Vân Khiếu Thiên cười nói.
Chúng trưởng lão khẽ gật đầu, bằng vào nhãn lực của bọn họ làm sao không nhìn ra Lục Lâm Thiên vẫn ẩn giấu thực lực của mình cơ chứ.
Về phần ẩn dấu nhiều hay ít, bọn họ không nhìn ra.
– Chấn Hải Ấn.
Nữ tử tuyệt sắc khẽ kêu lên mộ tiếng, thân hình tuyệt mỹ tạo thành một vòng cung trong không trung, năng lượng thủy hệ trong không trung mãnh liệt hội tụ khiến cho không gian rung động, giống như sóng lớn đang gào thét ở biển rộng, ở giữa không trung lúc này có một đạo chưởng ấn lam sắc hơn trăm thước từ giữa không trung bắn về phía trước.
Chung quanh đường đi của nó không gian gấp khúc dường như sắp bị vỡ tan vậy.
Cảm nhận được năng lượng kinh khủng này, vẻ mặt Lục Lâm Thiên trầm xuống, không có lựa chọn nào khác, quanh thân hắn lập tức có một cỗ quang mang màu vàng bao phủ.
Một đạo chưởng ấn bắt đầu ngưng tụ, không ngờ không gian chung quanh hắn lại phát ra âm thanh ầm ầm, trong nháy mắt có một cỗ quang mang chói mắt từ trong cơ thể bạo phát ra bên ngoài.
– Thiên Thủ Liệt Cương Ấn.
Tiếng quát trầm thấp của Lục Lâm Thiên vừa vang lên, khí tức toàn thân trong nháy mắt khuếch trương, một đạo chưởng ấn hoàng sắc phóng lên cao, trong nháy mắt hóa thành mấy đạo chưởng ấn không rõ ràng.
– Di, không ngờ cũng là vũ kỹ Hoàng cấp cao giai nha.
Lục gia Trấn Thanh Vân không ngờ lại có vũ kỹ bực này.
Nhìn khí thế chung quanh người Lục Lâm Thiên, chúng trưởng lão có chút kinh ngạc nói.
– Với tu vi Vũ Sư cửu trọng không ngờ đã có thanh thế bực này, người này quả nhiên không đơn giản.
Vân Khiếu Thiên thầm nghĩ trong lòng.
– Oanh.
Lục Lâm Thiên nhanh chóng đẩy chưởng ấn rời đi, tức thì không giang chung quanh chấn động kịch liệt, một cỗ kình khí kinh khủng, cực kỳ mạnh mạnh mẽ va chạm với chưởng ấn của nữ tử xinh đẹp kia.
Từng âm thanh kinh thiên vang lên ầm ầm trong không gian, một cỗ kình khí cuồng bạo khuếch tán trong không trung.
Phanh.
Tiếng vang sơn băng địa liệt vang vọng trên bầu trời, khiến cho những trưởng lão và hơn mười Vũ Phách phía dưới há hốc mồm.
Phanh.
Dưới sự va chạm của hai cỗ kình khí kinh khủng, người đứng mũi chịu sào là Lục Lâm Thiên lúc này miệng kêu một tiếng đau đớn, thân thể loạng choạng lùi về phía sau, hai cánh liên tục vỗ.
Sau khi lùi tầm năm mươi trượng mới đứng vững thân thể.
Khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn, yết hầu có chút ngòn ngọt.
Mạnh mẽ ngăn chặn máu ở yết hầu, sắc mặt Lục Lâm Thiên lúc này có chút tái nhợt, quang mang trên Thanh Linh Khải Giáp cũng mờ đi không ít.
– Thực lực quá mạnh.
Lục Lâm Thiên thầm nghĩ, có Thanh Linh Khải Giáp, thêm nữa cơ thể hắn vốn đã cường hãn, nhưng nữ nhân này lại có thể làm hắn bị thương, nếu như không có Thanh Linh Khải Giáp thì phỏng chừng trong vòng một chiêu hắn đã bị đánh bại.
– Không ngờ lại kháng cực được.
Những trưởng lão Vân Dương Tông phía dưới lúc này nhìn nhau, bằng vào định lực của bọn họ cũng không bình tĩnh được.
Một Vũ Sư cửu trọng chống lại một kích của Vũ Phách tứ trọng.
Mà thực lực của Vũ Phách tứ trọng này có thể so sánh được với Vũ Phách ngũ trọng, lục trọng nha.
– Thiên phú như vậy quả thực quá kinh người.
Vân Khiếu Thiên nhướng mày, khẽ thở dài.
– Tiểu tặc, ta sẽ không tha cho ngươi đâu.
Nữ tử xinh đẹp kia lúc này lại bắn tới.
Nàng khẽ kêu lên một tiếng, thủ ấn liên tục đánh ra, khí lưu quanh nhanh nhanh chóng xoay tròn, giống như là một cơn lốc mang theo tiếng ầm vang vậy.
Bắt đầu từ quanh thân, từng đạo khí lưu cuồng bạo nhanh chóng tản ra, năng lượng thuộc tính phong nhanh chóng hội tụ.
Dưới năng lượng kinh khủng này có một cỗ cuồng phong lớn đến cực hạn được ngưng tụ, cuồng phong gào thét, quả thực đúng là gió lớn thành bão a.
– Phong Quyển Tàn Vân.
Tiếng quát của nữ tử xinh đẹp vừa dứt, cơn bão khổng lồ mang theo kình khí kinh khủng hướng về phía Lục Lâm Thiên mà đi.
– Ta sợ ngươi sao?
Lục Lâm Thiên quát lên một tiếng.
Công kích lần này của đối phương chắc chắn là vũ kỹ Hoàng cấp cao giai.
Hắn chỉ có thể thi triển con bài ẩn giấu của mình mới có thể chống lại được.
Thủ ấn trong tay không ngừng biến hóa tạo thành từng vòng cung huyền ảo, ngay sau đó toàn thân hắn được bao phủ dưới một mảnh quang mang chói mắt.
Nếu thi triển con bài chưa lật, Lục Lâm Thiên đương nhiên sẽ chọn Chu Tước Quyết.
Theo sự đánh ra của những thủ ấn hoàn hảo này, trước người Lục Lâm Thiên được vô số quang mang kỳ dị bao phủ.
Khí tức trên người lúc này cũng biến hóa vô cùng quỷ dị, khí tức khiến cho tim người khác đập nhanh lúc này phóng lên cao, giống như là cuồng bạo vậy.
– Tiểu tử này dường như đang thi triển con bài ẩn giấu của hắn rồi.
Đây là vũ kỹ gì, khí tức này vô cùng quỷ dị.
Bên dưới, lúc này vẻ mặt của những trưởng lão có chút ngưng trọng.
Chỉ là trong nháy mắt này, năng lượng kinh khủng của Lục Lâm Thiên dường như đã đạt tới cực hạn, khiến cho không gian chung quanh dường như đang gợn sóng.
Quang mang bảy màu bắt đầu đen xen với nhau, trong khoảnh khắc theo đạo chưởng ấn cuối cùng mà hắn đánh ra, năng lượng cuồng bạo không ngờ lại an tĩnh lại rồi lập tức ngưng tụ thành một đầu phượng hoàng màu đỏ bằng năng lượng, dài trên năm mươi thước, hai cánh mang theo hỏa diễm tràn ngập, chu vi chung quanh lúc này dường như cũng bị đầu phượng hoàng này đốt vậy.
– Chu Tước Quyết.
Không có một chút do dự nào, thanh âm trầm thấp của Lục Lâm Thiên vừa vang lên hắn ngay lập tức đánh một đạo thủ ấn cuối cùng ra, trong nháy mắt sắc mặt trắng bệch, chân khí trong cơ thể đều bị Chu Tước Quyết thôn phệ, một ngụm máu vừa mới áp chế cũng không thể ngăn chặn được, rốt cuộc miệng hắn cũng phun ra một ngụm máu.
Đầu phượng hoàng bằng năng lượng kinh khủng này trong nháy mắt biến thành vài trăm tước, quanh thân hỏa diễm lượn lờ, mang theo khí tức cuồng bạo phóng lên cao, trong nháy mắt bao phủ không trung, không khí dường như cũng bị đốt cháy tạo nên tiếng ken két vô cùng rung động, điều này quá mức kinh khủng.
Một đầu phượng hoàng do năng lượng tạo thành cùng với một cơn bão phá vỡ khí lưu chung quanh tạo thành một vòng cung trên không trung dưới vô số ánh mắt kinh hãi của mọi người, hai đạo năng lượng chuẩn bị va chạm với nhau.
– Vũ kỹ thật khủng khiếp.
Lúc này, Chu Tước Quyết do Lục Lâm Thiên thôi động khiến cho mọi người chấn kinh, Vũ Sư cửu trọng không ngờ có thể thôi động ra năng lượng kinh khủng như vậy, quả thực quá chấn động.
Lúc này trong lòng những trưởng lão không khỏi nghĩ tới một câu: Củ cải trắng lại ném cho heo ăn, đệ tử tốt bị Vũ trưởng lão phá hư.
Chỉ có Triệu Vô Cực, nhìn chăm chú vào Lục Lâm Thiên, cơ mặt giật giật vào cái, vẻ mặt vô cùng âm trầm.
Lúc này, mọi người vô cùng rõ ràng, nếu như hai đạo công kích này va chạm với nhau, phỏng chừng ngay cả hai người bọn họ cũng bị ảnh hưởng, hơn nữa hậu quả cũng không nhẹ.
– Được rồi, hai người các ngươi dừng tay cho ta.
Ngay khi hai đạo năng lượng va chạm với nhau đột nhiên có một âm thanh nhàn nhạt vang lên, lập tức có một thân ảnh đột nhiên xuất hiện giữa hai đạo năng lượng.