Đỉnh Phong Thiên Hạ


Đạm Đài Tuyết Vi nhìn Lục Lâm Thiên nói.

Ngụ ý rất đơn giản, Lục Lâm Thiên ngươi có thể cố ý đả thương Thải Nhân Phượng làm hắn không dự thi, ngay cả thủ đoạn này cũng dùng thì ta cũng có thể thay Thải gia tham gia thi đấu, cũng là chuyện bình thường.  
Ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống.

Hắn đã sớm nghĩ tới Thải gia sẽ có sắp xếp khác.

Không ngờ lại để Đạm Đài Tuyết Vi dự thi, nhận Thải Mai Lĩnh làm nghĩa huynh.

Bằng vào thân phận của Đạm Đài Tuyết Vi đã là cất nhắc Thải Mai Lĩnh rồi.

Cái này tuy rằng gượng ép, thế nhưng cũng phù hợp quy củ.  
– Không biết ai trong Đoan Mộc gia tới chỉ giáo?  
Đạm Đài Tuyết Vi nhìn biểu tình trên mặt Lục Lâm Thiên lập tức mỉm cười cười.

Dường như trong lòng cực kỳ vui vẻ, thế nhưng trên mặt lại không có biểu hiện gì.  
Đoan Mộc Y Y chậm rãi đứng dậy, cho dù biết rõ không địch lại, thế nhưng lúc này nàng cũng phải lên dài.

Người Đoan Mộc gia không có người không chiến mà bại.  
– Y Y cô nương, cô nương không phải là đối thủ của nàng ta.  
Lục Lâm Thiên truyền âm vào trong tai Đoan Mộc Y Y.  
Đoan Mộc Y Y lập tức nhìn về phía Lục Lâm Thiên rồi cười khổ.

Không phải đối thủ cũng không có biện pháp nào khác, nàng phải lên đài.  
– Y Y cô nương, để ta tới.

Đắc tội.  
Lục Lâm Thiên truyền âm nói xong, chân khí quanh người bùng ra.

Bàn chân điểm nhẹ mặt đất một cái, quang mang chợt lóe.

Dưới vô số ánh mắt nhìn quanh Lục Lâm Thiên lập tức nhảy lên giữa không trung rồi nhẹ nhàng rơi xuống sân rộng.

Nhìn nữ tử xinh đẹp quyến rũ trước mắt, Lục Thiếu Du khẽ mỉm cười.  
Lục Lâm Thiên lên đài khiến cho người của Thải gia và Đoan Mộc gia cực kỳ kinh ngạc.

Đám người Diêu Dũng, Thượng Quang Nguyệt Minh, Thải Mai Lĩnh, Thải Nhân Phượng vẻ mặt có chút khác thường.  
– Lục chưởng môn, lẽ nào ngươi cũng là người của Đoan Mộc gia sao?  
Nhìn Lục Lâm Thiên, ánh mắt Đạm Đài Tuyết Vi có chút biến hóa.  
– Không sai, Đoan Mộc Y Y chính là hôn thê của ta.

Nàng nói ta có được tính là nửa tộc nhân Đoan Mộc gia hay không? Ta đại biểu cho Đoan Mộc gia tham gia thi đấu, hẳn cũng không có vấn đề gì chứ?  
Nhìn Đạm Đài Tuyết Vi có chút kinh ngạc, Lục Lâm Thiên nhàn nhạt cười nói.

Thầm nghĩ trong lòng, binh đến tướng ngăn, ngươi có kế gì thì ta cũng có thể chơi với ngươi.

Ngươi đại biểu Thải gia tham gia thi đấu, ta cũng có thể đại biểu Đoan Mộc gia tham gia thi đấu.

Đối mặt với Đạm Đài Tuyết Vi này cũng chỉ có hắn mới có thể chống lại.  
– Cái gì?  
Thanh âm của Lục Lâm Thiên vừa dứt, toàn trường lập tức ồ lên.  
– Y Y tiểu thư từ lúc nào đã có hôn phu vậy?  
Nghe nói mấy ngày hôm trước Y Y tiểu thư mới về Lưu Tô đảo, hóa ra là đi tìm hôn phu.

Khó trách Thải Nhân Phượng bị một cường giả thần bí trong Đoan Mộc gia đả thương, hóa ra là hôn phu của Y Y tiểu thư.  
– Y Y tiểu thư có hôn phu, xem ra ta không có cơ hội rồi.  
– Ngươi vốn đã không có cơ hội rồi.

Y Y tiểu thư há là người ngươi có thể nhúng chàm sao? Sao không dùng nướ© ŧıểυ xem bộ dáng của mình đi.  
Toàn trường ồ lên, điều này hoàn toàn vượt quá dự đoán của mọi người.

Ngay cả người của Đoan Mộc gia cũng trợn mắt líu lưỡi.

Mấy trưởng lão cũng nhìn về phía Đoan Mộc Y Y, việc này họ cũng không biết, chẳng lẽ tiểu thư tự định chung thân?  
Ánh mắt Đoan Mộc Y Y run lên, toàn thân run rẩy.

Nhìn thân ảnh nam tử cao ngất, vô hình trung tỏa ra một cỗ khí phách kia, không biết trong lòng nàng suy nghĩ gì.

Thế nhưng khuôn mặt đỏ ửng càng thêm mê người.  
– Chẳng lẽ là sự thực?  
Mấy trưởng lão Đoan Mộc gia nhìn thấy khuôn mặt Đoan Mộc Y Y đỏ ửng lại càng thêm nghi hoặc.

Bộ dáng này chính là e thẹn trong truyền thuyết a.  
Đám người Thải gia sắc mặt biến ảo bất định.

Hiện tại bọn họ đã biết thân phận của Lục Lâm Thiên, Đoan Mộc Y Y nếu như có quan hệ kia với Lục Lâm Thiên, chuyện của Đoan Mộc gia sẽ càng vướng tay vướng chân.  
– Y Y, việc này là thật hay giả?  
Thượng Quan Nguyệt Minh nhìn chằm chằm vào Đoan Mộc Y Y, sắc mặt đại biến.  
Đoan Mộc Y Y nhìn mấy vị trưởng lão Đoan Mộc gia, lại nhìn nam tử áo xanh trong sân.

Thi đấu ngày hôm nay chính là luyện chế đan dược, Lục đại ca chính là Vũ giả a.  
Do dự một lát, Đoan Mộc Y Y khẽ mở miệng nói:  
– Dượng, việc này là thật.  
Đoan Mộc Y Y chính miệng thừa nhận không còn có ai khác hoài nghi nữa.

Coi như là Thiên Vân đảo và Thải gia hoài nghi cũng không có cách nào chứng nhận.  
– Lục chưởng môn, quả thực ngươi khiến cho ta bất ngờ a.

Không ra Lục chưởng môn lại là người lưu tình khắp nơi như vậy.  
Đạm Đài Tuyết Vi nhìn Lục Lâm Thiên, khẽ thở dài nói.  
– Tuyết Vi cô nương cũng khiến cho ta cảm thấy ngoài ý muốn a.  
Lục Lâm Thiên nói.  
Ý tứ trong lời nói của hai người sợ rằng cũng chỉ có hai người mới có thể nghe ra.

Mà lúc này hai người bốn mắt nhìn nhau.

Bầu không khí trong sân rộng có chút căng cứng.

Cho dù là ai cũng có thể cảm nhận được khí tức giương cung bạt kiếm giữa hai người.  
Người chung quanh đối với Đạm Đài Tuyết Vi không có chút xa lạ nào, tuy rằng chưa gặp qua Đạm Đài Tuyết Vi thế nhưng tuyệt đối có nghe qua.

Đặc biệt là trên địa bàn Thiên Vân đảo, đệ tử đệ nhất trên Thiên Vân đảo, một trong thập đại cường giả trẻ tuổi.

Toàn bộ Đông Hải chính là cường giả trẻ tuổi đệ nhất.

Tên tuổi như vậy khiến cho mọi người không khỏi kính ngưỡng.  
Mà đối với Lục Lâm Thiên, người biết đến hắn rất ít.

Thế nhưng là vị hôn phu của Đoan Mộc Y Y, bằng vào thân phận này cũng khiến cho mọi người cực kỳ chờ mong.

Mấy ngày trước chính là người này dùng một chiêu đả thương Thải Nhân Phượng, tuyệt đối là cường giả.  
Hiện nay hai người này đại biểu cho Thải gia và Đoan Mộc gia thi đấu khiến cho mọi người vô cùng chờ mong.  
Giữa sân, Thượng Quan Minh Nguyệt sau khi nghe thấy Đoan Mộc Y nói xong tuy rằng có chút không cam lòng, thế nhưng cũng chỉ có thể hung hăng liếc mắt nhìn Lục Lâm Thiên, sau đó tức giận ngồi xuống ghế.

Trưởng lão Diêu Dũng của Thiên Vân đảo nhìn về phía Lục Lâm Thiên và Đạm Đài Tuyết Vi vô cùng ngưng trọng.

Lần thi đấu thứ hai giữa hai người Lục Thiếu Du và Đạm Đài Tuyết Vi không thể nghi ngờ chính là một hồi thi đấu đỉnh phong.  
Trên sân rộng, Đạm Đài Tuyết Vi nhíu mày nhìn Lục Lâm Thiên trước mặt.

Cảm nhận khí tức trên người Lục Lâm Thiên so với thời gian ở thành Cự Giang khi trước dường như còn mạnh hơn rất nhiều.

Đối mặt với người này, trong lòng nàng ngoại trừ chờ mong ra còn có chút lo lắng.

Có thể nàng cũng không ngờ tới, trên Lưu Tô đảo này có thể gặp lại Lục Thiếu Du.  
– Lục chưởng môn, luận thực lực ta không bằng ngươi.

Thế nhưng thi đấu ngày hôm nay chính là luyện đan.

Ngươi không nhất định có thể thắng ta.

Nếu như ngươi thua, vậy thì cũng chỉ có thể mang Đoan Mộc gia đi Cổ Vực mà thôi.  
Thanh âm của Đạm Đài Tuyết Vi vang lên, thanh âm thanh thúy, dễ nghe lại mang theo chút quyến rũ khiến cho mọi người không khỏi say mê..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui