- A...
Đau đớn truyền đến Lục Lâm Thiên cũng không biết Thanh Linh Khải Giáp tấn chức sẽ khiến cho cơ thể hắn biến dạng như bây giờ.
Giờ phút này Lục Lâm Thiên cảm giác trên Thanh Linh Khải Giáp, hai tay hai chân cùng với lưng hắn có một cỗ lực lượng mạnh mẽ tràn ngập, đang khiến cho thân thể hắn vặn vẹo, biến dạng.
Sưu...
Dưới cỗ năng lượng kinh khủng này, lân phiến Thanh Linh Khải Giáp co lại, trong giây lát Lục Lâm Thiên kinh ngạc phát hiện ra, trên tay hắn đã thu lại có một lợi trảo sắc bén kéo ra, lợi trảo giống như chân hổ, trên đôi chân cũng được lân phiến bao phủ, có lợi trảo được sinh ra.
Sưu Sưu.
Âm hưởng liên tục quanh quẩn, mỗi một lân phiến trên Thanh Linh Khải Giáp dường như đều biến hóa, dường như đang trọng tổ, mang theo năng lượng kinh người.
Lục Lâm Thiên có cảm giác thân thể hắn như nứt ra rồi lại khép lại.
Lục Lâm Thiên cố gắng chịu đựng đau đớn, nhìn thân thể của bản thân, hắn có cảm giác thân thể của mình đang biến hóa.
Thân thể dưới sự bao phủ của lân phiến, gân cốt, tứ chi bách hải, huyết mạch kinh mạch đều mở rộng.
Loại cảm giác này khiến cho Lục Lâm Thiên nghĩ tới hai chữ đó là biến thể, lúc này hắn giống như đang biến thể, biến hóa kỳ diệu như vậy quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Thanh Linh Khải Giáp mà Nam thúc cấp cho hắn quả thực vô cùng quỷ dị.
Dưới năng lượng tràn ngập, lúc này vô hình trung Lục Lâm Thiên có một loại cảm giác, dường như hắn chính là một đầu cự hổ - vua của vạn thú, toàn thân tràn ngập năng lượng, trong lòng vô cùng áp lực.
Lúc này cảm giác dường như trong cơ thể có một cỗ trọc khí khiến cho hắn không thở ra không chịu được, tức thì hắn hét lớn một tiếng...
Rống...
Tiếng hét lớn này của Lục Lâm Thiên lúc này cũng giống như hổ gầm, trong thanh âm mang theo một cỗ uy áp lớn.
Đồng thời, toàn thân Lục Lâm Thiên như bành trướng ra, giống như là sắp bạo tạc vậy.
- A..
Dưới đau đớn khó có thể chịu được này, Lục Lâm Thiên vẫn nhẫn lại cắn răng chống lại tất cả.
Lúc này tứ chi bách hải trong cơ thể hắn đều được mở rộng, kinh mạch trong cơ thể bị xé mở, toàn bộ thân thể tràn ngập điện mang.
Rống...
Thân thể bành trướng, Lục Lâm Thiên cảm giác hắn sắp bị nổ tung, miệng lại hét lớn một tiếng, thanh âm giống như hổ gầm.
Huyết Mị, Hắc Hùng đang tu luyện lúc này cũng bị động tĩnh lớn hấp dẫn tới.
Nhìn biến hóa phía xa của chủ nhân, cỗ uy áp mạnh mẽ trên người khiến cho ánh mắt hai người cực kỳ kinh hãi.
Dưới cỗ uy áp này hai người vô hình trung đã bị ảnh hưởng.
Sưu Sưu.
Điện mang quanh quẩn, thân thể Lục Lâm Thiên còn đang bành trướng đã lập tức hóa thành to lớn cao chừng ba thước, Lục Lâm Thiên cảm giác bản thân mình sắp bị xé rách, thân thể vẫn còn đang bành trướng, mở rộng.
Mười thước, mười lăm thước, hai mươi thước, ba mươi thước, bốn mươi thước...
Rống.
Thân thể đau đớn khiến cho Lục Lâm Thiên không nhịn được mà rít gào liên tục, lân phiến của Thanh Linh Khải Giáp làm ảnh hưởng tới cơ thể hắn để thân thể biến hóa theo.
Lân phiến chằng chịt giống như là một tấm võng lớn khiến cho thân thể hắn không ngừng biến hóa.
Năm mươi thước, sáu mươi thước, bảy mươi thước, tám mươi thước, chín mươi thước, một trăm thước.
Rống.
Khi tiếng rít gào của Lục Lâm Thiên lại quanh quẩn trên không gian, thân thể cao lớn lúc này đã cao trên trăm thước, hai tay hóa thành chân hổ to lớn.
Thân hình Lục Lâm Thiên cuồn cuộn, lơ lửng đứng trên bầu trời, toàn thân được lân phiến bao trùm.
Giờ phút này thân hình cao lớn tràn ngập lân phiến của Lục Lâm Thiên đã hóa thành một đầu cự hổ mạnh mẽ.
Thân hình cuộn cuộn, cao chừng mười trượng, thế nhưng lại dài ba bốn mươi trượng, thân cao trăm thước vừa rồi chỉ là thân thể dưới trạng thái đứng thẳng mà thôi.
Huyết Mị, Hắc Hùng ở phía xa nhìn thấy hình dáng này ánh mắt không khỏi kinh hãi.
Lúc này vị chủ nhân trước mặt bọn họ đã hóa thành một đầu cự hổ mạnh mẽ, to lớn.
Thân thể chỉ cao chừng mười trượng, dài ba bốn mươi trượng, thân thể này chỉ bằng một phần tám của Hắc Hùng, thế nhưng đối với nhân loại mà nói cũng tuyệt đối khổng lồ.
Lúc này cả người Lục Lâm Thiên là màu xanh, toàn thân thậm chí ngay cả tứ chi đều được lân phiến màu xanh bao phủ.
Lân phiến màu xanh này giống như đao mang, đem thân thể Lục Lâm Thiên bao phủ vào bên trong.
Trên lân phiến màu xanh này có có một bí văn màu trắng, hai tay hai chân hóa thành tứ chi của cự hổ.
Trên cái đầu lớn ngay cả hai mắt cũng mở rộng ra, đầu được lân phiến chằng chịt bao phủ.
Thật ra hắn cũng không có hoàn toàn hóa thành cự hổ, phía sau cũng không có đuôi.
Hình thái của Lục Lâm Thiên lúc này chính là một đầu cự hổ màu xanh trắng hoàn chỉnh, khiến cho người khác nhìn vào có cảm giác hung mãnh dị thường.
Quanh thân còn có điện mang quanh quẩn, tỏa ra một cỗ uy thế mạnh mẽ khiến cho người khác không dám nhìn thẳng.
Nghiêm túc mà nói, lúc này Lục Lâm Thiên chỉ giống Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ chín thành, tuy rằng giống cự hổ, thế nhưng lại vẫn có thể thấy rõ khuôn mặt.
Quả là sự dung hợp huyền ảo, tự nhiên như vậy khiến cho người ta run sợ.
- Thành công rồi.
Lúc này trong lòng Lục Lâm Thiên không nhịn được kích động, thân thể di chuyển, Lục Lâm Thiên có cảm giác bản thân hắn giống như là một vương giả của vạn thú.
Tứ chi tráng kiện, lực lượng mạnh mẽ, vung lợi trảo lên, tâm niệm khẽ động, trên lợi trảo tức thì có điện mang quanh quẩn.
Lục Lâm Thiên có thể cảm giác được, chỉ cần lúc này hắn chụp ra một trảo tuyệt đối có lực lượng xé rách không gian, sợ rằng chỉ bằng vào lực lượng bản thân của hắn đánh một kích ra cũng có thể đem Vũ Tôn nhất trọng bình thường xé thành mảnh nhỏ.
Rống.
Thân hình Lục Lâm Thiên đứng lên, cao lớn chừng trăm thước, giống như một đầu cự hổ đứng thẳng.
Lúc đứng thẳng thế này Lục Lâm Thiên có cảm giác vô cùng bình thường, không có gì khó chịu.
Toàn thân hắn được lân phiến màu xanh giống như đao mang bao phủ, hai tay thành cự trảo.
Hai tay mở rộng ra vẫn là bàn tay như cũ, cũng không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng nào nếu như hắn xuất thủ công kích.
Thứ duy nhất khác, chính là trên bàn tay có năm lợi trảo sắc bén.
Mà lúc này khi thân thể Lục Lâm Thiên đứng thẳng, uy lực của khải giáp hình hổ này được thôi động tới mức tận cùng, thân thể uốn lượn, hắn có thể cảm giác được khải giáp hình hổ này đem cho hắn lực lượng mạnh mẽ cùng với tốc độ kinh người.
Loại khí thế trên người lúc này đủ để khiến cho người thiếu can đảm hồn phi phách tán, mà đứng bằng tứ chi thì đã không còn loại ưu thế như thế nữa.
Đối với thân thể này Lục Lâm Thiên cực kỳ thỏa mãn, hiện tại hẳn là Tôn cấp tam trọng, Tứ trọng cũng không thể lay động tới thân thể của hắn, thân thể càng lớn, tiện nghi chiếm được càng lớn hơn.
Rống.
Thân thể Lục Lâm Thiên lần nữa uốn lượn, toàn thân mang theo điện mang màu trắng, trong cơ thể truyền ra âm hưởng lách cách thanh thúy, một loại cảm giác có lực lượng vô cùng tức thì bạo phát.
Đôi mắt nhìn về phía xa khiến cho Huyết Mị và Hắc Hùng phía xa hồn phi phách tán..