Đỉnh Phong Thiên Hạ


– Hồn khí Địa cấp.  
Ánh mắt Lục Lâm Thiên run lên, trong lòng cực kỳ kinh ngạc.

Thứ Mộ Dung Lan Lan vừa thúc dục ra tuyệt đối là Hồn linh khải giáp Địa cấp.

Sợ rằng trong Hồn Linh khải giáp Địa cấp cũng có trình tự cực cao.

Mà tạo hình của Hồn Linh khải giáp này cũng khiến cho Lục Lâm Thiên cực kỳ khϊếp sợ.

Thứ này hoàn toàn giống như một đầu phượng hoàng, vô cùng sống động, lại còn mang theo một cỗ thú uy mạnh mẽ.

Lục Thiếu Du suy đoán, người luyện chế Hồn Linh khải giáp này có lẽ có chút liên quan với Phượng Hoàng tộc.  
– Hồn khí Địa cấp.  
Nhìn Mộ Dung Lan Lan, ánh mắt Hỉ Vô Thường lần đầu có chút ngưng trọng.  
– Hỉ Vô Thường, Vũ Tôn nhất trọng nếu muốn lấy người trong tay ta cũng không phải dễ như vậy.  
Hai cánh của Mộ Dung Lan Lan khẽ vỗ, toàn thân tràn ngập hỏa diễm.

Trên hai tay lúc này nếu như không có đủ thực lực thì không thể nhìn ra hai tay của Mộ Dung Lan Lan lúc này có hai cái cánh của phượng hoàng phía dưới.

Cánh tay run lên, hai cánh mang theo hỏa diễm gào thét.

Ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Hỉ Vô Thường.  
– Quả thực ta đã quên, đảo chủ Thiên Vân đảo đời đời đều truyền xuống một kiện bảo vật, có lẽ chính là Linh Hoàng khải giáp này a.  
Khuôn mặt Hỉ Vô Thường khẽ động, dường như cũng không quá xa lạ với Linh Hoàng khải giáp trên người Mộ Dung Lan Lan, giống như là trước đây đã từng nghe qua.  
– Nhanh tốc chiến tốc thắng.

Không Linh Vương, ngươi đuổi theo những người khác.

Hắc Quỷ Thiên Vương, ngươi giúp ta bắt Lục Lâm Thiên này.  
Thanh âm lạnh lẽo của Lăng Thanh Tuyền vang lên.

Bạch mang sau lưng đột nhiên bắn ra, một đôi cánh quỷ dị xuất hiện, hai cánh rung động, thân thể mềm mại phong tỏa phía trước Lục Lâm Thiên.  
Sưu.  
Không dừng lại một chút nào, thân thể Lăng Thanh Tuyền giống như là một chiếc lông chim, tốc độ đột nhiên tăng mạnh, trên hai cánh trắng kia bắn ra kình khí xuyên thấu không gian.

Một cỗ năng lượng thuộc tính phong phô thiên cái địa đem theo kình phong cường hãn trực tiế xé rách không khí.

Trong chớp mắt, thân thể trực tiêp xẹt qua không gian đem theo một đạo quyền ấn màu trắng khổng lồ đánh về phía Lục Lâm Thiên.  
Quyền ấn đem theo không gian vặn vẹo, thanh âm bạo liệt cùng với kình khí sắc bén bắn về phía trước.

Gợn sóng trong không gian chung quanh trực tiếp bắn tung tóe, giống như vẫn thạch từ trên trời rơi xuống.  
– Vũ Vương thất trọng.  
Ánh mắt Lục Lâm Thiên khẽ đổi.

Trong thời gian hơn nửa năm Lăng Thanh Tuyền không ngờ cũng đã đạt tới Vũ Vương thất trọng.

Khi trước trên Bình Nham đảo nàng còn bị hắn đánh cho bị thương nặng, không ngờ thực lực lại đột phá nhanh như vậy, bảo sao Lục Lâm Thiên không khϊếp sợ.  
– Hàn Băng Đổng Kết Sát.  
Cùng lúc đó, Lục Lâm Thiên lạnh lùng quát lên một tiếng, bàn tay hướng về phía xa vỗ một cái, một cỗ khí tức lạnh lẽo đột nhiên bao phủ đạo quyền ấn phía xa.  
Sưu Sưu.  
Kình khí kinh khủng, lạnh lẽo trong nháy mắt bao phủ đạo quyền ấn bàng bạc kia.

Dưới khí tức lạnh lẽo vô hình, đạo quyền ấn kia tức thì dừng lại.

Trên mặt quyền ấn lập tức có một lớp băng mỏng bao phủ, khí tức lạnh lẽo trong không gian nhất thời ba động, bao phủ toàn bộ không trung.  
Phanh Phanh.  
Chỉ trong nháy mắt, lớp băng mỏng trên bề mặt quyền ấn bị nghiền nát.

Kình phong lạnh lẽo tiêu tán trong không trung.

Gợn sóng trong không gian vang lên thanh âm răng rắc không ngừng.

Từng khe nứt giống như mạng nhện cấp tốc lan tràn ra trên không trung rồi biến mất không thấy.  
Khục khục.  
Một cỗ kình phong vô hình đánh xuống, thân thể Lục Lâm Thiên trực tiếp bị đẩy lùi.

Vũ Vương thất trọng, Lăng Thanh Tuyền không phải là Vũ Vương thất trọng bình thường, chính diện chống lại nàng, Lục Lâm Thiên căn bản khó có thể chống đỡ được.  
– Khặc khặc.

Tiểu tử, chúng ta lại gặp mặt.

Lần này cho dù ngươi có chắp cánh cũng khó thoát.  
Trong nháy mắt khi thân hình Lục Lâm Thiên lảo đảo lui về phía sau thì thanh âm lạnh nhạt mang theo sự châm chọc của Hắc Quỷ Thiên Vương vang lên.

Thân hình Hắc Quỷ Thiên Vương hóa thành một đạo bóng đen nhanh như thiểm điện phóng về phía Lục Lâm Thiên.

Chân khí màu lam từ trong người tuôn ra ào ạt, năng lượng thuộc tính thủy hội tụ, trong nháy mắt ngưng kết ra một đạo công kích cường hãn.  
Hiện tại Hắc Quỷ Thiên Vương đã là Vũ Vương lục trọng, trình độ nắm giữ không gian trong tay đã lớn hơn không ít.

Tốc độ nhanh như thiểm điện trong nháy mắt phóng tới sau lưng Lục Lâm Thiên.

Khóe miệng cười lạnh, chân khí lam sắc mang theo kình khí sắc bén hung hăng đánh vào sau lưng Lục Lâm Thiên.  
– Vũ Vương lục trọng.  
Lục Lâm Thiên vừa mới ngạnh kháng một kích của Lăng Thanh Tuyền, còn chưa có thời gian quay đầu lại.

Hắc Quỷ Thiên Vương đã là Vũ Vương lục trọng, thực lực lần nữa tăng cường không ít.

Thực lực của Vũ Vương lục trọng tuyệt đối được coi là cường giả.  
Suy nghĩ một lát, khóe miệng Lục Lâm Thiên khẽ nhếch lên mang theo hàn ý, một cỗ sát ý nhàn nhạt hiện lên trong mắt hắn.  
Phanh.  
Thanh âm trầm muộn trong nháy mắt vang lên phía sau Lục Lâm Thiên.

Công kích của Hắc Quỷ Thiên Vương đánh vào sau lưng Lục Lâm Thiên, Lân phiến của Thanh Linh Khải Giáp ở phía sau bị phá vỡ, khóe miệng Hắc Quỷ Thiên Vương nở nụ cười lạnh nhạt.  
– Hắc Quỷ Thiên Vương, cẩn thận.  
Cùng lúc đó, Lăng Thanh Tuyền nhìn thấy sát ý trong mắt Lục Lâm Thiên, bỗng nhiên hét lớn với Hắc Quỷ Thiên Vương một tiếng.  
Công kích của Hắc Quỷ Thiên Vương ầm ầm đánh vào trên người Lục Lâm Thiên.

Trong lòng đang vui vẻ đột nhiên nghe Lăng Thanh Tuyền nói vậy mới nhanh chóng thối lui.  
– Gia gia, coi như con báo thù cho người.

Hắc Quỷ Thiên Vương ngươi kiêu ngạo lâu như vậy, hiện tại đã có thể chết được rồi.  
Sau lưng bị công kích, thân hình Lục Lâm Thiên lảo đảo tiến về phía trước.

Mà đồng thời, Huyễn Ảnh Thanh Vũ phía sau lưng rung lên.

Thân ảnh đang lảo đảo lập tức dừng lại.

Lục Lâm Thiên xoay người, trong mắt bắn ra sát ý.

Trên khóe miệng xuất hiện nụ cười quỷ di, đồng thời tay phải vươn ra.

Liệt Thiên xuất hiện trong tay mang theo ngũ trảo uốn lượn cùng với vô số tàn ảnh.  
– Không xong.  
Giờ phút này từ sâu trong linh hồn Hắc Quỷ Thiên Vương cũng cảm nhận được môt cỗ khí tức khiến tim hắn đập nhanh.  
– Tề Thiên Liệt Địa Trảo.  
Một tiếng quát nhẹ vang lên.

Khi tiếng quát vừa dứt, Liệt Thiên trong tay Lục Lâm Thiên đột nhiên tạo thành một vòng cung quỷ dị, ầm ầm đánh về phía Hắc Quỷ Thiên Vương.  
Sưu.  
Năng lượng thuộc tính hỏa trong không trung lặng lẽ hội tụ tới.

Toàn bộ không gian to lớn trong nháy mắt trở lên nóng rực.

Trong đám năng lượng thuộc tính hỏa bàng bạc có một đạo trảo ấn nóng bỏng bắn ra mang theo xu thế sấm sét trong nháy mắt lao vào không gian Hắc Quỷ Thiên Vương đang đứng.  
Sưu Sưu.  
Tốc độ quá nhanh, Hắc Quỷ Thiên Vương không kịp tránh ra, chỉ kịp bố trí một đạo cương tráo phòng ngự.

Mà đạo cương tráo phòng ngự này thậm chí còn chưa kịp thành hình thì đạo trảo ấn kia đã đánh xuống.  
Cạch Cạch.  
Giữa không trung vang lên tiếng trầm muộn.

Toàn bộ không gian run rẩy, gợn sóng trong không gian nứt nẻ.

Trong bầu trời xuất hiện năm cái khe hơn nghìn thước không ngừng lan tràn ra chung quanh.

Bên trong những cái khe này đều là hỏa diễm nóng bỏng.

Mà lúc này cương tráo màu lam còn chưa được Hắc Quỷ Thiên Vương bố trí hoàn tất lập tức vỡ nát.

Trảo ấn nóng bỏng lập tức bao phủ thân thể hắn..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui