Đỉnh Phong Thiên Hạ


Mặt khác, có lẽ bởi vì Nam thúc động tay chân vào cho nên mới chỉ có bảy tháng tiểu gia hỏa này đã biết đi, mà tiểu hài tử bình thường chỉ biết ngồi một chỗ, còn tiểu gia hỏa này thì bước đi như bay.  
Thời gian mấy tháng này, tiểu gia hỏa mỗi này đều để La Lan thị tắm, bên trong nước đều là đan dược mà Nam thúc tự tay luyện chế ra.

Mới bảy tháng thế nhưng sức của tiểu gia hỏa này không nhỏ, đây cũng có thể là nguyên nhân nhổ được râu rồng của Thiên Độc Yêu Long.  
Kỳ thực nói đi cũng phải nói lại, tiểu gia hỏa này nhổ râu rồng của Thiên Độc Yêu Long cũng là có nguyên nhân.

Mỗi một lần Thiên Độc Yêu Long ôm nó đều len lén thơm vào khuôn mặt nhỏ của nó vài cái.

Râu cắm vào làn da của tiểu tử này khiến cho nó vô cùng khó chịu.

Tiểu tử này cũng đã có dự mưu từ trước cho nên mới hạ thủ.

Chỉ vì mới bập bõm còn chưa nói sõi cho nên mọi người cũng không biết được sự ủy khuất trong lòng tiểu tử kia.  
Về phần tên của tiểu tử này hiện tại mọi người còn chưa nghĩ ra, mỗi người đều có ý riêng không thể thống nhất, cho nên hiện tại tiểu gia hỏa này có một cái tên gọi là cục cưng.

Chỉ cần tiểu gia hỏa này nghe thấy hai từ này thì lập tức biết là gọi nó, sẽ bi bô chạy tới.  
Trong phòng, Lục Lâm Thiên còn đang hôn mê, không có một chút động tĩnh nào.  
- Lâu như vậy Lâm Thiên sao còn chưa tỉnh lại?  
Nhìn Lục Lâm Thiên trên giường, La Lan thị càng lúc càng lo lắng.  
- Mẫu thân, không cần lo lắng, Lâm Thiên nhất định sẽ không có việc gì.  
Lữ Tiểu Linh an ủi La Lan thị, trong lòng của nàng kỳ thực cũng lo lắng.  
....  
Tiểu tử kia không biết từ khi nào đã lặng yên không một tiếng động đi tới giường.

Nhìn thấy Lục Lâm Thiên nằm trên giường lập tức đi tới gần.

Tỉ mỉ nhìn Lục Lâm Thiên, đôi mắt nhỏ nhìn tới nhập thần giống như có một mối liên hệ vô hình nào đó khiến cho tiểu gia hỏa này cảm thấy vô cùng thân thiết, sau đó bi bô kêu to.

Bàn tay nhỏ bé nhẹ nhàng vỗ lên mặt Lục Lâm Thiên, giống như biết Lục Lâm Thiên đang hôn mê vậy.  
- Tiểu gia hỏa này.  
La Lan thị lập tức ôm lấy tiểu tử này, mọi người cũng có chút kỳ quái.

Tiểu gia hỏa này mỗi lần nhìn thấy Lục Lâm Thiên đều có một chút phản ứng, mỗi lần đều len lén lên giường, ôm Lục Lâm Thiên lưu luyến không rời.  
- A..........!A..........  
Ý thức của Lục Lâm Thiên lúc này dường như đang cố gắng tìm kiếm thứ gì đó, không biết từ lúc nào hắn nghe thấy một thanh âm dường như đang hô hoán hắn vậy.  
Lục Lâm Thiên có cảm giác bản thân giống như tỉnh lại ở trong thế giới trống rỗng, hỗn độn này.

Thế giới này toàn bộ đều trống rỗng, hắn cố gắng tìm kiếm nơi thoát ra.  
- Đi thôi, chúng ta về trước đi.  
Lục Trung nói, nhìn nhi tử nằm trên giường, vẻ mặt hắn tràn ngập hổ thẹn.

Thân là phụ thân thế nhưng cái gì cũng không làm được, mỗi một lần chỉ có thể lẳng lặng đứng đó nhìn.

Đối với đứa con này, hắn chỉ có hổ thẹn, thậm chí từ nhỏ tới lớn hắn cũng không thể chăm sóc được cho nó.  
Mọi người bất đắc dĩ rời đi, tiểu gia hỏa kia cũng lưu luyến không rời, quay đầu lại nhìn vài lần.  
Cạch.  
Cửa phòng đóng lại, cũng không ai nhìn thấy, lúc này mí mắt của Lục Lâm Thiên bỗng nhiên giật một chút, sau đó lại không có một chút động tĩnh nào.  
Vũ đan khô nứt của Lục Lâm Thiên đã sớm ngừng xoay tròn.

Trong đan điền, từ trong hai kiện thần khí Tử Lôi Huyền Đỉnh, Huyễn Ảnh Thanh Vũ không ngừng có năng lượng rót vào trong vũ đan, ôn dưỡng vũ đan, không để cho nó triệt để khô nứt, có vẻ vô cùng huyền ảo.  
Sưu..  
Bỗng nhiên vũ đan của Lục Lâm Thiên run rẩy, vũ đan khô nứt bắt đầu nhảy lên, cuối cùng không ngờ lại từ từ vận chuyển.  
Cùng lúc đó, trong kinh mạch khô cạn của Lục Lâm Thiên, chân khí trong người trong nháy mắt giống như được kích hoạt mang theo một cỗ lực lượng vô hình bắt đầu di chuyển, chân khí từ trong kinh mạch vận chuyển tiến vào trong đan điền khỏng lồ.

Từng đám chân khí liên tiếp tiến vào vũ đan.  
Chân khí quanh quẩn, vũ đan khô nứt kia lúc này giống như mặt đất khô cạn bỗng nhiên được nước mưa tưới tắm vậy, bắt đầu được tưới nhuần, ngay cả màu sắc cũng không giống khi trứơc.  
Vũ đan xoay tròn, trong thân thể Lục Lâm Thiên các bộ phận đã ngừng hoạt động từ lâu giống như được kích hoạt, ngày càng có nhiều chân khí rót vào trong đan điền.

Vô hình trung, Âm Dương Linh Vũ quyết cũng tự động vận chuyển.

Chân khí Lục Lâm Thiên thôn phệ của Vũ Tôn tứ trọng và Vũ Tôn bát trọng của Linh Vũ giới tự động bị Âm Dương Linh Vũ Quyết luyện hóa.

Thế nhưng hiện tại tất cả đều vô cùng chậm rãi.  
Trong đầu Lục Lâm Thiên, lúc này cũng không có ai nìn thấy, trong kim quang màu vàng của kim đao, hồn anh rốt cuộc cũng hoàn toàn ngưng thực.

Trên hồn anh còn có kim quang nhà nhạt, trực tiếp nối với kim đao màu vàng kia.  
Tất cả chuyện này bây giờ cũng không có ai nhìn thấy.

Hắc Vũ và Sát Phá Quân còn đang bế quan, Thánh Thủ Linh Tôn cũng đã sớm tiến vào Linh Ngọc sàng tiềm tu, Nam thúc gần đây đang tu luyện.

Đồng thời Nam thúc cũng vô cùng hứng thú đối với tiểu tử kia.  
- Ồ?  
Ba ngày sau, Nam thúc tiến vào phong, Lục Lâm Thiên lẳng lặng nằm trên giường, không biết là chuyện gì xảy ra mà quah thân hắn trong lúc vô hình có ngũ sắc quang mang hiện ra, năm loại thuộc tính nhàn nhạt quanh quẩn.  
Nhìn thấy cảnh này Nam thúc kinh ngạc ồ lên một tiếng, lập tức bắt đầu kiểm tra.

Lúc này Nam thúc mới kinh ngạc phát hiện ra Lục Lâm Thiên đã bắt đầu khôi phục, ngay cả vũ đan ngũ sắc trong đan điền cũng đã chậm rãi khôi phục.

Trên vũ đan ngũ sắc lúc này cũng có năng lượng năm loại thuộc tính đang hỗ trợ việc khôi phục vũ đan.

Điều này làm cho Nam thúc cực kỳ nghi hoặc.

Năng lượng thuộc tính làm sao lại tiến vào vũ đan.

Theo đạo lý mà nói, vũ đan là do chân khí ngưng tụ, không có bao nhiêu quan hệ với năng lượng thuộc tính.  
Nhưng vì chỗ kỳ quái trên người Lục Lâm Thiên cũng đã có khá nhiều, Nam thúc cũng không tìm hiểu kỹ càng.

Vì Lục Lâm Thiên đã bắt đầu khôi phục, tránh việc người khác quấy rầy cho nên Nam thúc ra lệnh không cho ai tiến vào căn phòng ngày, cho dù là đình viện cũng không được.

Cả ngọn núi đều được coi là cấm địa.

Đám người La Lan thị, Tiểu Long cũng không được bước vào bên trong.  
Từ trong miệng Nam thúc biết được Lục Lâm Thiên khôi phục, chính xác hơn là dấu hiệu khôi phục, mọi người cũng vui vẻ hơn một chút.

Thế nhưng chỉ cần một ngày còn chưa nhìn thấy người khỏe mạnh đứng trước mặt thì sợ rằng mọi người cũng không thực sự yên tâm.  
Thời gian lặng lẽ trôi qua.

Chỉ trong chớp mắt lại trôi qua ba tháng.

Theo thời gian trôi qua, mặc kệ là việc của Phi Linh môn hay Địa Viêm đảo trên Đông Hải đều bắt đầu lắng xuống, thế nhưng sự cảnh giác của các sơn môn lớn vẫn không vì thế mà giảm đi.  
Đương nhiên từ ngày đó địa bàn của Địa Viêm đảo cũng trở thành nơi tranh giành của các thế lực lớn trong Đông Hải.

Mấy tháng trước, các sơn môn lớn bắt đầu chia cắt, THánh Linh giáo hiện tại cũng không ngoại lệ, đều được chia một chén canh..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui