Đỉnh Phong Thiên Hạ


Lục Lâm Thiên chậm rãi tiến lên, ánh mắt có chút kinh ngạc.

Đồ sư phụ lưu lại cho Đoan Mộc gia cũng không ít.

Bên trong có rất nhiều đan dược thất phẩm, lục phẩm, ngũ phẩm.

Còn có vũ kỹ, linh kỹ Hoàng cấp sơ giai, trung giai, cao giai các loại thuộc tính.

Thậm chí còn có Huyền cấp sơ giai, trung giai, cao giai.  
Toàn bộ mật thất không lớn thế nhưng tuyệt đối không nhỏ.

Thu hoạch ở bên trong đủ để so sánh với những thế lực nhất lưu.

Thậm chí những thế lực nhất lưu như Bách Linh Tông, Song Đao môn, Thiên Quỷ Tông cũng không thể so sánh.

Thực lực của riêng một trăm đầu khôi lỗi kia không phải là thứ mà thế lực nhất lưu có thể chống lại.  
– Tổ sư gia, sao người lại biết Đoan Mộc gia có bảo tàng như vậy?  
Tam trưởng lão toàn thân run rẩy đi tới bên người Lục Lâm Thiên rồi hỏi.

Biến cố của Đoan Mộc gia không có một chút quan hệ gì với hắn.

Từ trong linh hồn của Thượng Quan Thừa Ân Lục Lâm Thiên biết được toàn bộ Đoan Mộc gia cũng chỉ có tứ trưởng lão kia bán đứng gia tộc.  
– Đây đều là thứ sư phụ ta lưu lại cho Đoan Mộc gia, cho Đoan Mộc gia các ngươi sử dụng.  
Lục Lâm Thiên nói.  
– Đây đều là đồ do lão tổ Đoan Mộc Khung Thiên lưu lại sao?  
– Lão tổ Khung Thiên còn đang ở trên nhân thế đó chính là may mắn của Đoan Mộc gia ta.  
Ba trưởng lão kích động nói.

Đoan Mộc gia nhận được những thứ này thì quật khởi chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.  
– Y Y, ta còn một thứ muốn giao cho muội.  
Lục Lâm Thiên nhìn Đoan Mộc Y Y đang kinh ngạc nói.

Lúc này Đoan Mộc Y Y đang nghiên cứu một đầu khôi lỗi cấp bảy, mười đầu khôi lỗi cấp bảy tương đương với mười cường giả Vũ Vương a.  
– Lục đại ca, là thứ gì vậy?  
Đoan Mộc Y Y nghe vậy lập tức xoay người lại hỏi.  
Thủ ấn trong tay Lục Lâm Thiên lặng lẽ được kết, đồng thời từ trong mi tâm có một đạo lưu quang linh hồn đột nhiên chui vào trong mi tâm Đoan Mộc Y Y.  
Toàn bộ mật thất tràn ngập năng lượng.

Ba vị trưởng lão Đoan Mộc gia cả kinh, dưới cỗ năng lượng linh hồn này khiến cho bọn họ bị áp chế.  
Một chung trà sau, Lục Lâm Thiên mới thu thủ ấn lại, đạo lưu quang bằng linh hồn kia cũng được thu liễm.  
Một lát sau hai mắt nhắm chặt của Đoan Mộc Y Y mới mở ra, ánh mắt mang theo sự kinh ngạc không thể tin tưởng nhìn về phía Lục Lâm Thiên.  
– Lục đại ca, Thiên Linh Lục là?  
– Đây là thứ sư phụ sáng tạo ra, coi như là vật của Đoan Mộc gia các người, nên cố gắng nghiên cứu một chút.  
Lục Lâm Thiên nói.

Thứ hắn vừa mới truyền cho Đoan Mộc Y Y chính là Thiên Linh Lục của sư phụ.

Trong Thiên Linh Lục có các loại bí pháp luyện chế binh khí, khôi lỗi, còn có trận pháp.

Đây là một cỗ tin tức khổng lồ, Lục Lâm Thiên biết tuy rằng mình nhận được Thiên Linh Lục từ lâu thế nhưng cũng không có nghiên cứu Thiên Linh Lục thấu đáo.  
– Đa tạ Lục đại ca.  
Trong đầu Đoan Mộc Y Y hiện lên một cỗ tin tức khổng lồ, trong lòng vô cùng mừng rỡ.

Từ trong cỗ tin tức khổng lồ kia nàng có cảm giác mình tiến vào một biển tri thức, các loại bí pháp, phương pháp luyện chế khôi lỗi, trận pháp đều vô cùng thâm ảo.

Nếu như có thể nghiên cứu thấu đáo, đủ để khiến cho nàng đạt tới một cấp độ mới.  
Thiên Vân đảo, một trong tám thế lực lớn trong Đông Hải, là một trong những thế lực mạnh nhất trong Đông Hải, nằm ở trên quần đảo Thiên Đông Phương.  
Nơi này có một quần đảo liên miên, ở giữa có không ít những tảng đá lớn chặn giữa dòng chảy.  
Trên quần đảo có kiến trúc liên miên, ở giữa một hòn đảo nhỏ có một cái điện lớn đột ngột hiện lên, sừng sững ở trong hải vực.

Trong đám hải vực này không có một đầu chim chóc nào, yêu thú không dám tới gần, căn bản không dám tiếp cận.  
– Dám đánh chết trưởng lão và đệ tử của Thiên Vân đảo, vũ nhục trưởng lão Thiên Vân đảo, quá mức càn rỡ.  
– Lục Lâm Thiên này quá mức càn rỡ, hắn coi Thiên Vân đảo ta không tồn tại sao?  
– Thù này không báo, Thiên Vân đảo ta nào còn mặt mũi đặt chân ở trên Đông Hải nữa.

Chuyện này nhất định sẽ khiến cho Thiên Vân đảo chúng ta bị chê cười.

Ta đề nghị đánh chết Lục Lâm Thiên, diệt Đoan Mộc gia.

Vì Thượng Quan trưởng lão, Diêu trưởng lão, còn có hai vị trưởng lão báo thù.  
Trong đại điện, tiếng tức giận vang lên không ngừng.

Sắc mặt cả đám trưởng lão Thiên Vân đảo vô cùng xấu xí.

Chuyện trên Lưu Tô đảo khiến cho Thiên Vân đảo sóng gió ngập trời, chuyện này đối với toàn bộ Thiên Vân đảo mà nói, đó chính là một cái tát vào mặt.

Một hậu bối đánh chết hai đệ tử Thiên bảng của Thiên Vân đảo, lại đánh chết một trưởng lão, vũ nhục, chà đạp một trưởng lão khác, cuối cùng nghênh ngang rời đi, chuyện này khiến cho mặt mũi Thiên Vân đảo bị tổn thất vô cùng lớn.  
– Đảo chủ, Lục Lâm Thiên này gϊếŧ đệ tử Thải Nhân Phượng của ta, thù này chúng ta không thể buông tha cho Lục Lâm Thiên.

Cho dù bản thân phải chết ta cũng nguyện xả giận cho Thiên Vân đảo.  
Trên ghế, một lão giả chừng lục tuần vẻ mặt tức giận mang theo sát khí ngập trời mở miệng nói.  
Trong đại điện, trên chủ vị lúc này có một nữ tử mặc cung trang đang ngồi.

Nữ tử này thoạt nhìn chỉ chừng ba chục tuổi, mặc một bộ cung trang màu hồng, bộ ngực sung mãn như ẩn như hiện, ánh mắt câu hồn đoạt phách, da thịt trắng như tuyết, mái tóc đen nhánh, đôi môi đỏ tươi.

Bên cạnh nữ tử tuyệt mỹ này chính là Đạm Đài Tuyết Vi, nhìn qua hai người giống như tỷ muội, dung nhan nữ tử này tuyệt đối không thua kém Đạm Đài Tuyết Vi, khí chất quyến rũ trên người vô hình trung còn hơn Đạm Đài Tuyết Vi.

Mà người này chính là đảo chủ Mộ Dung Lan Lan của Thiên Vân đảo.  
Nhắc tới Mộ Dung Lan Lan, toàn bộ đại lục sợ rằng không có ai không biết.

Mị Linh Vương Mộ Dung Lan Lan, đây chính là tồn tại vô cùng nổi danh.

Trong ấn tượng của mọi người ở Đông Hải thì Mộ Dung Lan Lan này thường thường gϊếŧ người trong lúc vô thức, thực lực bản thân tuyệt đối là cường giả.

Toàn bộ thành Ma Vân, người có thể chống lại nàng quả thực cũng không có bao nhiêu.  
Lúc này Mộ Dung Lan Lan nhíu mày, nhìn trưởng lão lục tuần kia nói:  
– Tiễn trưởng lão, Diêu trưởng lão cũng phải chịu thua trước mặt hắn, ngươi làm sao có thể đối phó được với Lục Lâm Thiên kia chứ?  
Thanh âm trong trẻo mang theo ba phần kiều mị khiến cho người khác không dám sinh ra tà niệm.  
– Chuyện này…  
Lão giả lục tuần nghẹn lờ, hắn chính là sư phụ của Thải Nhân Phượng.

Đệ tử đắc ý bị Lục Lâm Thiên đánh chết, máu nóng xông lên não nên đã không suy nghĩ kỹ.

Diêu trưởng lão là Vũ Vương thất trọng cũng chỉ có thể chịu Lục Lâm Thiên chà đạp, hắn cũng là Vũ Vương thất trọng, chỉ sợ cũng không thể làm gì được Lục Thiếu Du.  
– Đảo chủ, vậy thì mời trưởng lão trong đảo xuất thủ.

Lục Lâm Thiên này chúng ta nhất định không thể buông tha.  
Một lão giả áo lam tức giận đứng dậy nói, linh lực toàn thân tràn ra, cực kỳ cường hãn.

Người này cũng đã đạt tới Linh Vương, mà người này chính là sư phụ của Thượng Quan Thừa Ân..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui