Đỉnh Phong Thiên Hạ


Trong không gian mây trắng lượn lờ, khắp nơi đầy lục địa trôi lơ ửng, tổng hùng hậu mà thương mang, bao la rộng lớn.  
Những lục địa nổi như bay theo gió, từ đằng xa trôi nổi đến, đang dọc theo một loại quỹ tích trôi nổi di động tới.

Loại quỹ tích này không có dấu vết rõ ràng để lần theo, nó có chút mất trật tự.

Nhưng cũng có hướng đi đại khái, trôi nổi dọc theo một hướng, tốc độ không nhanh không chậm.  
- Cái này là Tử Vong Thâm Uyên sao?  
Hiện tại Lục Lâm Thiên đã kinh ngạc ngây người.

Trong không gian bao la bát ngát không có đất đai, khắp nơi đều là hư không.

Lục địa lớn nhỏ rậm rạp trôi nổi, mây mù che kín, giống y như tiên cảnh.

Trong đó có thêm uy áp không chỗ nào không có khiến người ta không dám khinh thường.  
Vù vù vù!  
Mọi người sợ hãi thán phục, đã có nhiều người nhảy lên những nền đất bằng trên lục địa.

Bọn họ đáp xuống nhưng lục địa không chìm, mấy người đứng trên lục địa to chỉ mấy thước vậy mà chẳng hề dao động lắc lư.  
Vù vù vù!  
Mọi người tặc lưỡi ca thán, nhiều người lấy lại tinh thần.

Cả đám quan sát bốn phía, lần lượt từng người lao đi xa.  
Mọi người tự rời đi, thấy rõ những tán tu và người thế lực nhỏ đều đi ngược hướng với đại môn đại phái, không thích ở chung với đại môn đại phái.

Vì nếu gặp báu vật, đi chung những đại môn đại phái tới khi giành báu vật chắc chắn không đánh lại người ta.  
Advertisement
Dương Quá nhìn chăm chú Tử Vong Thâm Uyên, cực kỳ rung động:  
- Nhị đệ, đây là Tử Vong Thâm Uyên sao? Đúng là cực kỳ thần dị!  
Không gian mênh mông lục địa trôi nổi llại lấp đầy tầm mắt người.  
Lục Lâm Thiên nói:  
- Đại ca, Tâm Đồng, trong này không thể so sánh với bình thường được, cẩn thận là hơn.  
Trong không gian này Lục Lâm Thiên mơ hồ phát hiện khí tức nguy hiểm khắp nơi, lại như có như không, khiến tim hắn đập nhanh.  
Lục Tâm Đồng gật đầu nói:  
- Đại ca cũng nhớ cẩn thận, nơi đây hơi kỳ lạ.  
- Lúc này có thể không thể sơ sảy, hết thảy cẩn thận là hơn.  
Lục Lâm Thiên nói nhỏ, cái này không gian ở trong, mắt đẹp Lục Tâm Đồng hấp háy, trong Tử Vong Thâm Uyên, lúc này Lục Lâm Thiên cảm giác được khí tức khiến hắn không nói nên lời, mới tiến vào trong đã cảm thấy toàn thân không được tự nhiên.  
Thánh Linh Thiên Tôn Tập Hạo Nhiên rung động nhìn xung quanh sau đó tới gần Lục Lâm Thiên hỏi:  
- Giáo chủ, chúng ta tách ra hành động, hay vẫn chung một chỗ?  
Cùng Kỳ Tôn Giả nói với Lục Lâm Thiên.  
- Lâm Thiên, nghe nói trong này vô cùng mênh mông, ta cảm thấy mọi người tách ra thì tốt hơn.

Tuy đông người thì an toàn nhưng cơ hội sẽ nhỏ hơn nhiều.  
Lục Lâm Thiên suy nghĩ một hồi, nói:  
- Vậy các vị hãy hoạt động tự do, nhớ cẩn thận mọi thứ.  
Lục Lâm Thiên chia cường giả Thánh Linh giáo, Phi Linh môn ra sáu nhóm.

Kim Lang Tôn Giả, Cùng Kỳ Tôn Giả từng người dẫn một đội cường giả Thánh Linh giáo.

Thánh Linh Thiên Tôn Tập Hạo Nhiên, Thánh Vũ Thiên Tôn Nguyễn Hợp dẫn theo một đội cường giả Thánh Linh giáo.  
Trong Phi Linh môn, Thiên Địa Nhị Tôn Tạ Thiên Tạ Địa từng người mang theo một đội cường giả Phi Linh môn.

Đội khác thì do Hỏa Sí Tôn Giả và các cường giả khác cùng dẫn dắt.

Về phần Lục Lâm Thiên, Dương Quá, Lục Tâm Đồng thì hành động chung một chỗ.  
Phân phối xong hết Thiên Địa Nhị Tôn, Kim Lang Tôn Giả, Cùng Kỳ Tôn Giả lần lượt dặn dò Lục Lâm Thiên rồi ra đi.

Đông Vô Mệnh đi theo tại Hỏa Sí Tôn Giả dẫn đoàn, không dặn dò gì Lục Lâm Thiên.

Giờ phút này, Đông Vô Mệnh biết lão không có gì để dặn hắn được.  
Sau khi mọi người rời đi, Lục Lâm Thiên, Lục Tâm Đồng, Dương Quá rơi vào một chỗ đất bằng lơ lửng.  
Quan sát bốn phía một lúc, Lục Tâm Đồng mở miệng nói:  
- Ca ca, chúng ta đi bên nào?  
Lục Lâm Thiên nhìn kỹ tứ phía, xung quanh không còn bao nhiêu người.  
Lục Lâm Thiên suy tư một lúc, nhìn bên trái:  
- Đi bên này xem.  
Dương Quá nói:  
- Vậy tốt, chúng ta đi bên này.  
Vù vù vù!  
Ba người nhảy vọt lên, thân hình biến mất tại chỗ, hóa thành ba luồng sáng, giây sau đã ra ngoài mấy trăm thước.  
Không gian mây mù lượn lờ, diện tích không giới hạn.

Trên một lục địa lơ lửng, Cực Lạc Tam Quỷ đứng thẳng.

Xung quanh có nhiều người, cảm giác khí tức của ba người bọn họ thì không dám tới gần, chỉ nhìn một cái sau đó bỏ đi rất xa.  
Âm Quỷ nhìn Lệ Quỷ, biểu tình hơi thay đổi:  
- Đại ca, chúng ta làm sao bây giờ?  
Âm Quỷ hỏi:  
- Chúng ta thật sự phải nghe lời Lục Lâm Thiên sao? Lan Lăng sơn trang không dễ trêu vào.  
Dương Quỷ mắt lóe tia sáng hỏi:  
- Đại ca, chúng ta thật sự nghe theo lệnh của Lục Lâm Thiên, ra tay với Lan Lăng sơn trang sao?  
Dương Quỷ nhìn Lệ Quỷ, biểu tình phân vân do dự.  
Lệ Quỷ trầm giọng nói:  
- Lan Lăng sơn trang không dễ chọc nhưng hiện tại chúng ta bị người kiểm soát.  
Ánh mắt Lệ Quỷ bi ai.  
- Không ngờ lúc này lật thuyền trong mương.  
Dương Quỷ, Âm Quỷ nhớ đến thủ đoạn của Lục Tâm Đồng, cho đến bây giờ lòng còn sợ hãi.

Nữ nhân kia xinh đẹp như tiên nhưng ra tay lại làm người ta rợn gai óc.  
Lệ Quỷ liếc mắt nhìn Dương Quỷ, Âm Quỷ, hỏi ý kiến:  
- Lão nhị, lão tam, nhiều năm qua chúng ta không ra khỏi Bình nguyên Man Hoang, các người thật sự cam lòng sao?  
Lão nhị, lão tam nhìn nhau, hỏi Lệ Quỷ:  
- Đại ca muốn nói cái gì?  
Lệ Quỷ trầm giọng nói:  
- Ba huynh đệ chúng ta luôn có tiếng xấu, bị những người đại môn đại phái xa lánh nên phải uốn mình ở trong bình nguyên man hoang, có tu vi thực lực nhưng không cách nào thi triển.

Có lẽ lúc này là cơ hội cho chúng ta, cơ hội rời khỏi bình nguyên man hoang.  
Âm Quỷ nhìn Lệ Quỷ chằm chằm, trong lòng phân vân:  
- Đại ca thật sự tin tưởng Lục Lâm Thiên sẽ đối xử tốt với ba huynh đệ chúng ta? Nên biết danh tiếng của huynh đệ chúng ta không dễ nghe.  
- Ta không có nắm chắc tuyệt đối, nhưng theo ta quan sát thì Lục Lâm Thiên tuyệt đối đáng tin hơn Lan Lăng sơn trang.

Tuy Lan Lăng sơn trang không dễ chọc nhưng Lục Lâm Thiên cũng khó dây vào.

Gϊếŧ Hỏa Thổ Tôn Giả tại chỗ mà Thiên Địa Minh không dám hó hé câu nào, chỉ điểm này khí thế của Lan Lăng sơn trang đã yếu đi.

Tuy nội tình Phi Linh môn không lâu nhưng bây giờ có nhiều cường giả, nghe đồn Thiên Linh Đan Tôn đã thành đế, còn có các cường giả Thánh Linh giáo, Kim Lang Tôn Giả.

Nếu Lộc Linh Tôn Giả nói với chúng ta là sự thật thì Lan Lăng sơn trang đâu làm gì Phi Linh môn được?  
Có vẻ Lệ Quỷ suy tư thời gian khá lâu về vấn đề này.  
Dương Quỷ nhướng chân mày hỏi Lệ Quỷ:  
- Đại ca đã có quyết định, muốn lựa chọn Phi Linh môn, lựa chọn Lục Lâm Thiên sao?  
Lệ Quỷ nhìn Dương Quỷ, Âm Quỷ, mỉm cười nói:  
- Cái này cũng vì sự quyết đoán, bá khí của Lục Lâm Thiên không phải người bình thường có thể so sánh, tuổi còn nhỏ đã đến trình độ ngày hôm nay.

Vân Dương tông cùng Linh Thiên môn đều cam nguyện lôi kéo.

Lục Lâm Thiên giữ lại ba người chúng ta đương nhiên không sợ danh tiếng của chúng ta thế nào.

Hắn cho chúng ta đan dược bát phẩm, vũ linh khí địa giai, chẳng lẽ lão nhị, lão tam không nhìn ra mục đích sao?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui