- Dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới Phi Linh môn!
Vài đầu yêu thú khổng lồ dùng tốc độ nhanh nhất cắt vỡ không gian xung quanh, cấp tốc bay về hướng Cổ Vực.
Gần đây Phi Linh môn cũng rơi vào trạng thái nửa phong tỏa, từ sau khi Thanh Long hoàng tộc đột kích, cũng đã khôi phục lại bình tĩnh, ba sơn môn Lan Lăng sơn trang không có hành động, Ám đường không ngừng tìm hiểu tin tức nhưng không phát hiện được gì, tựa hồ cũng đã thật sự nhận thua.
Loại tình huống này làm cho Đông Vô Mệnh bọn họ cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng họ cũng biết đám người kia nhất định sẽ không bỏ qua, trước mắt chỉ sợ vì có cường giả Thánh Linh giáo nên không dám động thủ, nhưng trong âm thầm chỉ sợ đang tụ tập lực lượng.
Nhân cơ hội này Khấu Phi Yến cũng tranh thủ chỉnh đốn Phi Linh môn, bởi vì lần trước môn nhân bị thương không ít, cần được khôi phục.
Tin tức Phi Linh môn đối kháng Thanh Long hoàng tộc lại truyền ra, điều này làm thanh danh Phi Linh môn cũng đã lên tới một đỉnh cao mới.
Mà lúc này mỗi ngày đều có người tới gia nhập, không ít cường giả Vương cấp đi qua, lục tục còn có nhiều cường giả Tôn cấp cũng tới yêu cầu gia nhập Phi Linh môn.
Đương nhiên nhóm người Đông Vô Mệnh cũng không dám tùy tiện an bài những Tôn cấp này chức vị hộ môn tôn sứ, chỉ tiếp đãi họ, chờ chưởng môn đột phá mới quyết định.
Mà tu vi Vương cấp cùng soái cấp gia nhập khiến bọn họ vô cùng cao hứng, bởi vì hiện tại Phi Linh môn còn thiếu thốn thực lực trung đẳng, yêu thú thất giai lục giai không ít, nhưng Vũ vương linh vương, Linh Suất Vũ Suất cũng không nhiều lắm.
Cứ thế thêm một tháng trôi qua, đầu xuân đã tới, trong Phi Linh sơn mạch vạn vật sống lại, nơi nơi hiện lên màu xanh biếc, có vẻ sinh cơ bừng bừng.
Trong Thiên Trụ giới đã qua mười tháng, Thiên Sí Tuyết Sư đã tới thất giai trung kỳ đỉnh, đang đột phá tới hậu kỳ.
Ở sau núi, chân khí của Lục Lâm Thiên tiếp tục kéo lên, nhưng không biết tới khi nào mới đột phá, mà nơi này biến thành cấm địa tuyệt đối, đặc biệt ở ngay thác nước, các đệ tử bị nghiêm cấm không thể tới gần, chỉ có Đông Vô Mệnh cùng Bạch Oánh mới được tiến vào nơi này.
Bên trong đình viện, Hắc Vũ đột nhiên mở mắt, tâm thần lan tràn, mà thân ảnh Thánh Thủ linh tôn cũng xuất hiện, trong đôi mắt hư ảo lộ vẻ nghi hoặc.
- Kẻ tới bất thiện, mang theo sát khí!
Ánh mắt Thánh Thủ linh tôn ngưng trọng nói.
- Chủ nhân, cường giả không ít!
Sắc mặt Hắc Vũ ngưng tụ, không ít chân khí cường hãn đang bay thẳng về hướng Phi Linh môn.
- Lâm Thiên còn đang đột phá, ta không thể ra tay!
Thánh Thủ linh tôn nói.
Khi hắn vừa dứt lời, ngay trước cửa Phi Linh môn đột nhiên truyền tới ba động mạnh mẽ, vài đầu yêu thú phi hành khổng lồ bay tới, tốc độ nhanh như chớp.
Ngay sau đó một tiếng hét lớn tràn ngập lãnh ý quanh quẩn khắp không gian.
- Phi Linh môn nghe đây, giao ra Lục Lâm Thiên, nếu không hôm nay Linh Vũ giới huyết tẩy Phi Linh môn!
- Có cường giả xâm nhập!
Trong nháy mắt nhóm yêu thú Bàn Hủy cùng Thanh Linh tôn giả, Hỏa Thử tôn giả dẫn đầu cảm ứng được động tĩnh bên ngoài Phi Linh môn.
Ngay lúc này bên trong Phi Linh môn bỗng nhiên truyền ra tiếng quát lớn:
- Nguyên lai là Linh Vũ giới, có bản lĩnh trước hết phá Tinh Nguyệt Thiên Sát đại trận của bản tôn đi!
Oanh long long!
Đột nhiên từ bên trong sơn môn truyền ra tiếng nổ vang thật lớn, theo tiếng gầm rú vang lên, cả Phi Linh sơn mạch giống như muốn sụp đổ, nhất thời từng đạo quang quyển khổng lồ cùng xuất hiện, nhìn qua vô cùng kỳ diệu.
Quang quyển lại biến mất, cả không gian lâm vào trong bóng tối.
Oanh long long!
Giờ khắc này giống như bị kinh động, trong lòng đất phát ra tiếng chấn vang, từ xa tới gần, phảng phất như có hung vật muốn chạy chồm lao ra khỏi mặt đất.
Chỉ chốc lát ánh sáng khôi phục, nhưng lúc này cả Phi Linh sơn mạch đều bao phủ bên trong màn hào quang kia.
- Thiếu chủ, có hộ sơn đại trận, đại trận này tựa hồ không kém, chúng ta làm sao bây giờ?
Một lão giả hơn sáu mươi đứng trên yêu thú phi hành cúi đầu hỏi.
- Tinh Nguyệt Thiên Sát đại trận, vài ngàn năm trước là đại trận hộ sơn của Huyền Thiên môn, nhưng lần này tới đây tuyệt đối không thể thất bại, nếu quay về tay không, Linh Vũ giới không cần xuất thế nữa!
Lăng Thanh Tuyệt lên tiếng, ánh mắt trầm xuống nhưng vẫn tràn đầy dáng tao nhã.
- Nhất định không thể buông tha Phi Linh môn, lão cửu chết trong tay bọn hắn, món nợ này phải tính trên người Lục Lâm Thiên!
Một bạch y lão nhân tức giận nói.
- Nếu bỏ qua món nợ của lão cửu, mọi người sẽ nghĩ Linh Vũ giới mặc người trêu chọc đấy!
Một đại hán đầy sát ý nói:
- Thiếu chủ, chúng ta làm sao phá trận?
- Mặc dù đại trận này không kém, nhưng không phải không thể phá, chúng ta vào xem!
Lăng Thanh Tuyệt bay tới, nháy mắt đã đi tới phía trước, mọi người cùng theo sau.
.