Đỉnh Phong Thiên Hạ


- Tông chủ, tiểu tử này...  
Công Tôn Xuân Thu lạnh lùng nhìn Lục Lâm Thiên, dường như còn muốn động thủ.  
- Chính sự quan trọng hơn.  
Công Tôn Hóa Nhai nhìn Công Tôn Xuân Thu, lập tức gật đầu với chúng cường giả Lan Lăng sơn trang, Vạn Thú Tông cùng tiến vào hạp cốc.

Ngay sau đó Nhật Sát các cũng theo đó tiến vào.  
Nhìn qua đám người Lan Lăng sơn trang, Vạn Thú Tông, Hóa Vũ tông, còn có Nhật Sát các tiến vào, lúc này ánh mắt Lục Lâm Thiên mới khẽ đổi, sau khi truyền âm cho Tử Yên, hai người cũng lách mình tiến vào trong hạp cốc.  
Trong hạp cốc này lại vượt quá dự đoán của Lục Lâm Thiên.

Đây là một mảnh sơn mạch vô tận, sơn mạch xanh ngắt, không gian cực kỳ bao la.

Mà ở trong không gian này dường như có năng lượng chấn động cực kỳ cuồng bạo.  
Sưu Sưu.  
Advertisement
Không ít thân ảnh tiến vào, sau đó biến mất ở phía xa.  
- Lục chưởng môn, năng lượng chấn động ở nơi này không tầm thường.  
Tử Yên truyền âm nói, thân ảnh xinh đẹp chậm rãi đi tới bên người Lục Lâm Thiên.  
- Coi chừng.  
Lục Lâm Thiên khẽ quát một tiếng.  
Lúc này, Tử Yên vừa mới đặt chân xuống, không biết chạm vào cái gì mà trên mặt đất lập tức có năng lượng chấn động, không gian đột nhiên vặn vẹo.

Mặt đất bằng phảng lập tức bắn ra một đạo lục mang.

Một cọc gỗ lập tức phóng về phía Tử Yên.  
Advertisement
Biến cố bất thình lình xảy ra khiến cho Tử Yên kinh ngạc một chút, thế nhưng cũng không có chút bối rối nào, thân hình mềm mại nhanh chóng lui về phía sau.

Một cỗ linh lực cường hãn tuôn ra, hung hăng đánh vào trên cọc gỗ.  
Phanh.  
Âm thanh trầm thấp vang vọng, cây cọc gỗ này lập tức bị Tử Yên đánh thành tro tàn, hóa thành năng lượng tiêu tán trên không trung.  
- Không sao chứ?  
Thân ảnh Lục Lâm Thiên đi tới bên người Tử Yên, nhìn Tử Yên rồi nhẹ giọng hỏi.

Cây cọc gỗ vừa rồi là do năng lượng thuộc tính mộc ngưng tụ, trong hạp cốc này có chút kỳ lạ.  
- Không có việc gì, chỉ là năng lượng thuộc tính mộc mà thôi.

Uy lực không cao.  
Tử Yên nói, công kích thuộc tính mộc vừa rồi cũng không phải quá mạnh mẽ, thế nhưng sợ rằng dưới cường giả Tôn cấp sợ rằng rất ít người có thể chống lại.  
- Coi chừng.  
Lục Lâm Thiên nói, hai người lập tức biến mất tại chỗ.  
Trên một vách núi dựng đứng, một cỗ năng lượng vô cùng bàng bạc lan tràn tới, mang theo dược hương nồng đậm.  
Trên vách đá này có một cây mây màu trắng, toàn thân trắng long lanh mọc trong khe nứt, cây mây này kéo dài chừng nghìn mét trên vách đá, bên trên có lá cây đỏ như lửa, mùi thơm lạ lùng lan tràn ra, khiến cho người khác hít vào không khỏi cảm thấy vui vẻ, thoải mái.  
Mà ở giữa dây mây màu trắng long lanh này, dưới lá cây màu hồng thẫm có một linh quả nửa trắng nửa hồng, lớn chừng nắm tay, thế nhưng năng lượng chấn động kinh người từ trong đó tràn ra lại cực kỳ kinh người.

Chỉ cần nhìn vào năng lượng chấn động kia cũng khiến cho người ta khϊếp vía.  
- Trời, là Âm Dương Nguyên Quả.  
- Trong này thậm chí còn có Âm Dương Nguyên Quả.  
Âm thanh kinh ngạc, rung động vang lên.

Sau đó có một đạo thân ảnh nhanh như thiểm điện phóng về phía vách đá dựng đứng, lao thẳng về phía Âm Dương Linh Quả.

Vật này tuyệt đối là bảo vật, bên ngoài cơ hồ không có cách nào nhìn thấy thứ này.

Đồn rằng sau khi phục dụng Âm Dương Nguyên Quả này người có tu vi Tôn cấp cũng có thể trực tiếp tăng cường tu vi.  
Đồn rằng Âm Dương Nguyên Quả này còn có một tác dụng vô cùng quan trọng khác nữa, tóm lại đây tuyệt đối là thiên tài địa bảo.  
- Hỏa Lộ Vương, Ấm Dương Nguyên Quả này không phải là thứ mà ngươi có thể thu được.  
Một tiếng quát vang lên, một cỗ chân khí thuộc tính thổ nặng nề bắn ra.

Trong nháy mắt hung hăng đánh trúng đầu người kia.

Kình phong cùng với lực lượng mạnh mẽ trút xuống trực tiếp đánh nát đầu người kia.  
Sau khi dùng một kích đánh chết người kia, một thân ảnh mặc hoàng bào xuất hiện trên vách đá.

Người này chừng năm mươi tuổi, mặt mũi tràn ngập vẻ âm lệ, sắc mặt có chút vui vẻ, lập tức phóng về phía Âm Dương Nguyên Quả.  
Sưu...  
Mà lúc này khi lão giả kia vừa mới đắc ý phóng về phía Âm Dương Nguyên Quả, không đợi hắn đáp xuống, thân hình vừa mới có động tác thì trước mắt xuất hiện một bông hoa, một tiếng quát trầm thấp vang lên bên tai hắn:  
- Vũ Tôn nhất trọng nho nhỏ mà đã nghĩ tới chiếm Âm Dương Nguyên Quả này, chết cho ta.  
Tiếng quát trầm thấp vang vọng, người mặc hoàng bào kia lập tức kinh hãi.

Chỉ là tốc độ của người nọ nhanh tới mức khiến cho hắn không kịp phản kháng, một đạo quyền ấn đã hung hăng đánh vào trên ngực hắn.  
Phanh.  
Dưới âm thanh trầm thấp bạo liệt này, lực lượng kinh khủng trực tiếp đánh bay thân hình hắn từ trên không trung rơi xuống mặt đất giống như chim gãy cánh.

Nặng nề đập vào mặt đất khiến cho mặt đất run rẩy một chút.  
Phốc phốc.  
Trong miệng lão giả này phun ra một ngụm máu tươi, khí tức suy yếu, cũng không biết còn sống hay đã chết.  
Sưu Sưu.  
Cùng một lúc hai đạo thân ảnh đáp xuống, chính là hai người Lục Lâm Thiên, Tử Yên cảm nhận năng lượng của Âm Dương Nguyên Quả chấn động.

Hai người đáp xuống, ánh mắt trước tiên nhìn về phía Âm Dương Nguyên Quả trên vách đá.  
- Lục chưởng môn, loại bảo vật như Âm Dương Nguyên Quả này chính là thiên tài địa bảo.  
Tử Yên xuất hiện, mắt nhìn về phía Âm Dương Nguyên Quả, đôi mắt xinh đẹp biến đổi.

Loại bảo vật như Âm Dương Nguyên Quả này nàng cũng không lạ gì.

Trong tư liệu của Thiên Địa các cũng đã có nói tới khiến cho kiến thức của nàng so với đại đa số người trong đại lục còn lớn hơn.  
- Quả thực là bảo vật.  
Ánh mắt Lục Lâm Thiên đã sớm nhìn về phía Âm Dương Nguyên Quả trên cây mây lóng lánh kia.

Ánh mắt chăm chú nhìn về phía trước, trong mắt có chấn động.

Năng lượng kinh người kia chấn động khiến cho hắn kinh hãi.

Đồn rằng sau khi phục dụng Âm Dương Nguyên Quả này có thể khiến cho tu vi cường giả Tôn cấp trực tiếp đột phá, là loại thiên tài địa bảo chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.  
Trong nháy mắt này người vừa mới đánh bại Vũ Tôn nhất trọng kia lăng không mà đứng, tuổi chừng năm mươi, ánh mắt có chút âm trầm, dáng người trung đẳng, khí thế cực kỳ sắc bén.  
Mọi người trên không trung nhìn thấy Vũ Tôn nhất trọng kia chỉ một quyền đã bị đánh bay, lúc này Vũ Tôn nhất trọng kia mới ổn định lại thân hình.  
- Âm Dương Nguyên Quả là vật của Lan Lăng sơn trang, tất cả cút ngay cho ta.  
Lão giả năm mươi tuổi này quét mắt qua không trung, cũng không đặt đám người trong không tủng vào trong mắt.

Có Lan Lan sơn trang hắn ở đây những tán tu này ai dám tiến lên tranh đoạt.

Luận thực lực hắn là Vũ Tôn tứ trọng.

Ở nơi này cũng không có ai dám trêu vào hắn.

Huống chi lúc này cũng có không ít cường giả Lan Lăng sơn trang có mặt.  
- Lục chưởng môn, loại bảo vật như thế này không nên để rơi vào trong tay người khác.  
Tử Yên biến sắc, truyền âm nói với Lục Lâm Thiên.

Loại bảo vật như Âm Dương Nguyên Quả này cũng không thể để rơi vào trong tay đám người Lan Lăng sơn trang.

Trong đám người Lan Lăng sơn trang này cũng không có cường giả quá mạnh mẽ..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui