Lão giả kia nhìn Lục Lâm Thiên, cười lạnh một tiếng nói:
– Ta giới thiệu bản thân một chút, bản nhân chính là một trong chín Pháp Tôn của Linh vũ giới.
Mấy trăm năm trước có người gọi ta là Ám Ma Thiên Vương.
Hiện tại các ngươi có thể gọi ta là Ám Ma Pháp Tôn.
– Đúng là người của Linh Vũ giới, không ngờ đã âm thầm xâm nhập vào trong Thánh Linh giáo.
Trong lòng Lục Lâm Thiên trầm xuống, cực kỳ ngưng trọng.
Lại thêm một lão quái không biết sống bao lâu.
– Linh Vũ giới.
Ánh mắt Thánh Linh Thiên Tôn biến đổi, tức thì nhìn về phía Tàng Thiên Báo nói:
– Tàng Thiên Báo, ngươi cấu kết với thế lực bên ngoài chính là phản giáo.
– Tập Hạo Nhiên, đừng nói khó nghe như vậy.
Ta chỉ liên thủ với Linh Vũ giới mà thôi, cái gì mà cấu kết? Ngươi đừng có chụp tội danh lên đầu ta.
Tàng Thiên Báo cười lạnh một tiếng.
– Tàng Thiên Báo, ngươi cấu kết với người ngoài, thảo nào lại muốn ba bộ liên thủ đối phó với Thánh Linh bộ, sợ rằng sau khi đối phó với Thánh Linh bộ xong ngươi sẽ lại động tay động chân vào Thánh Vũ bộ và Thánh Pháp bộ a.
Ánh mắt Thánh Pháp Thiên Tôn Tiết Linh Phượng trầm xuống, nhìn cường giả Linh Vũ giới đột nhiên xuất hiện, trong lòng lập tức suy nghĩ ra vài thứ.
– Mặc kệ là liên thủ hay cấu kết, Tàng Thiên Báo, ngươi muốn phản giáo thì đừng mong rời khỏi đây.
Nguyễn Thượng Hành âm trầm nói.
– Nguyễn Thượng Hành, Tiết Linh Phượng, các ngươi phải hiểu rõ.
Đối phó với Thánh Linh bộ các ngươi cũng có phần.
Không bằng các ngươi cứ bàng quan đứng nhìn, về phần chức vị giáo chủ, sau đó ta nhường cho các ngươi cũng không sao.
Tàng Thiên Báo nhìn chăm chú vào Tiết Linh Phượng và Nguyễn Thượng Hành rồi nói.
– Đối phó với Thánh Linh bộ cũng là việc trong giáo chúng ta.
Nếu như có người ngoài xen vào thì việc lại không giống như trước.
Tàng Thiên Báo, ngươi cấu kết với người ngoài đem người ngoài vào trong giáo, rốt cuộc ngươi có mục đích gì?
Tiết Linh Phượng lạnh nhạt nói.
– Hừ, một đám cổ hủ, không có thành tựu lớn.
Ám Ma Pháp Tôn lạnh lùng quát lên một tiếng sau đó lập tức nhìn về phía Tàng Thiên Báo nói:
– Trước tiên đối phó với tiểu tửu này.
Ngươi toàn lực bắt tiểu tử kia, đừng gϊếŧ hắn.
Trên người hắn còn không ít thứ mà Linh Vũ giới ta muốn.
Thần khí như Tử Lôi Huyền Đỉnh này ta nhất định sẽ cầu giáo chủ ban cho ngươi.
– Yên tâm, ta sẽ để lại cho hắn một mạng.
Tàng Thiên Báo lạnh lùng nhìn về phía Lục Lâm Thiên, khí tức bắt đầu tràn ra.
Chỉ trong nháy mắt thân ảnh Tàng Thiên Báo lập lòe mang theo ánh mắt lạnh lẽo bắn về phía Lục Lâm Thiên.
– Giáo chủ, cẩn thận.
Ánh mắt Tập Hạo Nhiên lóe sáng, thân ảnh lao thẳng về phía trước ngăn cản.
– Khặc khặc.
Linh Tôn ngũ trọng, đối thủ của ngươi là ta.
Ám Ma Pháp Tôn nói xong, thân ảnh đã xuất hiện trước người Tập Hạo Nhiên.
Bàn tay khẽ động, một đạo quang mang vô thanh vô tức xuất hiện trong không gian, tức thì bao phủ quanh thân Tập Hạo Nhiên.
– Làm càn, Thánh Linh giáo không phải là nơi mà ai cũng có thể tới giương oai.
Thánh Vũ Thiên Tôn Nguyên Thượng Hành, Thánh Pháp Thiên Tôn Tiết Linh Phượng nhìn nhau lập tức phóng về phía Ám Ma Thiên Tôn.
– Không ngờ trải qua mấy nghìn năm các ngươi vẫn đồng lòng, đoàn kết như vậy.
Mắt thấy hai người đánh tới, ánh mắt Ám Ma Pháp Tôn trầm xuống.
Thêm hai người Thánh Vũ Thiên Tôn Nguyên Thượng Hành, Thánh Pháp Thiên Tôn Tiết Linh Phượng, cho dù hắn là Linh Tôn lục trọng tuyệt đối cũng không dám sơ ý.
Một người Linh Tôn ngũ trọng, một Vũ Tôn ngũ trọng, còn có một Linh Tôn tứ trọng.
Nếu như thực sự hợp lại sợ rằng hắn cũng không chiếm được chỗ tốt nào.
Thế nhưng hiện tại hắn không phải liều mạng, hắn chỉ muốn ngăn cản ba người này để Tàng Thiên Báo bắt Lục Lâm Thiên kia mà thôi.
Ẩn núp ở Thánh Linh giáo vài thập niên là muốn nắm trong tay Thánh Linh giáo này, thế nhưng hiện tại tất cả kế hoạch đều tan thành mây khói.
Nhưng mà nếu như có thể bắt được Lục Lâm Thiên này so với nắm trong tay Thánh Linh giáo còn quan trọng hơn.
Đoạn thời gian trước hắn thu được tin tức từ trong giới.
Lục Thiếu Du chính là người mà Linh Vũ giới cần bắt nhất.
– Ám Ma Phân Thân.
Ám Ma Pháp Tôn quát lên một tiếng, thủ ấn trong tay được kết, quanh thân có một cỗ khí tức quỷ dị lan tràn ra.
Tiếp theo, một màn kinh người xuất hiện.
Quang mang bao phủ toàn thân Ám Ma Pháp Tôn, trong nháy mắt phân ra hai đạo thân ảnh, hai đạo thân ảnh này giống nhau như đúc trực tiếp đánh về phía Nguyễn Thượng Hành và Tiết Linh Phượng.
Phanh Phanh Phanh.
Công kích giống như lưu tinh đánh về phía trước.
Thanh âm bạo liệt lập tức quanh quẩn trong không trung.
– Đừng có giễu võ dương oai ở trong Thánh Linh giáo ta.
Đồng thời trong Thánh Linh giáo, vô số Vũ Tôn, Linh Tôn nhảy rta.
ĐỐi mặt với ngoại địch, phân tranh giữa các bộ tự động được gác lại để đối phó với ngoại địch.
Lúc này Tàng Thiên Báo cũng đã tới trước người Lục Lâm Thiên, khóe miệng mang theo nụ cười lạnh lẽo.
– Giáo chủ, cẩn thận.
– Viên Tự Thành, Quân Bất Phàm hét lớn một tiếng đồng thời nhảy ra ngăn cản.
– Hai người các ngươi cũng đòi tiến lên sao?
Tàng Thiên Báo dường như đã sớm có chuẩn bị, hai tay đánh ra hai đạo quang trụ bằng linh lực bàng bạc mang theo âm hưởng xé gió từ trong lòng bàn tay bạo phát, cuối cùng ầm ầm phá vỡ không gian.
Lao về phía Viên Tự Thành và Quân Bất Phàm, đồng thời thân ảnh cũng xông thẳng về phía Lục Lâm Thiên.
– Lão đại, cẩn thận.
Tiểu Long khẽ quát một tiếng, lúc này nó cũng cảm nhận được nguy cơ, bởi vì nó biết một khi lão đại dùng Tử Lôi Huyền Đỉnh thì sẽ không còn bao nhiêu thực lực để xuất thủ lần nữa.
Trong mắt Lục Lâm Thiên cực kỳ ngưng trọng, Tàng Thiên Báo chính là cường giả Linh Tôn tứ trọng, cho dù hắn ở thời kỳ toàn thịnh cũng không làm gì được người này.
Đừng nói hiện tại hắn đã là nỏ mạnh hết đà.
– Tiểu tử, qua đây đi.
Để xem ngươi còn lực để thôi động thần khí nữa hay khong.
Thần khí rơi vào trong tay ngươi quả thực chính là lãng phí mà.
Nói xong, một đạo trảo ấn trong tay Tàng Thiên Báo nhanh chóng được đánh ra.
Gợn sóng trong không gian vặn vẹo.
Trảo ấn dùng tốc độ như sấm sét trong nháy mắt bắn tới trước người Lục Lâm Thiên.
– Thực sự phải thi triển thủ đoạn cuối cùng sao?
Nhìn trảo ấn đang đánh tới, Lục Lâm Thiên cũng nhìn thấy không ít Linh Tôn và Vũ Tôn của các bộ đang lao tới, thế nhưng lúc này đã không còn kịp.
Trong lúc nguy cấp Lục Lâm Thiên đang định dùng thủ đoạn cuối cùng để chạy trốn.
– Khặc khặc, Thánh Linh sắc lệnh, Tử Lôi Huyền đỉnh đều là của ta rồi.
Ánh mắt Tàng Thiên Báo lạnh lẽo, trảo ấn mang theo không gian vặn vẹo, hắn không tin Vũ Vương lục trọng trước mắt này có thể chạy trốn được.
– Ài.
Lúc này giữa không trung truyền đến một tiếng thở dài.
Tiếng thở dài này không lớn, lại yếu ớt vang vọng trên không trung, giống như là thanh âm từ trên chín tầng trời, lại như vang lên ngay bên tai mọi người
Ngay khi tiếng thở dài này còn chưa dứt, trước người Tàng Thiên Báo đang cười lạnh đột nhiên xuất hiện ba động.
Không gian vặn vẹo, một thân ảnh đen kịt trong nháy mắt từ trong sóng gợn trong không gian nhảy ra..