Đỉnh Phong Thiên Hạ


– Quên đi, độc công của ngươi ta không muốn dây vào.  
Lam Thập Tam nhíu mày rồi mỉm cười nói.

Độc công của Lục Tâm Đồng khiến cho hắn cực kỳ cố kỵ.  
Lục Lâm Thiên và Lam Thập Tam, Tử Yên, quan hệ của mấy người này đều không tồi.

Bởi vậy Thiên Ưng lâu, Tiêu Dao bang, Thánh Linh cốc nhìn thấy chuyện này ánh mắt có chút biến hóa.

Thực lực của Thiên Địa các rất thần bí, Thánh Tử Thánh Nữ có địa vị cực kỳ cao trong Thiên Địa các, không biết vì sao Lục Lâm Thiên lại có quan hệ tốt với Thánh Tử Thánh Nữ của Thiên Địa các như vậy.  
– Lục chưởng môn, xem ra thực lực của chưởng môn tinh tiến không ít a.  
Tử Yên vẫn luôn nhìn vào trên người Lục Lâm Thiên, cảm nhận khí tức trên người hắn.

Tuy rằng nàng không biết Lục Lâm Thiên hiện tại đã tới bước nào, thế nhưng nàng có thể đoán ra, thực lực hiện tại của Lục Thiếu Du so với khi trước đã mạnh hơn rất nhiều.

Loại tốc độ tu luyện này quả thực vô cùng nhanh chóng.  
Lục Lâm Thiên mỉm cười, đối với câu hỏi của Tử Yên cũng không trực tiếp trả lời mà khẽ cười cười.

Lại nói:  
– Tử Yên cô nương, lần này Thiên Địa các chắc hẳn cũng vì động tĩnh trên Thiên đảo mà tới đúng không?  
– Không sai, động tĩnh lớn như vậy ta cũng muốn tới kiến thức một phen.  
Tử Yên liếc mắt nhìn về phía Lục Lâm Thiên, sau đó lại nhìn về Linh Vũ giới và Đạm Đài Tuyết Vi cùng người Thiên Vân đảo phía xa lập tức nói:  
– Ta nghe nói Lục chưởng môn ở trong Đông Hải này tạo ra không ít động tĩnh, Lục chưởng môn có tốt không?  
– Chuyện này, bây giờ vẫn còn tính là tốt.

Không biết kế tiếp có còn tốt được nữa không.  
Lục Lâm Thiên mỉm cười, hắn biết Tử Yên đang ám chỉ chuyện gì.

Sợ rằng chuyện hắn đắc tội với Thiên Vân đảo và chiến đấu kịch liệt với Linh Vũ giới trong Đông Hải cũng không tránh được ánh mắt của Thiên Địa các, về phần chuyện Thánh Linh giáo, Lục Lâm Thiên không đoán được ra Thiên Địa các có biết được hay không.  
– Đến lúc đó nếu như có gì cần hỗ trợ Lục chưởng môn cứ mở miệng.

Nếu như Thiên Địa các chúng ta có thể giúp đỡ thì nhất định sẽ không từ chối.  
Tử Yên nhìn Lục Lâm Thiên mỉm cười nói, thanh âm dường như cố ý truyền ra ngoài khiến cho không ít người có tâm nghe được, ánh mắt lập tức biến hóa.  
Lục Lâm Thiên mỉm cười, nhẹ nhàng gật đầu.

Trong lòng hắn cũng cực kỳ nghi hoặc.

Tử Yên này nói đương nhiên là đại biểu cho Thiên Địa các, Thiên Địa các biêt rõ hắn đắc tội với người cũng không ít, không ngờ lại tình nguyện mạo hiểm giúp đỡ hắn, điều này có chút kỳ quái.  
Lục Lâm Thiên suy nghĩ không ra, hắn và Thiên Địa các dường như quan hệ cũng chưa tới bước này, Thiên Địa các sao lại tốt với hắn như vậy, rốt cuộc là vì sao?  
Nghĩ tới nghĩ lui, Lục Lâm Thiên chỉ có thể nghĩ tới, Thiên Địa các hẳn đã sớm biết được thân phận của Lục Vô Song, chẳng lẽ là nể mặt gia tộc sau lưng Lục Vô Song cho nên mới bảo hộ hắn như vậy? Sợ rằng cũng chỉ có lý do này mới coi như hợp lý.  
Trong lòng suy đoán, vẻ mặt Lục Lâm Thiên không chút biến đổi.

Ánh mắt lần nữa nhìn về không trung.

Lúc này nhân số trên không trung dường như lại tăng lên một ít.

Có không ít khí tức mịt mờ đảo qua.

Trong đoàn người dường như còn có không ít cường giả tán tu ẩn dấu bên trong.  
– Lục lão đệ, đệ đã đến rồi sao không tới tìm ta? Coi chừng ca ca ta giận a.  
Một đạo thanh âm vang lên, lập tức có không ít khí tức cường hãn phóng tới.  
Nghe thấy thanh âm này, Lục Lâm Thiên lập tức biết được là ai, nhất thời cười khổ nói:  
– Lạc lão ca, hôm qua ta cũng mới tới đây, biết lão ca bận cho nên không tới quấy rầy.  
– Thật không? Ta thấy lão đệ ngươi có điều cố kỵ cho nên mới không tới tìm ta.

Kỳ thực cũng không sao, có trọng bảo xuất thế, có rất nhiều người tới, ngươi cũng không cần quan tâm nhiều đến thế.  
Nói xong, không ít thân ảnh đáp xuống trước người Lục Lâm Thiên.

Người dẫn đầu thân hình cao ngất, dáng dấp chừng ngũ tuần, ngũ quan đoan chính tỏa ra uy áp ức bức nhân, trên người mặc một bộ trường bào, khí chất trên người giống như một đầu ác điểu.

Trong đôi mắt kia hiện lên tinh mang giống như lợi kiếm.

Người mới tới này không phải là ai khác mà chính là các chủ Nhật Sát các – Phiên Hải Vương Lạc Kiến Hồng, một trong Tứ các Tứ đảo ở Đông Hải.  
Lúc này phía sau Lạc Kiến Hồng cũng có không ít khí tức bất phàm, đều là người đã tới Vũ Vương cùng Linh Vương.

Lục Lâm Thiên đưa mắt đảo qua, đại bộ phận đều là người hắn đã từng gặp mặt.

Tiêu trưởng lão cùng Liêu trưởng lão của Vũ các cũng ở trong đó.  
– Vũ Tôn, Linh Tôn.  
Cuối cùng ánh mắt Lục Lâm Thiên nhìn kỹ vào hai lão giả phía sau Liêu trưởng lão và Tiêu trưởng lão, từ khí tức có thể nhận ra hai người này đều là cường giả Tôn cấp.  
– Hỏa Vân Tôn giả, Phục Yêu Tôn giả, Diệu Linh Tôn giả, Quy Ngọc Tôn giả, Ngân Đao Tôn Giả, Hàn Băng Tôn giả, không ngờ các ngươi đều tới đây.  
Lão giả có tu vi Vũ Tôn phía sau Tiêu trưởng lão nhìn chúng cường giả Tôn cấp phía sau Thiên Địa các, Thiên Ưng lâu, Tiêu Dao bang, Thánh Linh cốc rồi nói, trong mắt hiện lên tinh mang.  
– Thiên Kiếm Tôn giả, Vạn Linh Tôn giả, hai người các người cũng không chết sao?  
Trong Thiên Địa các, Hỏa Vân Tôn giả trầm giọng nói.  
– Không phải các ngươi cũng đi ra sao? Chuyện kia đã gần đến mà các ngươi còn bỏ lỡ việc tu luyện được.

Quả thực khiến cho ta cảm thấy ngoài ý muốn.  
Trong Nhật Sát các, cường giả Tôn cấp bên trái mở miệng nói, toàn thân tỏa ra khí tức vô hình như có như không.

Nếu như nhìn kỹ có thể thấy được gợn sóng không gian quanh thân người này mơ hồ ba động.  
– Quá nhiều cường giả Tôn cấp, lần này thực sự náo nhiệt rồi.  
Lục Lâm Thiên đưa mắt đảo qua, cường giả Tôn cấp bình thường khó gặp, thậm chí là không thấy được hôm nay lại tụ tập đông đủ.

Lục Lâm Thiên nhìn về phía Phiên Hải Vương Lạc Kiến Hồng nói:  
– Lạc lão ca, ta đang muốn tìm lão ca đây.  
Lục Lâm Thiên có chút ngại ngùng, dường như bởi vì bị Lạc Kiến Hồng nhìn thấu suy nghĩ trong đầu.

Quả thực đúng là cố kỵ quan hệ với Nhật Sát các cho nên hắn mới không đi tìm Lạc Kiến Hồng.  
– Đệ quá khách khí với ta rồi, vị này chính là?  
Lạc Kiến Hồng nhìn qua Lục Tâm Đồng và Dương Quá, Tiểu Long rồi khẽ gật đầu, cũng không lên mặt.

Ánh mắt hắn lập tức nhìn vào Hắc Vũ, sắc mặt nhất thời biến hóa.  
– Ta chỉ là tùy tùng của thiếu chủ mà thôi.  
Cảm nhận ánh mắt của Lạc Kiến Hồng, Hắc Vũ lạnh nhạt nói.  
– Lạc lão ca, Hắc Vũ thúc nói giỡn mà thôi, vị này chính là sư thúc Hắc Vũ của ta.  
Lục Lâm Thiên vội vã nói.  
Nghe Lục Lâm Thiên và Hắc Vũ nói vậy, sắc mặt mọi người chung quanh âm thầm biến hóa, lúc thì sư thúc lúc thì thiếu chủ, quan hệ của hai người này tuyệt đối không bình thường.

Ánh mắt đông đảo cường giả nhìn về phía Hắc Vũ, thế nhưng không ai có thể nhìn ra khí tức của Hắc Vũ khiến cho cả đám cường giả Tôn cấp vô hình trung cảm giác được áp lực, không dám coi thường Hắc Vũ.  
Oanh.  
Đúng lúc này Thiên đảo được một vòng quang tráo bao phủ đột nhiên khẽ run rẩy.

Quang tráo đột nhiên vang lên tiếng ầm ầm rồi lập tức nứt nẻ..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui