Loại thay âm này khiến cho Lục Lâm Thiên đề phòng.
Huyễn công của Đạm Đài Tuyết Vi này vô cùng lợi hại, khi trước thiếu chút nữa hắn cũng bị vào tròng.
– Thật không? Đi Cổ Vực cũng tốt.
Chí ít Đoan Mộc gia cũng sẽ không bị người khác tính toán.
Tuyết Vi cô nương nghĩ sao?
Lục Lâm Thiên cười rồi lạnh nhạt nói.
Trong nháy mắt khí tức quanh thân biến đổi.
Linh lực bàng bạc trong cơ thể giống như một đầu cự thú thức tỉnh sau giấc ngủ đông.
Linh lực chậm rãi vận chuyển, chân khí thu liễm.
Linh lực trong cơ thể khởi động, một cỗ khí tức cường hãn trong người Lục Lâm Thiên lặng lẽ tuôn ra, bắn thẳng tận trời rồi bao phủ toàn bộ sân rộng.
– Linh Vương, đây là…
Khí tức Lục Lâm Thiên thả ra, Đoan Mộc Y Y lập tức nhíu mày.
Đây là khí tức của Linh Vương, Lục đại ca này rõ ràng là Linh Vương a.
Đột nhiên Đoan Mộc Y Y nhớ tới Linh Vũ song tu trong truyền thuyết, chỉ có Linh Vũ song tu mới có thể giải thích được chuyện này.
Đồn rằng không lâu khi trước trong thành Cự Giang từng xuất hiện một người Linh Vũ song tu.
– Lục chưởng môn, Lục Lâm Thiên, chưởng môn Phi Linh môn.
Trong nháy mắt khuôn mặt xinh đẹp của Đoan Mộc Y Y biến sắc.
Không ngờ tới phút này nàng mới biết thân phận của cường giả thần bí này.
Nhìn Lục Tâm Đồng và Dương Quá, nàng cũng không khó đoán ra thân phận của hai người này.
Tuy rằng nàng chưa từng đi tới thành Cự Giang, thế nhưng việc lớn như vậy trong thành Cự Giang, toàn bộ Đoan Mộc gia tộc cũng cực kỳ quan tâm.
Trong Đoan Mộc gia, mấy trưởng lão Đoan Mộc gia cực kỳ kinh hãi.
Bọn họ cũng đang nghi hoặc giống như Đoan Mộc Y Y, Lục Lâm Thiên chỉ là Vũ Vương làm sao có thể luyện đan.
Lúc này bỗng nhiên mới biết được người này còn là Linh Vương, cả đám nhìn nhau, nghĩ tới Linh vũ song tu, cả đám hít sâu một hơi.
– Lục chưởng môn, bắt đầu đi.
Nghe Lục Lâm Thiên nói, Đạm Đài Tuyết Vi nhíu mày, thanh âm quyến rũ vang lên:
– Để ta thử xem trên phương diện luyện đan Lục chưởng môn có bao nhiêu tạo nghệ.
Lục Lâm Thiên ngẩng đầu, liếc nhìn Đạm Đài Tuyết Vi, khóe miệng nhếch lên, mỉm cười nói:
– Cô nương sẽ lập tức biết ngay thôi.
– Thi đấu luyện đan không có quy chế nào khác.
Ai luyện chế được đan dược phẩm giai cao hơn sẽ thắng, không biết Lục chưởng môn có ý kiến gì không?
Đạm Đài Tuyết Vi nói.
– Rất tốt.
Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nói.
– Mời Lục chưởng môn.
Đạm Đài Tuyết Vi nhìn Lục Lâm Thiên, trên khuôn mặt quyến rũ, tuyệt mỹ mang theo vẻ lạnh lùng.
Đạm Đài Tuyết Vi nhìn nam tử áo xanh trước mặt không dám có chút sơ ý nào.
Lúc này thi đấu luyện chế đan dược, trên phương diện luyện đan nàng tự tin mình có chút tạo nghệ.
Lẽ nào ngay cả trên phương diện luyện đan nàng cũng thua nam tử áo xanh này hay sao.
– Mời Tuyết Vi cô nương.
Lục Lâm Thiên mỉm cười, trong tiếng cười cũng ẩn chứa sự không khoan nhượng.
Lục Lâm Thiên nói xong, cỗ khí thế gay gắt trong ánh mắt quyến rũ của Đạm Đài Tuyết Vi biến mất.
Linh lực tràn ra, khí tức bắt đầu lan tràn.
Bầu không khí trong sân đột nhiên căng cứng.
Một cỗ khí tức sắc bén khiến cho trái tim mọi người lạnh lẽo tràn ngập không trung.
Theo linh lực trong người Đạm Đài Tuyết Vi tràn ra, trong nháy mắt lấy nàng làm trung tâm bỗng nhiên bạo phát.
Linh lực khuếch tán, không gian mờ hồ run rẩy khiến cho tâm thần mọi người rung động.
Tiếp theo linh lực tràn ngập sân rộng.
Khí tức trên người Đạm Đài Tuyết Vi thả ra, linh lực mạnh mẽ giống như một cơn lốc bao phủ sân rộng.
Uy áp từ trong đó tràn ra khiến cho vô số người chugn quanh ngây dại, linh lực bàng bạc như vậy khiến cho mọi người lạnh lẽo không ngớt.
– Linh Vương tam trọng.
Lục Lâm Thiên nhíu mày, khi trước trên Bình Nham đảo Đạm Đài Tuyết Vi chỉ có tu vi Linh Vương nhị trọng, lúc này đã là Linh Vương tam trọng, thiên phú không tồi.
Bản thân hắn trong Tiên cảnh dùng Tuyết Phách linh dịch cũng chỉ có thể đột phá tới Linh Vương tam trọng mà thôi.
Thủ ấn trong tay Lục Lâm Thiên lặng lẽ kết xuất, quanh thân trong lúc vô hình linh lực ầm ầm tuôn ra.
Linh lực của Lục Lâm Thiên mạnh mẽ va chạm với linh lực của Đạm Đài Tuyết Vi, dưới hai cỗ lực lượng mạnh mẽ va chạm, toàn bộ sân rộng giống như là địa chấn, không ngừng xuất hiện từng cái khe.
Thậm chí toàn bộ sân rộng đều run rẩy.
– Trời, thật mạnh mẽ.
Hai người âm thầm giao phong, đối chọt gay gắt tạo thành động tĩnh lớn như vậy khiến cho tất cả mọi người kinh hãi.
Không ít người có ánh mắt bất phàm lập tức hít sâu một hơi.
Ong Ong.
Ngay khi sân rộng nứt nẻ, hai người cùng lúc đánh ra thủ ấn.
Một đạo quang mang bắn ra trước người.
Trước mặt hai người lập tức xuất hiện hai dược đỉnh.
Trước người Lục Lâm Thiên vẫn là Hỏa Long đỉnh, trên chiếc đỉnh này tràn ngập màu đỏ, mang theo khí tức linh dược nồng nặc.
Chung quanh còn có đồ án chằng chịt và một đồ án hỏa long xoay quanh, một cỗ khí tức cổ xưa lan tràn ra.
Dược đỉnh trước người Đạm Đài Tuyết Vi cũng bất phàm.
Cả vật thể màu đỏ mang theo tiếng sấm ì ùng, bên trên có không ít đồ án hình thú dữ tợn.
Một cỗ khí tức sắc bén lan tràn ra chung quanh, vừa nhìn cũng biết không phải là phàm vật.
Đôi mắt xinh đẹp nhìn Lục Lâm Thiên trước mắt rồi Đạm Đài Tuyết Vi thu hồi ánh mắt sau đó khoanh chân ngồi xuống.
Ngón tay không ngừng bấm, dường như đã sớm có sự chuẩn bị, một đống dược liệu lập tức xuất hiện trước mặt nàng.
Một đạo linh lực nhất thời chui vào trong dược đỉnh.
Trong dược đỉnh lập tức có một ngọn hỏa diễm xuất hiện, nhiệt độ trong sân rộng kéo lên.
Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn dược liệu trước người Đạm Đài Tuyết Vi.
Vài dạng dược liệu này đều là tài liệu luyện chế đan dược thất phẩm sơ giai, nếu như hắn đoán không sai thì Đạm Đài Tuyết Vi này hẳn đang muốn luyện chế đan dược thất phẩm sơ giai.
Hôm qua tuy rằng hắn đã luyện chế thành công đan dược lục phẩm cao giai Thông Kinh Tục Cốt Đan, thế nhưng lúc này Lục Lâm Thiên cũng không nhịn được mà nhíu mày.
Luyện chế đan dược lục phẩm cao giai và thất phẩm sơ giai hoàn toàn là hai việc khác nhau.
Giống như là Vũ Suất cửu trọng và Linh Vương nhất trọng vậy.
Ở giữa có một đạo hồng cầu lớn.
Mà đan dược lục phẩm cao giai phẩm chất có cao có thấp, đan dược thất phẩm sơ giai cũng có cao có thấp.
Nếu như đan dược lục phẩm sơ giai yếu nhất so với đan dược thất phẩm sơ giai gần trung giai thì đạo hồng cầu giữa hai loại đan dược càng lớn.
Luyện chế đan dược, coi như hắn có tu vi Linh Vương tam trong như hiện tại cũng không dám bảo đảm có thể luyện chế ra đan dược thất phẩm.
Tu vi tới trình tự Linh Vương không nhất định có thể đại biểu cho việc có thể luyện chế đan dược thất phẩm.
Chỉ là tu vi không tới Linh Vương, tuyệt đối không thể luyện chế ra đan dược thất phẩm.
Trong đầu suy nghĩ về các đan phương, Lục Lâm Thiên kết thủ ấn, trước người xuất hiện không ít linh dược, đều là linh dược giá trị bất phàm.
Hít.
Lục Lâm Thiên hít sâu một hơi, đan dược thất phẩm sơ giai mà thôi, không cần phải sợ.
Khoanh chân ngồi xuống, tay áo Lục Lâm Thiên vung lên, một đạo linh lực trong tay nhanh chóng tiến vào trong Hỏa Long đỉnh, hỏa diễm hừng hực mang theo sự nóng bỏng cấp tốc lan tràn ra..