Ánh mắt Lăng Thanh Tuyền tràn ngập sự phức tạp, nhìn qua ca ca muốn tự bạo hồn anh, cũng không để ý tới đạo chân khí của Lục Lâm Thiên đang đánh tới, truyền âm nói với Lục Lâm Thiên:
- Ngươi gϊếŧ ca ca thì con sẽ không có cữu cữu, ta có con rồi, là con của ngươi.
Ngươi gϊếŧ ta đi, giữ lại mạng cho ca ca ta.
Âm thanh này truyền vào trong tai Lục Lâm Thiên.
Nhưng mà âm thanh rơi vào trong tai Lục Lâm Thiên lại giống như sấm sét trên chín tầng trời, khiến cho toàn thân Lục Lâm Thiên run lên, thân hình ngây ngốc một chút.
Sưu...
Đạo chân khí kia xuyên thủng không gian lập tức đánh tới trước người Lăng Thanh Tuyền, Lăng Thanh Tuyền cũng không tránh né.
Sưu.
Trong sát na, ngay khi đạo chân khí kia còn cách Lăng Thanh Tuyền chưa được nửa mét thì dừng lại, kình khí ngập trời khiến cho y phục và mái tóc Lăng Thanh Tuyền tung bay.
Dưới sự áp bách của kình phong, tư thái hoàn mỹ hiện lên rõ mồm một.
Cùng lúc này Thời Không Lao Ngục thuộc tính thủy tiêu tán, năng lượng cuồng bạo trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.
Sưu.
Năng lượng lạnh lẽo chung quanh biến mất, Lăng Thanh Tuyệt cũng không muốn chết, vẻ mặt nghi hoặc, thân hình đang bành trướng bị hắn cưỡng ép thu hồi.
Miệng lần nữa phun ra máu tươi.
Cưỡng ép thu hồi hồn anh tự bạo dường như đối với thân hình hắn tạo thành tương tổn cực lớn.
- Ngươi nói cái gì, ngươi nói lại một lần nữa xem.
Thân ảnh Lục Lâm Thiên đột nhiên xuất hiện trước người Lăng Thanh Tuyền, hai mắt nhìn vào trong mắt của Lăng Thanh Tuyền.
Những lời vừa rồi Lăng Thanh Tuyền nói đối với Lục Lâm Thiên mà nói tuyệt đối là rung động cực lớn.
Sưu.
Lăng Thanh Tuyền nhìn Lục Lâm Thiên, thân ảnh xinh đẹp lóe lên, thân hình phá không bay tới bên người Lăng Thanh Tuyệt.
- Ca ca, huynh không sao chứ?
Lăng Thanh Tuyền lo lắng hỏi, dù sao đây cũng là ca ca của nàng.
- Ta không sao, chạy mau.
Lăng Thanh Tuyệt khẽ quát một tiếng, trong nháy mắt kéo tay Lăng Thanh Tuyền bỏ chạy về phía sau.
Ông.
Tiếng sấm sét vang lên, Huyễn Ảnh Thanh Vũ khẽ vỗ, thân ảnh Lục Lâm Thiên lập tức xuất hiện trước mặt hai người, làm sao hắn có thể để cho hai người này rời đi được.
- Mau nói cho ta biết, điều ngươi nói có phải là sự thực không?
Mắt nhìn Lăng Thanh Tuyền, giờ phút này trong đầu Lục Lâm Thiên có chút rối loạn.
Nhất thời khó mà bình tĩnh được, trong đầu chỉ liên nói nghĩ tới việc mình có con, mà Lăng Thanh Tuyền sinh cho hắn.
- Nếu như ngươi muốn biết thì đừng ngăn cản ta.
Nếu không ngươi sẽ vĩnh viễn không biết được chuyện này.
Lăng Thanh Tuyền nhìn Lục Lâm Thiên, nghiến răng nói.
Thân ảnh xinh đẹp kéo tay Lăng Thanh Tuyệt nhanh chóng rơi đi.
Thân ảnh hai người lập tức chui vào trong sương mù dày đặc.
Sưu.
Cũng không biết xảy ra chuyện gì, dường như là động tới cái gì đó mà gợn sóng trước mặt hai người lóe lên, lập tức biến mất không thấy gì nữa.
Giống như đột nhiên biến mất trên hư không.
- Không nói rõ thì các ngươi đừng mong rời khỏi đây.
Lục Lâm Thiên sững sờ lúc này mới hồi phục tinh thần lại, thân ảnh nhanh chóng đuổi theo.
Ông.
Huyễn Ảnh Thanh Vũ chấn động, Lục Lâm Thiên đuổi theo, đánh văng môt mảng lớn sương trắng, thế nhưng đã mất dấu hai người Lăng Thanh Tuyệt, Lăng Thanh Tuyền, tâm thần tràn ra cũng không thể tìm thấy tung tích của hai người.
Thân ảnh ổn định giữa không trung, ánh mắt Lục Lâm Thiên run lên, thầm hối hận vì sao vừa rồi bản thân không bắt hai người kia.
- Là thật sao? Đây không phải là sự thực.
Nữ nhân kia không phải là người bình thường, ai biết nàng muốn làm gì.
