Đỉnh Phong Thiên Hạ


Tất cả đệ tử Thánh Linh Cốc, nhìn xem Huyết Mị, Tuyết Sư, còn có Cực Nhạc Tam Quỷ ra tay, kinh ngạc đến cái cằm cũng khó có thể thu, cường giả đi qua Tử Vong Thâm Uyên còn đỡ một ít, đây đối với những đệ tử Thánh Linh Cốc chưa từng đi Tử Vong Thâm Uyên mà nói, quả thực là nghẹn họng nhìn trân trối, nguyên lai thực lực của cường giả, còn có thể cường hãn đến một bước kia.

Trong đôi mắt Âm Dương Vương Dạ Vị Ương cũng là dị sắc chớp động, tu vi của Vi Sinh Gia Tộc Vi Sinh Đốn Ngữ cùng Hải Sa Môn Hải Tượng Trưởng Lão, nàng là biết rõ một chút, cũng không phải kinh ngạc thực lực của Lục Lâm Thiên, vừa rồi Lục Lâm Thiên chỉ hơi chút ra tay mà thôi, nàng kinh ngạc là thực lực của Cực Nhạc Tam Quỷ, tựa hồ lần nữa tiến bộ không ít, về phần thực lực của Lục Lâm Thiên, nàng đã không cần phải kinh ngạc, Vũ Tôn Cửu trọng cũng có thể đánh chết, còn có cái gì đáng ninh ngạc.

- Nhị thiếu gia, hai thằng này xử trí như thế nào.

Lệ Quỷ cùng Âm Quỷ đến bên người Lục Lâm Thiên, trong tay đã bắt được Vi Sinh Đốn Ngữ cùng Hải Tượng Trưởng Lão.

- Giữ đi, sẽ có cá lớn đến đòi người.

Ánh mắt của Lục Lâm Thiên nhàn nhạt quét hai người kia, thực lực hai người này ở Vi Sinh Gia cùng Hải Sa môn cũng hẳn là cực cao, bất quá dựa theo tin tức của Phi Linh Môn cùng Nam Thúc, trong hai sơn môn này còn có cường giả, Vi Sinh Gia Tộc chính là Ngũ Vị Lão Tổ, Hải Sa Môn là ba sư huynh đệ.

Muốn đối phó Hải Sa môn cùng Vi Sinh Gia này, Lục Lâm Thiên tự biết đối phó mấy người này sợ là xa xa không đủ, đã động, liền triệt để một ít, bằng không về sau sẽ có phiền toái vô cùng vô tận, thực lực của Vi Sinh ngũ tổ cùng ba cường giả Hải Sa Môn kia tuyệt đối là không kém.

- Cám ơn Lục minh chủ tương trợ.

Dạ Vị Ương đến trước người Lục Lâm Thiên, mỉm cười, trên vạt áo màu trắng, còn có chút vết máu nhàn nhạt khô héo.

- Dạ cốc chủ thương thế không nhẹ, vẫn là trước chữa thương a.

Lục Lâm Thiên nói, cũng nhìn ra, lúc này Dạ Vị Ương bị thương không nhẹ.

- Không có gì đáng ngại, có Lục minh chủ đến, liền không xảy ra nhiễu loạn gì rồi.

Dạ Vị Ương dịu dàng cười, rõ ràng là trang phục nam tử, lúc này cười cười, lại có chút động dung, càng lộ ra một loại khí khái hào hùng.

- Cái này cũng không nhất định, ta đoán chừng không bao lâu nữa, cường giả của Vi Sinh Gia cùng Hải Sa Môn sẽ đến.

Lục Lâm Thiên khẽ cười nói.

- Có Lục minh chủ cùng Trọng Kiếm Vô Phong, Độc Linh Ma Nữ, còn có Cực Nhạc Tam Quỷ, ta nghĩ coi như là những đại môn đại phái kia đến cũng vô dụng, cũng sẽ bị gϊếŧ sạch mà về.

Dạ Vị Ương nói, có Linh Vũ chiến tôn tự thân đến, lúc này nàng không lo lắng chút nào.

- Cái này là địa phương xuất hiện trọng bảo sao?  
Lục Lâm Thiên cười nhạt một tiếng, ánh mắt nhìn về ngọn núi sau lưng, mặt trời chiều ngã về tây, tà dương bao phủ ngọn núi, để cho nó giống như kim quang rạng rỡ, một cổ năng lượng bàng bạc lan tràn ra, trên ngọn núi lan tràn ra năng lượng cực kỳ thần dị, như chuyên môn nhằm vào linh hồn, dưới năng lượng bực này, để cho linh hồn người nhịn không được run lên.

Năng lượng như thế khuếch tán, thời điểm Lục Lâm Thiên trên đường đến, xa xa đã bị nó hấp dẫn đến, giờ phút này đến dưới ngọn núi, trình độ năng lượng nồng đậm càng thêm đáng sợ.

- Đúng vậy, cái này là địa phương sẽ xuất hiện trọng bảo.

Dạ Vị Ương nói:  
- Lực lượng kia cực kỳ áp chế linh hồn, có lẽ là thiên tài địa bảo cùng linh hồn có quan hệ, cấp độ tuyệt đối sẽ không thấp.

Ánh mắt của Lục Lâm Thiên biến đổi, dưới linh hồn uy áp, ngược lại cũng có thể suy đoán ra một ít, thiên tài địa bảo muốn xuất hiện sợ là hơn phân nửa sẽ cùng linh hồn có quan hệ, mà năng lượng uy áp bực này, cấp độ của bảo vật muốn xuất thế, tuyệt đối cũng sẽ cực cao.

- Nơi này sao lại đột nhiên xuất hiện bảo vật như thế.

Lục Lâm Thiên nói.

Ánh mắt Dạ Vị Ương nhìn qua Lục Lâm Thiên, đôi mắt dễ thương có chút lóe lên, nói:  
- Nơi đây gọi là Thánh Linh Phong, chính là trọng địa của Thánh Linh Cốc ta, bình thường linh khí tràn đầy, ở trên ngọn núi này tu luyện, đối với linh hồn có chỗ tốt thật lớn, tốc độ linh lực cũng có thể đề cao không ít.

- Lại có nơi tốt như thế.

Lục Lâm Thiên nói, dựa theo lời của Dạ Vị Ương, cái này tuyệt đối là bảo địa rồi.

Dạ Vị Ương khẽ ngẩng đầu, đối với Lục Lâm Thiên nói:  
- Không dối gạt Lục minh chủ, Thánh Linh Cốc ta là do một tay lão tổ sáng chế, lúc trước thời điểm vị lão tổ kia thành lập Thánh Linh Cốc, cũng là bởi vì Thánh Linh Phong này, cho nên mới lựa chọn ở đây khai sơn lập phái, lão tổ một mực suy đoán, Thanh Long Phong này, mấy ngàn năm sau, nhất định sẽ xuất hiện thiên tài địa bảo kinh thiên động địa, không nghĩ tới bây giờ trở thành thực tế.

- Vị lão tổ kia của Thánh Linh Cốc, tuyệt không phải người thường ah.

Lục Lâm Thiên nghe vậy cũng cực kỳ sợ hãi thán phục, còn có người có bản lãnh như thế, dĩ nhiên có thể suy đoán chuyện ở mấy ngàn năm sau, một là lúc trước đã nhìn ra mánh khóe, hai là nhân vật tuyệt thế rồi, cũng chỉ có hai loại khả năng này.

Nâng lên vị lão tổ kia, Dạ Vị Ương không lưu dấu vết có chút than nhẹ, lập tức nói:  
- Lục Chưởng Môn, thiên tài địa bảo này sắp xuất thế, lần này cám ơn Lục Chưởng Môn tương trợ, đợi bảo vật này xuất thế, Thánh Linh Cốc nhất định vô cùng cảm kích, nếu có thể, nhất định sẽ không mất một phần của Lục Chưởng Môn.

- Dạ cốc chủ khách khí, bất kể là thiên tài địa bảo gì, Lục Lâm Thiên ta tuyệt đối sẽ không nhúng chàm, dùng quan hệ của Phi Linh Môn chúng ta cùng Thánh Linh Cốc, không cần như thế, lần trước Phi Linh Môn gặp nạn, Thánh Linh Cốc tiến về Thiên Môn cốc tương trợ, còn không có nói lời cảm tạ đây này.

Lục Lâm Thiên nói, lời này nói thật dễ nghe, nhưng trong lòng thì cũng đành chịu, chuyện sư phụ phân phó, Lục Lâm Thiên là không dám vi phạm, bằng không đừng nói là Dạ Vị Ương tự mình mở miệng, coi như là không mở miệng, Lục Lâm Thiên cũng sẽ đỏi hỏi một ít.

- Cái này! Cái kia liền cảm ơn Lục minh chủ rồi.

Dạ Vị Ương nói, thái độ của Lục Lâm Thiên làm cho nàng có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới lúc này đây hỗ trợ, lại không để cho mình cảm tạ, trước đó tuy Thánh Linh Cốc tương trợ Phi Linh Môn, nhưng cuối cùng lại nhận được chỗ tốt cực lớn, một chút cũng không có hại chịu thiệt, ngược lại là lợi nhuận đủ tiện nghi trở về.

- Ngươi trước dưỡng thương a, ta đoán chừng Vi Sinh Gia tộc cùng Hải Sa môn tối đa sáng mai sẽ đến, đến lúc đó có thể sẽ có náo nhiệt nhìn.

Trong mắt Lục Lâm Thiên mang theo vui vẻ nhàn nhạc, ánh mắt trong lúc mơ hồ lướt qua một đạo hào quang quỷ dị, mình đã là Vũ Tôn bát trọng rồi, nếu thực lực của Vi Sinh Gia cùng Hải Sa Môn cường hãn mà nói, ngược lại có thể cầm mấy cái thử xem thực lực của mình bây giờ, lần sau thời điểm đối mặt nguy cơ, cũng biết thực lực của mình.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui