Đỉnh Phong Thiên Hạ


Tiểu tử kia vô cùng hứng thú, tức thì nháy đôi mắt to hỏi Bảo Nhi và Bối nhi, vì để Bảo Nhi cùng Bối Nhi chơi với mình, chiêu gì nó cũng dùng tới, uy bức, lợi dụ, thậm chí còn khóc lóc, còn tìm Bàn Hủy và Bàn Vân cáo trạng, thế nhưng lại không có một chú tác dụng nào.

Ai bảo tiểu gia hỏa này lần đầu tiên gặp mặt đã định nhổ long lân của bọn họ, cho nên bọn họ không thèm để ý tới tiểu gia hỏa này.  
Cuối cùng tiểu gia hỏa này rơi vào đường cùng, chỉ có thể xuất đòn sát thủ.

Cũng không biết là ai bày mưu cho nó, không ngờ lại cầm vài khỏa Yêu Linh đan trong tay, mê hoặc Bảo Nhi và Bối Nhi cho nên Bảo Nhi và Bối Nhi mới thỏa hiệp.  
- Tiểu hài tử xấu xa như ngươi thì hiểu cái gì?  
Bảo Nhi trừng mắt liếc nhìn tiểu tử kia, nếu không phải vì Yêu linh đan thì nó đã không thèm nhìn tiểu gia hỏa này rồi.  
- Ta không phải là tiểu hài tử xấu xa, nãi nãi nói ta hiểu chuyện sớm.  
Tiểu gia hỏa kia lập tức phản bác.  
- Vậy thì cũng là một tiểu hài tử xấu xa.  
Bảo Nhi cũng không có khách khí, tiếp tục trừng mắt nhìn tiểu gia hỏa kia.  
Ầm ầm.  
Lúc này, Bảo Nhi vừa nói xong thì mặt đất ầm ầm run rẩy, đại thụ lay động, tiểu gia hỏa kia thiếu chút nữa đã từ trên cây ngã xuống.  
- Hù chết cục cưng ta rồi, chuyện gì xảy ra thế?  
Tiểu gia hỏa nhìn chung quanh, lập tức nói với Niếp Phong:  
- Niếp Phong ca ca, có phải là do huynh làm hay không?  
Đối với Niếp Phong, tiểu tử này ai cũng bắt nạt được duy chỉ có Niếp Phong là không.

Dường như nó biết Niếp Phong thành thật, đối với nó cũng tốt, cho nên có đôi khi nó tình nguyện để mình bắt nạt Niếp Phong chứ không cho phép người khác bắt nạt Niếp Phong.  
- Không phải ta.  
Niếp Phong nói, lúc này hắn cũng đang đánh giá bốn phía, cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.  
- Nguy hiểm, chúng ta xuống phía dưới.  
Bối Nhi khẽ quẫy đuôi cuốn tiểu gia hỏa kia lại sau đó đáp xuống mặt đất, dùng ánh mắt cảnh giác nhìn về bốn phía.  
- Mau nhìn, có năng lượng hội tụ.  
Lúc này Bảo Nhi cũng đáp xuống mặt đất, nhìn ngọn núi trước mặt.

Lúc này ngọn núi kia không biết từ khi nào đã vô thanh vô tức xuất hiện năng lượng trong thiên địa.  
Ầm Ầm.  
Niếp Phong, Bối Nhi cùng Bảo Nhi nhìn về ngọn núi phía xa, lúc này năng lượng thiên địa đã bắt đầu cuồn cuộn.  
Cùng lúc đó bên trong Phi Linh môn, không ít thân ảnh đồng thời xuất hiện trên không trung.

Ánh mắt mọi người nhìn kỹ về phía nơi năng lượng hội tụ, mà nơi ba động vừa rồi cũng hấp dẫn không ít ánh mắt của mọi người.  
Trong đình viện, ngũ sắc quang mang quanh thân Lục Lâm Thiên lúc này quanh quẩn, một cỗ năng lượng thiên địa bắt đầu hội tụ tới.  
Năng lượng ba động, trong bầu trời bắt đầu có một lượng lớn năng lượng thiên địa kéo tới.

Năng lượng thiên địa càng càng đậm, càng lúc càng mạnh mẽ.  
Trong nháy mắt ngắn ngủi năng lượng hùng hậu hội tụ, lập tức hóa thành vòng xoáy chậm rãi xoay tròn trên không trung.

Khiến toàn bộ hậu sơn Phi Linh môn lúc này giống như phong vân biến sắc.  
Năng lượng bàng bạc lúc này đều quay chung quanh ngọn núi kia.

Trong đình viện cứ một lát lại có thêm một cỗ năng lượng cuồn cuộn không ngừng dẫn dắt năng lượng thiên địa trên bầu trời tiến vào bên trong.

Vòng xoáy bằng năng lượng trên bầu trời càng lúc càng kịch liệt.  
Năng lượng gào thét khiến cho không trung rung động, khí tức cường hãn tràn ra chung quanh khiến cho trong lòng mọi người không khỏi run lên.

Tim cũng đập nhanh hơn, khí tức kia lúc này cũng đang nhanh chóng kéo lên.  
Ầm ầm.  
Lúc này, toàn bộ ngọn núi phía trước bỗng nhiên rung chuyển.

Một cỗ khí tức mới lạ bắt đầu kéo lên tới đỉnh điểm.

Tiếp đó, trong đình viện đột nhiên có một vòng quang mang ngũ sắc phóng lên cao.  
Quang mang ngũ sắc này phóng lên cao, còn mang theo một cỗ năng lượng ngập trời bao phủ, gợn sóng trong không gian chung quanh trực tiếp bị đánh vỡ, khiến cho người khác nhìn vào tim không khỏi đập nhanh.  
Trong nháy mắt ngắn ngủi, năng lượng thiên địa bàng bạc trong bầu trời trực tiếp rót vào trong quang mang ngũ sắc.

Vòng xoáy nhanh chóng xoay tròn giống như một cơn lốc.

Trong vòng xoáy bằng năng lượng giống như một cơn lốc này dường như có một đầu mãnh thú đang không ngừng điên cuồng thôn phệ năng lượng thiên địa.  
Một lát sau, trong vòng xoáy lớn này có một cỗ khí tức cường hãn bắt đầu lan tràn ra.

Khí tức nhanh chóng kéo lên, vòng xoáy cũng ngày càng xoay tròn nhanh hơn.  
Sưu Sưu.  
Khí tức kéo lên giống như chẻ tre, chỉ trong chốc lát lập tức có một cỗ khí tức bàng bạc từ trong vòng xoáy phóng lên cao.  
Khí tức này chấn động nhân tâm, người thực lực thấp một chút lập tức có cảm giác tâm thần rung động.

Tất cả cường giả Phi Linh môn không khỏi sợ hãi than.

Đám người Phích Lịch Tôn giả, Phong Linh Tôn giả nhìn nhau.

Cỗ khí tức này ba động khiến cho ngay cả bọn họ cũng cảm thấy bị áp chế trong vô hình.

Không biết là ai đột phá mà lại tạo thành động tĩnh lớn như vậy, giống như là đột phá Tôn giả ngũ trọng, thậm chí là Tôn giả lục trọng vậy.  
Cảm nhận khí tức mênh mông tràn ngập phía chân trời, cả Phi Linh môn phía xa đều bị kinh động.

Không ít đệ tử nhao nhao chạy xa xem, trong đám người bắt đầu có thanh âm xì xào bàn tán vang lên.  
- Có cường giả đang đột phá.  
- Khí tức thật mạnh, nếu như có một ngày ta có thể đạt được tới cấp độ này thì tốt rồi.  
Tiếng nghị luận trong đám người lúc này còn có thể mơ hồ nghe ra được bên trong có một ít rung động cùng hâm mộ.  
Giữa không trung, ba người Nam thúc, Thánh Thủ Linh Tôn, Hắc Vũ xuất hiện, mắt nhìn phía trước, sắc mặt ba người đều có chút ngoài ý muốn.  
- Hình như tiểu tử này tỉnh lại rồi.  
Nhìn phía trước, THánh THủ Linh Tôn nói.  
- Còn đột phá Vũ Tôn nhị trọng, cũng coi như niềm vui ngoài ý muốn.

Sợ rằng điều này ít nhiều cũng liên quan tới số chân khí mà tiểu tử này thôn phệ vào trong cơ thể, bằng không cũng không có cách nào đột phá.  
Nam thúc nói.  
- Chỉ cần có thể khôi phục là tốt rồi, mạng của tiểu gia hỏa này đúng không phải là cứng bình thường a.  
Thánh Thủ Linh Tôn nói.  
Trên không trung lúc này cũng có không ít người xuất hiện, nhìn chăm chú về phía trước.

Trong đó cũng có mấy người Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh.

Năng lượng bàng bạc cũng không rót vào bên dưới bao lâu.

Một lúc sau, khi tia năng lượng trong thiên địa cuối cùng tiêu tán thì một thân ảnh hiện ra.

Thân ảnh này được một vòng quang mang ngũ sắc bao phủ.  
Ngay trong ánh mắt chăm chú của mọi người, trong quang mang ngũ sắc, đạo thân ảnh màu xanh kia trong giây lát mở hai mắt ra.

Tinh quang trong mắt bắn ra, đồng thời quang mang ngũ sắc quanh thân cũng được thu liễm vào trong cơ thể.  
- Đây là Vũ Tôn nhị trọng sao?  
Cảm nhận loại cảm giác bao la, bành trướng trong đan điền, một ngụm trọc khí được Lục Lâm Thiên thở ra.

Bây giờ hắn có cảm giác năng lượng trong cơ thể đủ để cho hắn tiêu hao không hết.

Vũ Tôn nhị trọng cùng với Vũ Tôn nhất trọng là hai đẳng cấp khác biệt cực lớn.

Trong hai đẳng cấp này, nếu như là người bình thường, căn bản không có cách nào vượt qua khoảng cách như vậy..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui