còn có mấy cường giả Thải gia đều cực kỳ giật mình.

Hóa ra những người thần bí này không ngờ Đạm Đài Tuyết Vi của Thiên Vân đảo lại biết, giao tình dường như còn không cạn.

Từ thái độ của Đạm Đài Tuyết Vi với mấy người thần bí này có thể thấy được, địa vị của mấy người thần bí này tuyệt đối không nhỏ.  
Đoan Mộc Y Y lúc này cũng kinh ngạc nhìn Lục Lâm Thiên, âm thầm suy đoán thân phận của người này.

Được người khác gọi là Lục chưởng môn, rốt cuộc cường giả thần bí này là chưởng môn môn phái nào khiến cho Đạm Đài Tuyết Vi của Thiên Vân đảo phải khách khí như vậy.

Trong lúc nhất thời nàng cũng không nghĩ ra, thế nhưng cũng không ngờ tới được địa vị của mấy cường giả thần bí này lại lớn như vậy.  
– Tẩy trần thì không dám.

Tuyết Vi cô nương khách khí rồi.  
Lục Lâm Thiên nhìn Đạm Đài Tuyết Vi rồi nói:  
– Nếu như Tuyết Vi cô nương đã có mặt ở đây ta cũng tiện hỏi một câu.

Việc của Thải gia và Đoan Mộc gia tộc, không biết là ý của Thiên Vân đảo hay là Thải gia?  
Đạm Đài Tuyết Vi nhìn Lục Lâm Thiên một lát rồi nói:  
– Không biết Lục chưởng môn và Đoan Mộc gia tộc có quan hệ như thế nào? Chuyện giữa Đoan Mộc gia tộc và Thải gia nên để hai nhà giải quyết là tốt nhất, Lục chưởng môn thấy thế nào?  
– Nếu như ta nói, ta nhất định sẽ bảo hộ Đoan Mộc gia tộc thì sao?  
Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn thẳng về phía Đạm Đài Tuyết Vi, Đạm Đài Tuyết Vi đã tới Lưu Tô đảo khiến cho lúc này Lục Lâm Thiên phải suy đoán, Thải gia đối phó với Đoan Mộc gia tộc sợ rằng không chỉ là chủ ý của một mình Thải gia.

Tuy rằng Thải gia này có động cơ, thế nhưng Đoan Mộc gia cũng có người trên Thiên Vân đảo, trong chuyện này sợ rằng có ẩn tình khác.  
Nghe Lục Lâm Thiên nói vậy, ánh mắt Đạm Đài Tuyết Vi rõ ràng có chút ba động.

Nàng thật không ngờ, Lục Lâm Thiên lại vì Đoan Mộc gia tộc mà tới.

Có người này nhúng tay vào, sợ rằng chuyện giữa Đoan Mộc gia tộc và Thải gia sẽ vướng tay vướng chân.

Lục Thiếu Du này tuyệt đối không dễ chọc.  
– Lục chưởng môn, nơi này không phải là Cổ Vực a.

Đây là Đông Hải.  
Đạm Đài Tuyết Vi mở miệng cười, mang theo tiếu ý nhàn nhạt, ánh mắt có chút quyến rũ nhìn Lục Lâm Thiên.  
Ngụ ý bên trong câu nói của Đạm Đài Tuyết Vi đương nhiên Lục Lâm Thiên hiểu được, ý tứ của Đạm Đài Tuyết Vi này không thể nghi ngờ nói rằng Lưu Tô đảo ở Đông Hải, đây cũng là địa bàn của Thiên Vân đảo, coi như hắn muốn quản cũng là chuyện ngoài tầm tay.  
– Đúng vậy, nơi này là Đông Hải, bình thường đến một chút cũng không tồi nha..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui