Đỉnh Phong Thiên Hạ


Chỉ tiếc là Lục Lâm Thiên không hé nửa lời, muốn được tin tức từ trong miệng tiểu tử này không hề dễ dàng, cho nên hắn cũng không thu được gì.  
Nửa canh giờ sau Lục Lâm Thiên xin cáo từ rời đi, hiện tại thời gian vô cùng cấp bách cho nên hắn phải nhanh chóng đi tới Vân Dương Tông.  
- Tiểu tử, thực lực của con hiện tại đã đạt tới bước nào rồi? Ngay cả ta cũng không nhìn thấu, lẽ nào đã đột phá Tôn cấp rồi sao?  
Lục Lâm Thiên vừa mới đi tới cửa, Lữ Chính Cường không nhịn được mà hỏi một chút.

Có thể đánh chết một đống Tôn cấp và Vương cấp, coi như thôi động Tử Lôi Huyền Đỉnh sợ rằng cũng không dễ.

Nếu như đột phá Tôn cấp thì quả thực quá kinh khủng.

Từ khi chấm dứt thi đấu chọn ra thập đại cường giả trẻ tuổi cho tới bây giờ chỉ có hơn một năm mà thôi.

Khi trước tiểu tử này mới là Vũ Vương nhất trọng, trong vòng một năm đột phá Tôn cấp, quả thực quá yêu nghiệt.

Đây không phải là thứ mà người bình thường có thể làm được, huống chi còn có Linh Vũ song tu, tốc độ đương nhiên phải chậm đi không ít.  
- Bẩm nhạc phụ, tiểu tử mới là Vũ Vương cửu trọng mà thôi, đột phá Tôn cấp còn không dễ như vậy.  
Nói xong thân ảnh Lục Lâm Thiên lập tức biến mất ngoài đình viện.  
- Vũ Vương cửu trọng?  
Trong đình viện, thân thể Lữ Chính Cường lần nữa run lên, tốc độ bực này quả thực chính là nghịch thiên a.

Vương cấp có thể đánh chết một đống lớn Tôn cấp, không hổ được người đời gọi là Linh Vũ Chiến Vương.  
Lữ Chính Cường cũng còn không biết, khi Lục Lâm Thiên đánh chết một đống Tôn cấp thì tu vi còn chưa đạt tới như bây giờ.  
Trong đình viện của Lữ Tiểu Linh, Tiểu Long đang cùng Lữ Tiểu Linh thưởng thức mỹ thực của Linh Thiên môn, Thiên Sí Tuyết Sư cũng không khách khí.  
Lục Lâm Thiên trở lại đình viện, vừa mới tới Linh Thiên môn mấy canh giờ, hiện tại lại phải rời đi, tuy rằng trong lòng không muốn, thế nhưng hắn cũng không có cách nào.  
Trong lòng Lữ Tiểu Linh cũng không muốn, tình huống của Linh Thiên môn, Phi Linh môn hiện tại nàng cũng biết, cho nên cũng chỉ có thể bất đắc dĩ mà thôi.  
Đưa Lục Lâm Thiên ra ngoài, Lữ Tiểu Linh chỉ dặn Lục Lâm Thiên tất cả phải cẩn thận.  
- Tiểu Linh, ta đi đây.  
Nhìn nữ tử quyến rũ mà nóng bỏng trước mặt, Lục Lâm Thiên hôn lên môi nàng một cái, ánh mắt dường như vô ý nhìn lên một ngọn núi cao vυ"t trong mây rồi lập tức cưỡi Thiên Sí Tuyết Sư rời đi.  
Rống.  
Hai cánh Thiên Sí Tuyết Sư dựng lên, một cỗ uy áp tràn ra khiến cho không ít yêu thú run rẩy, trong nháy mắt thân thể cao lớn hóa thành một đạo lưu quang màu trắng biến mất trong không trung.  
Nhìn bóng lưng biến mất phía trước, vừa về mấy canh giờ lại phải vội vã rời đi như vậy, mãi một lúc lâu sau Lữ Tiểu Linh mới quay trở về.  
Trên một ngọn núi, lúc này có mấy đạo thân ảnh xuất hiện, trong đó có một người chính là Lữ Chính Cường, mấy người khác không có một chút khí tức ba động nào, thế nhưng ba động trong lúc vô hình khiến cho người ta cảm thấy cực kỳ run sợ.

Nếu như Lục Lâm Thiên có mặt ở đây đương nhiên có thể nhìn ra mấy người này đều có tu vi Tôn cấp.  
- Tiểu tử Lục Lâm Thiên này không đơn giản, không ngờ có thể phát hiện ra chúng ta.  
Một lão giả áo tím nói, ánh mắt không chút gợn sóng, yên tĩnh giống nhu mặt hồ thế nhưng nhìn vào vô hình trung sẽ cảm thấy lạnh lẽo.  
- Tử Lôi Huyền Đỉnh, truyền thừa Đế giả, hơn nữa bằng vào thiên phú kinh người của tiểu tử này, thành tựu sau này khó có thể hạn lượng.

Thảo nào Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo không nhịn được mà lại động thủ.  
Một lão bà mặc váy nói.  
- Chư vị trưởng lão, lần này mời chư vị đi tới Thiên Môn cốc một chuyến.  
Lữ Chính Cường nói với mọi người.  
- Có Vân Dương Tông, còn có Thánh Linh giáo kia quả thực cũng không sợ Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo bao nhiêu.

Lần này ba sơn môn này không ngờ lại làm ra động tĩnh lớn như vậy, âm mưu thật tốt a.

Chúng ta nhịn lâu như vậy, giờ cũng nên cho đám người Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông Hắc Sát giáo kia một chút giáo huấn.  
Ánh mắt lão giả áo tím sáng như sao, trong mắt tràn ra hàn ý nồng đậm.  
Thiên Sí Tuyết Sư rời khỏi Linh Thiên môn, khóe miệng Lục Lâm Thiên nhếch lến.

Vừa rồi có mấy đạo khí tức mịt mờ rơi vào trên người hắn, mấy người này chỉ dùng tâm thần dò xét Lục Thiếu Du.

Tuy rằng tu vi của hắn hiện tại chỉ là Linh Vương cửu trọng đỉnh phong, thế nhưng luận linh hồn lực đã tới Tôn cấp, có người dò xét đương nhiên hắn có thể cảm giác ra được.  
- Tiểu Long, chú ý Thiên Trụ giới.  
Sau khi xác định chung quanh an toàn, Lục Lâm Thiên lần nữa móc ra Thiên Trụ giới rồi tiến vào bên trong.  
Tiểu Long hóa thành bản thể chừng mười thước, Huyền Vũ thần xác bao phủ Thiên Trụ giới.  
Trong Thiên Trụ giới, Lục Lâm Thiên xuất hiện trong không gian nơi Huyết Mị và Hắc Hùng bế quan.

Khí tức hai người lúc này vẫn đang tiếp tục kéo lên, khí tức kéo lên đã mạnh hơn một chút, nhưng mà muốn đột phá bát giai cũng còn chưa đủ.  
Một lát sau, Lục Lâm Thiên đi tới phía xa, móc ra Hỏa Long đỉnh lần nữa bắt đầu luyện chế khôi lỗi.

Trên người hắn vẫn còn không ít thi thể, đều là thi thể Vương cấp, mỗi một đầu khôi lỗi cấp bảy được luyện chế ra đều là một trợ lực lớn, tuy rằng cần tốn không ít thời gian luyện chế, thế nhưng ở bên trong Thiên Trụ giới này thì không thành vấn đề.  
Sưu.  
Tâm thần dò xét, lưu quang trên nhẫn trữ vật chợt lóe, trước người Lục Lâm Thiên, Hỏa Long đỉnh xuất hiện, sau đó lại có không ít thi thể và tài liệu luyện chế khôi lỗi cần xuất hiện.  
Sưu Sưu.  
Khoanh chân ngồi xuống, Lục Lâm Thiên không dừng lại chút nào, linh lực rót vào bên trong Hỏa Long đỉnh, một cỗ hỏa diễm nóng bỏng bắt đầu rít gào.  
Đồng thời Lục Lâm Thiên cũng đem không ít tài liệu ném vào trong Hỏa Long đỉnh để luyện hóa.

Đối với Lục Lâm Thiên mà nói đương nhiên không thành vấn đề, bởi vì hắn đã sớm thành thạo chuyện này.  
Luyện chế một đầu khôi lỗi cấp bảy là tương đương với một cường giả Vương cấp, nếu như là cấp bảy hậu kỳ thì lại càng không cần phải nói.

Trong lúc luyện chế linh hồn lực của Lục Lâm Thiên được đề thăng không ít, vô hình trung cũng coi như có tác dụng như tu luyện, đối với việc nắm linh hồn lực trong tay cũng thành thạo và tinh diệu hơn trước.  
Thời gian tiếp tục trôi qua, Lục Lâm Thiên vẫn tiếp tục luyện chế khôi lỗi.  
Đông hải, sáng sớm, ở phía dưới có một khối lục địa nhìn không thấy điểm cuối trong hải vực.

Lục địa này giống như kéo dài trên Đông Hải, bên trên lục địa có không ít ngọn núi sừng sững, vách núi cao vυ"t.  
Trong Thánh Linh giáo, ở đại điện mang phong cách cổ xưa của Thánh Linh bộ, Lục Lâm Thiên ngồi ngay ngắn trên chủ vị, bốn đại Thiên Tôn ngồi ở hai bên.  
- Bái kiến giáo chủ.  
Mọi người cung kính hành lễ, tổng cộng có hơn một trăm Vũ Vương cùng Linh Vương.

Trong đoạn thời gian này dường như bởi vì có liên quan tới Diễn Linh Thánh quả cho nên đại trưởng lão Thánh Linh bộ còn có hai trưởng lão khác đều đột phá tới Tôn cấp.

Thánh Linh giáo lần nữa lại có thêm ba cường giả Tôn cấp..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui