Đỉnh Phong Thiên Hạ


Oanh long long!  
Hai bên va chạm, thanh âm nổ tung vang lên không ngừng, không gian hóa thành một động sâu cực lớn, sau một lát dây dưa linh hồn công kích của Tập Hạo Nhiên bị đẩy lui, thân hình rơi xuống, thủ ấn lại ngưng tụ, linh lực tràn ra, sắc mặt trở nên tái nhợt cố gắng ổn định thân hình, với thực lực của hắn cũng không thể đối kháng được Huyền Minh Tôn Giả.

- Kiệt kiệt, hiện tại các ngươi đã không còn khả năng đối kháng ta!  
Huyền Minh Tôn Giả đắc ý cười nói, lúc này đã không còn ai đủ sức đối kháng với hắn, loại cảm giác như vậy thật sự tuyệt vời.

- Làm sao bây giờ, thi triển bí pháp đi!  
!   
Nguyễn Thượng Hành bay tới bên cạnh Tập Hạo Nhiên nói.

- Được, thi triển bí pháp!  
Tập Hạo Nhiên bị đẩy lui, biết rõ dùng thực lực bình thường không có tác dụng với Huyền Minh Tôn Giả.

Hai người đưa mắt nhìn nhau, định thi triển bí pháp đối kháng.

- Chủ nhân lưu lại bí pháp, sau khi các ngươi liên thủ thi triển, muốn gϊếŧ người này không khó, nhưng sẽ hao tổn thật lớn, các ngươi đều lui ra đi!  
Vào lúc này một hắc ảnh xuất hiện phía trước hai người, quần áo đen như mực, thân ảnh cao ngất nguy nga, thoạt nhìn lại cực kỳ phiêu dật, lại không cảm giác được chân khí dao động, phảng phất như dung hợp thành một thể cùng không gian chung quanh.

- Là hắn!   
Toàn bộ ánh mắt đều rơi lên hắc ảnh, nhận ra chính là hắc y nhân luôn đi theo bên cạnh Lục Lâm Thiên.

- Thật mạnh!  
Toàn bộ cường giả nhìn thấy Hắc Vũ hiện thân, vừa rồi người kia vốn đứng sau lưng họ, nhưng làm sao lại xuất hiện phía trước thì không ai biết, nếu là đối thủ chỉ sợ họ có chết thế nào cũng không biết được, nhất thời chợt rùng mình sợ hãi.

Vào lúc này sắc mặt các cường giả đều biến hóa.

- Dạ!  
Hắc Vũ xuất hiện, Nguyễn Thượng Hành cùng Tập Hạo Nhiên đồng thời hành lễ, lập tức cung kính lui ra, có tọa kỵ của giáo chủ ra tay, muốn gϊếŧ chết Huyền Minh Tôn Giả chỉ là chuyện dễ dàng mà thôi.

Khóe môi Lục Lâm Thiên lộ ra ý cười, sự tình xem như đã kết thúc, nguyên bản hắn còn chưa muốn bại lộ thực lực của Hắc Vũ, nhưng hiện tại đành phải làm như thế.

- Ngươi là ai?  
Huyền Minh Tôn Giả đã sớm đánh giá Hắc Vũ, cũng cảm giác chân khí người kia bất phàm, lúc này nhìn thấy hai người Nguyễn Thượng Hành vô cùng cung kính, đủ chứng minh thân phận của hắc ảnh kia, trong lòng có chút bất an, chân khí cùng uy áp của người kia làm cho hắn cảm giác bị áp chế.

- Ta là ai, ngươi còn không xứng biết, Linh Vũ giới muốn nhúng chàm Thánh Linh giáo, cho nên ta nhìn thấy một người gϊếŧ một người!  
Hắc Vũ thản nhiên nói, vỗ nhẹ lên đầu của hai ấu long, lại dùng quang mang bao phủ giao lại cho Bàn Vân đã khôi phục hình người.

- Tê tê!   
Hai ấu long phun đầu lưỡi nhỏ, tựa hồ cảm giác Hắc Vũ sắp ra tay, lập tức ngẩng cao đầu vô cùng hứng thú quan sát.

- Hừ, trâng tráo!  
Huyền Minh Tôn Giả đè nén nỗi bất an trong lòng, lạnh lùng quát lớn, thủ ấn hướng thẳng Hắc Vũ, đầu ngón chân điểm nhẹ hư không, trong khoảnh khắc mượn nhờ lực lượng không gian dao động trực tiếp xuất hiện trước người Hắc Vũ, hét lớn:  
- Để cho ta nhìn xem ngươi có thực lực trâng tráo hay không!  
Hưu hưu!   
Thủ ấn động tới thiên địa năng lượng, xuyên thủng không gian, chính là vũ kỹ địa cấp sơ giai, lúc này uy lực càng thêm kinh người, không gian run lên, giống như sao băng từ trên trời giáng xuống, tiếp theo bắn thẳng tới trước người Hắc Vũ.

- Không biết tự lượng sức mình!  
Hắc Vũ thở dài, hắc bào run lên, một đạo trảo ấn đánh ra, thủ ấn mang theo thiên địa năng lượng vừa bay tới liền bị một trảo bao vây, không gian giống như bị trảo ấn kéo ra, vặn vẹo vỡ nát, không gian lốc xoáy xuất hiện, thủ ấn nháy mắt tán loạn bên trong.

Giơ tay nhấc chân liền xé mở không gian, hóa giải công kích khủng bố, hình ảnh này làm mọi người kinh ngạc tới cực điểm, ai cũng biết thực lực như thế đại biểu cho điều gì.

- Là linh thú bát giai hậu kỳ!  
Huyền Minh Tôn Giả rốt cục suy đoán ra thân phận Hắc Vũ, sắc mặt kinh hãi tới cực điểm, hắc y nhân luôn che giấu khí tức kia không ngờ có thực lực khủng bố tới nông nỗi này.

- Hắc Vũ thúc, lưu người sống!  
Lục Lâm Thiên nói, lần trước Hắc Vũ trực tiếp gϊếŧ chết Ám Ma Pháp Tôn, tổn thất một khối thi thể linh tôn lục trọng, mà thi thể Huyền Minh Tôn Giả cũng là bảo vật, nếu tương lai luyện chế thành khôi lỗi, tuyệt đối phải hơn bát giai, nếu là khôi lỗi sống thì càng tốt hơn.

- Cút xuống đi!  
Hắc Vũ cười nhạt, thân ảnh đột nhiên biến mất, trực tiếp xé mở không gian dao động, khi thân ảnh hắn xuất hiện, thậm chí Huyền Minh Tôn Giả còn chưa kịp phản ứng, hơn nữa không dám cứng rắn đối kháng, lập tức bay ngược ra ngoài.

- Ngươi trốn không thoát đâu!  
Hắc Vũ lên tiếng, hai tay vẽ ra một vòng tròn, không gian quanh thân Huyền Minh Tôn Giả nhất thời đọng lại, phạm vi trăm thước hoàn toàn bị phong tỏa.

- Không xong!  
Sắc mặt Huyền Minh Tôn Giả đại biến, chân khí âm hàn bạo tuôn, từng đạo công kích ầm ầm bay ra, va chạm vào bích chướng chung quanh, nhưng không cách nào phá vỡ không gian phong tỏa, giống như đã trở thành nhà giam kiên cố nhất.

- Đi xuống!  
Hắc Vũ thản nhiên nói, tay phải hung hăng chộp về phía trước, không gian nổ tung, kình phong cuồng bạo thổi quét, Huyền Minh Tôn Giả nện xuống đất, nặng nề rơi trên quảng trường.

Oanh long!  
Một tiếng vang kịch liệt quanh quẩn, đá vụn bay tun, từng khe nứt lan tràn khắp nơi.

Mọi người trợn mắt há hốc mồm, không nghĩ tới Huyền Minh Tôn Giả không chịu nổi một kích, thực lực hắc y nhân đã cường hãn tới tình trạng như thế.

Phốc!   
Khi kình khí tiêu tán, Huyền Minh Tôn Giả phun máu tươi, chân khí uể oải, nháy mắt tụt xuống chân khí ngũ trọng, thậm chí không còn lực tái chiến, một kích của Hắc Vũ không hề lưu cơ hội cho hắn.

- Phốc!  
Huyền Minh Tôn Giả lại phun ngụm máu tươi, sắc mặt biến thành thê lương, ánh mắt vô cùng kinh hãi.

- Hiện tại ngươi cảm thấy thực lực của ta có đủ hay không?  
Hắc Vũ rơi xuống, lại đánh ra trảo ấn, không gian lập tức vặn vẹo.

- Kiệt kiệt, ngươi cho rằng ngươi thật sự làm gì được ta sao, Linh Vũ giới nhất định phải lấy được không gian này, các ngươi đừng mơ tưởng!  
Trong mắt Huyền Minh lộ vẻ dữ tợn, lấy ra khối ngọc giản nháy mắt liền bóp nát.

Ca ca!   
Không gian run lên, chậm rãi phập phồng, một luồng chân khí khiến linh hồn người run rẩy chậm chạp khuếch tán, trong mơ hồ cả thiên địa đều run lên.

Biến hóa kỳ dị làm tất cả cường giả đều chú ý, rốt cục là ai có thể gợi lên thiên địa năng lượng thay đổi, thậm chí là Tôn cấp cũng không làm được bước này.

- Di!   
Hắc Vũ cau mày, trảo ấn ầm ầm rơi xuống, khe không gian trực tiếp bị xé mở.

- Phế vật, lại gọi cả ta đi ra!  
Một thanh âm trầm đυ.

c vang lên, lời còn chưa dứt không gian trước mắt Hắc Vũ chợt dao động, một đạo lam ảnh nháy mắt lao ra ngoài.

Xuy!  
Trảo ấn lập tức bị lam ảnh ngăn cản, không gian chung quanh bị xốc lên.

- Mặc dù hắn là phế vật, nhưng còn chưa tới lượt người ngoài giáo huấn!  
Lam ảnh kết xuất thủ ấn, quanh thân hiện lên một đạo cương khí chói mắt.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui