- Nhân loại thật mạnh!
Toàn bộ yêu thú có mặt đều sợ hãi, sắc mặt Hồng La liên tục biến hóa, ai cũng biết bị chặt đứt đuôi đại biểu cho điều gì, mặc dù có thể mọc dài ra lần nữa, nhưng đối với tu vi bát giai mà nói không dùng tới mười năm cũng đừng mong khôi phục, trực tiếp thương tổn tới nguyên khí, mà bây giờ Thanh Ly đã bị chặt đứt hai đuôi.
- Đồ khốn, ta sẽ không bỏ qua ngươi!
Thanh Ly thảm thống rít gào, lại thêm một cự vĩ bị chém đứt, bị trọng thương đã khiến cho hắn điên cuồng, ánh mắt hung ác bạo ngược, sáu cự vĩ còn lại như lưu quang quất mạnh về hướng Lục Lâm Thiên.
- Điên cuồng sao, điên cuồng là tốt rồi!
Lục Lâm Thiên cười lạnh, với tốc độ của hắn tuyệt đối có thể né tránh, nhưng hắn không tránh mà còn chờ đợi.
- Phanh phanh phanh!
Trong tiếng nổ tung, sáu cự vĩ lần lượt va chạm vào thân thể Lục Lâm Thiên.
- Hoàn Vũ Thất Toàn Trảm!
Ngay một khắc này, Huyết Lục vung ra, vẽ ra một đoàn quang quyển tối đen giữa không trung, bao phủ khắp cả không gian, huyết sắc đao mang mang theo tiếng rít chói tai, đao mang đi qua cả không gian đều tan vỡ.
- Không tốt!
Trong nháy mắt Thanh Ly đại biến, khuôn mặt kinh hãi, muốn thối lui đã không còn kịp nữa.
- Ca ca!
Huyết sắc đao mang lướt qua, hai cự vĩ của Thanh Ly lập tức bị trộn vỡ, chỉ lưu lại bốn cự vĩ hiểm hiểm tránh thoát ra ngoài.
- Phanh!
Cùng một lúc thân thể Lục Lâm Thiên bị cự vĩ đánh trúng, thân hình khổng lồ hung hăng nện xuống mặt đất, đất rung núi chuyển nện ra hố sâu cực lớn.
- Ngao!
Thanh Ly liên tục kêu lên thảm thiết, lại thêm hai đuôi bị chém đứt, bị trọng thương như vậy đã vượt qua sự thừa nhận của hắn, mỗi khi đứt một đuôi thực lực yếu bớt một phần, hiện tại đã đứt đuôi thứ tư, thực lực đã giảm hơn phân nửa.
- Hống!
Lục Lâm Thiên lại nhảy lên xoay quanh trên không trung, lớp vảy trên thân phá nát không chịu nổi, huyết nhục mơ hồ, đều nhờ điện mang lưu chuyển khôi phục thật nhanh.
- Đồ khốn, ta muốn xé xác ngươi!
Hai mắt Thanh Ly tràn ngập vẻ hung ác bạo ngược, gần như điên cuồng, bị chặt đứt bốn đuôi, thù này sao có thể không báo!
Xuy xuy!
Bốn cự vĩ lại xuyên thủng không gian đánh thẳng về hướng Lục Lâm Thiên.
Lục Lâm Thiên cười lạnh, không chút e ngại nghênh đón.
- Kẻ điên cuồng thật đáng sợ!
Nhìn bốn cự vĩ cuốn tới, trong lòng Lục Lâm Thiên cũng giảm bớt e ngại, nhìn dáng vẻ này Thanh Ly đã hoàn toàn bị hắn chọc giận, một khi tức giận sẽ ảnh hưởng lực công kích cùng lý trí, đây chính là điều chờ mông của hắn.
- Hiện tại tới lượt ta, Thời Không Lao Ngục!
Lục Lâm Thiên hét lớn một tiếng, bố trí Thời Không Lao Ngục thổ hệ, ngay lập tức không gian giống như mất đi trọng lượng, đồng thời vươn hai trảo đánh ra.
- Tê Thiên Liệt Địa Trảo!
Phanh phanh!
Nháy mắt bốn cự vĩ lại bị tắc nghẽn, không gian mất trọng lượng lại bị linh hồn công kích, không gian lực trói buộc, sắc mặt Thanh Ly đại biến.
Bên trong Thời Không Lao Ngục, Lục Lâm Thiên dễ dàng tránh khỏi hai cự vĩ tập kích, mà hai trảo ấn lại đánh thẳng lên hai cự vĩ còn lại.
Ca ca!
Mặc dù hai cự vĩ không bị bẻ gãy, lại bị móng vuốt xuyên vào trong da thịt, trực tiếp xé mở da tróc thịt bong, không cách nào giãy thoát.
- Ngao!
Thanh Ly rít gào, thân thể đầm đìa máu tươi giãy dụa muốn đào thoát.
Cùng lúc này thân ảnh Lục Lâm Thiên lại nghiêng người xuất hiện bên hông Thanh Ly, thân hình nghiêng về phía sau, hai chân bắn xuống, năng lượng thổ hệ dâng lên.
- Thời Gian Tɧác ɭoạи!
- Đại Địa Vô Ảnh Cước!
Hai chân Lục Lâm Thiên liên tục đá ra, vô số cước ảnh bay tới, trực tiếp bao vây Thanh Ly bên trong.
Ca ca!
Cước ảnh rơi lên người Thanh Ly, bị Thời Gian Tɧác ɭoạи quấy nhiễu, hắn không cách nào tránh né.
Năng lượng kinh người chấn vỡ không gian xung quanh, lập tức hung hăng đá văng Thanh Ly nện thẳng xuống mặt đất.
Oanh!
Cước ảnh cuối cùng trực tiếp đá bay Thanh Ly đập xuống một ngọn núi, ngọn núi nứt toác, chấn động chao đảo, nhất thời sơn băng địa liệt, đá vụn kích tán.
Khi Thanh Ly bị nện xuống núi, cả quảng trường hoàn toàn yên tĩnh, khuôn mặt mọi người tràn ngập rung động lẫn sợ hãi, họ không thể tưởng tượng công kích đáng sợ như thế xuất ra từ trong tay một nhân loại, nhân loại tu vi Vũ Tôn tam trọng!
Không ai nghĩ tới thực lực Lục Lâm Thiên lại khủng bố tới như vậy, không ít người thầm nghĩ Lục Lâm Thiên hung hăng càn quấy, chỉ tìm chết mà thôi, làm sao là đối thủ của Thanh Ly vương tử, mà bây giờ chứng kiến sự thật trước mắt, không còn ai dám nghĩ như thế.
Các trưởng lão cũng cảm thấy chấn kinh, không nói nên lời.
Ánh mắt đại trưởng lão không ngừng biến hóa, thực lực của Lục Lâm Thiên vượt qua khỏi dự tính của bà.
Oanh long!
Một đạo thanh bạch quang mang bay ra khỏi núi, đá vụn kích tán, thân hình khổng lồ của Thanh Ly loang lổ vết máu xoay quanh trên không trung.
Phốc!
Trong miệng hắn lại phun máu tươi.
- Hoặc Thần Yêu Mục!
Thanh Ly hung ác bạo ngược nhìn trừng trừng Lục Lâm Thiên, lời vừa dứt trong mắt tràn ra hào quang thần dị, trực tiếp bao phủ không gian xung quanh Lục Lâm Thiên.
- Rốt cục dùng tuyệt chiêu thiên phú!
Khóe môi Lục Lâm Thiên cười lạnh, nghe Bạch Linh truyền âm, Hoặc Thần Yêu Mục là tuyệt chiêu thiên phú của Cửu Vĩ Yêu Hồ bộ tộc, có thể trực tiếp công kích linh hồn, trong bộ tộc cũng chỉ có tộc nhân có thiên phú cực cao mới có thể thi triển, trong cả tộc cũng không có được vài người.
Trước kia Lục Lâm Thiên từng nhìn thấy Bạch Linh thi triển chiêu thức này, uy lực cực kỳ cường hãn, trực tiếp công kích linh hồn, làm người ta bị mê hoặc trọng thương, thân là yêu tộc cũng có thể sử dụng linh hồn công kích, mà cũng chỉ có Cửu Vĩ Yêu Hồ bộ tộc mới làm được.
Giờ phút này nhìn thấy Thanh Ly công kích, xen lẫn theo lực lượng linh hồn trút xuống, làm cho hắn cảm giác run lên, đầu óc nhất thời như bị mê muội.
Nhưng chỉ nháy mắt ngắn ngủi kim sắc tiểu đao chợt động, kim mang lướt ra, trực tiếp cắn nuốt linh hồn công kích, Lục Lâm Thiên lập tức khôi phục bình thường, nhưng người ngoài nhìn vào vẫn thấy hai mắt hắn dại ra, giống như đã bị ảnh hưởng.
Hưu hưu!
Trong tích tắc hai cự vĩ trọng thương cùng hai cự vĩ vẫn hoàn hảo lập tức xuyên thủng không gian, phá không giáng xuống, bốn cự vĩ xoay tròn bám theo kình phong trộn vỡ hư không, thổi quét đánh thẳng tới trước người Lục Lâm Thiên.
Xuy xuy!
Cự vĩ xuyên qua không gian, trực tiếp va chạm lên người Lục Lâm Thiên.
- Ti ti…
Nhưng đúng ngay lúc này ánh mắt Lục Lâm Thiên chợt sáng, điện mang bộc phát, bốn cự vĩ lập tức trúng chiêu mềm nhũn.
Trong mắt Lục Lâm Thiên lộ vẻ cười lạnh, trảo phải vung lên, Huyết Lục toàn lực chém ra nhanh như chớp.
- Ngao!
Long ngâm vang vọng, chín đao mang hợp thành một bắn ra, khoảnh khắc rơi lên bốn cự vĩ.
- Ca ca!
Một đao bổ ra khe không gian lớn hơn ngàn thước, bốn cự vĩ lập tức bị chém đứt.
Phốc!
Thanh Ly phun ra máu tươi, máu tươi nhuộm cả trời cao, trong miệng gào lên thê thảm:
- Ngao!
- Tại sao lại như vậy?
- Nhân loại kia không sợ thiên phú công kích của Thanh Ly vương tử, làm sao có thể!.