Thế nhưng vạn nhất là sự thực thì...
Thân hình lơ lửng trên không trung, trong đầu Lục Lâm Thiên có chút hỗn loạn.
Những lời Lăng Thanh Tuyền nói với Lục Lâm Thiên mà nói cực kỳ rung động, cũng đảo loạn tâm thần của Lục Lâm Thiên.
Nếu như hắn có con, thực sự hắn cũng không biết nên làm thế nào cho phải.
Phanh Phanh.
Phía xa, âm thanh bạo liệt cực lớn vang lên, chín đầu hung khôi vây công, không gian sụp đổ từng khúc.
Hạc Linh Tả Sứ hoàn toàn chỉ có thể né tránh, lúc này cũng khó có thể chống đỡ được.
Khải giáp trên lưng đã xuất hiện vết nứt, vừa rồi hắn mới bị một đầu hung khôi xé rách một miếng trên khải giáp.
Tu vi của Hạc Linh Tả Sứ cũng chỉ là Linh Tôn cửu trọng, thời gian đột phá có lẽ cũng không quá dài, thực lực không kém Lệ Quỷ bao nhiêu.
Loại thực lực này tuyệt đối cường hãn, thế nhưng thực lực của chín đầu hung khôi lúc này tuyệt đối có thể so sánh với Vũ Tôn cửu trọng.
Tăng thêm đặc tính của khôi lỗi cho nên kết quả đã được dự đoán từ trước.
Phanh Phanh.
Hạc Linh Tả Sứ gian nan chống đỡ, dưới trận pháp hợp kích của chín đầu khôi lỗi bao phủ, hắn cũng không có cách nào chạy ra.
Sưu.
Một cỗ năng lượng nóng bỏng hội tụ, một đạo trảo ấn xé rách không gian đánh về phía Hạc Linh Tả Sứ.
- Cút ngay cho ta.
Trong mắt Hạc Linh Tả Sứ hiện lên vẻ âm tàn, miệng gầm lên một tiếng giận dữ.
Linh lực phô thiên cái địa tuôn ra, sau đó cánh tay vung lên, một đạo quang trụ bằng linh lực cực lớn hung hăng va chạm với trảo ấn của đầu hung khôi kia.
Phanh.
Hai cỗ năng lượng va chạm, kình phong khủng bố phô thiên cái địa tuôn ra.
Không gian chung quanh đều bị dư âm của năng lượng khủng bố này tạo thành ảnh hưởng, ầm ầm bạo liệt.
- Hừ.
Dưới kình phong khủng bố như vậy, Hạc Linh Tả Sứ cùng với đầu hung khôi kia đồng thời lui lại mấy bước.
Hạc Linh Tả Sứ biến sắc, hiển nhiên là dưới đạo công kích này đã ăn một chút thiệt thòi.
Cưỡng ép ngạnh kháng, thân hình của hắn không thể nào so với thân hình khôi lỗi.
Trừ phi là hắn có lực phòng ngự biếи ŧɦái như của Lục Lâm Thiên kia.
Hạc Linh Tả Sứ lảo đảo lui lại, đồng thời cùng lúc cũng có một đạo trảo ấn nóng bỏng khác đánh tới.
- Hỗn trướng.
Hạc Linh Tả Sứ đại biến, trong lúc hoảng sợ nhanh chóng bố trí một đạo quang tráo bằng linh lực quanh thân, thân hình nhanh chóng lui lại, chật vật không thô.
Phanh.
Đạo trảo ấn kia trong nháy mắt đánh vào trên quang tráo bằng linh lực.
Hỏa diễm nóng bỏng trên trảo ấn đánh vào trên quang tráo của Hạc Linh Tả Sứ.
Dưới cỗ lực lượng nóng bỏng này, vòng quang tráo bằng linh lực quanh thân Hạc Linh Tả Sứ như bị đốt lên, chỉ giằng co được một lát thì lập tức bị nghiền nát.
Trảo ấn mang theo không gian vặn vẹo dùng xu thế sấm sét đánh vào lưng Hạc Linh Tả Sứ.
Ken két.
Một tiếng trầm thấp, bạo liệt vang vọng.
Hồn linh khải giáp trên người Hạc Linh Tả Sứ một lần nữa bị xé rách, miệng lập tức có máu tươi tràn ra.
Thân hình Lục Lâm Thiên xuất hiện trong không gian của chín đầu hung khôi, mắt nhìn thấy tất cả chuyện này, trong lòng có chút trầm xuống.
Hạc Linh Tả Sứ này bị nhốt cũng không thế ép hắn quá.
Tục ngữ có nói, chó gấp còn nhảy qua tường, thỏ gấp còn cắn người.
Lăng Thanh Tuyệt và Lăng Thanh Tuyền đã chạy, tuyệt đối không thể để cho Hạc Linh Tả Sứ này chạy mất.
Sưu Sưu.
Chín đầu hung khôi không cho Hạc Linh Tả Sứ có thời gian thở dốc, lần nữa có mấy đầu hung khôi dựa vào góc độ huyền ảo nào đó mà lao thẳng tới, mỗi một đạo công kích đều có thể vây khốn Hạc Linh Tả Sứ vào bên trong..