– Không nghĩ tới Phù Quang Lược Ảnh ngươi lại tu luyện tới mức này rồi.
Trong đám đệ tử trẻ tuổi, người tu luyện Phù Quang Lược Ảnh cũng chỉ có vài người thành công.
Tốc độ của ngươi dường như so với Phi Ưng Lăng Phong không kém là bao.
Thúy Ngọc nhìn Lục Lâm Thiên nói.
– Tốc độ của nàng còn nhanh hơn ta.
Nàng lại là Linh giả, lẽ nào trên đời này còn có Linh kỹ thân pháp sao?
Lục Lâm Thiên nghi hoặc hỏi.
Thúy Ngọc này là Linh giả, thế nhưng trên phương diện tốc độ so với hắn khi thi triển Phù Quang Lược Ảnh còn nhanh hơn.
– Đây là một loại bí pháp, trong linh kỹ cũng không có linh kỹ thân pháp.
Thúy Ngọc mỉm cười nói.
– Lão đại, có yêu thú tới, là yêu thú tứ giai.
Thanh âm của Tiểu Long vang lên trong đầu Lục Lâm Thiên.
Rống…
Xa xa, lúc này có một tiếng rống lớn truyền tới.
Thanh âm như sấm rền khiến cho lỗ tai của Lục Lâm Thiên cũng cảm thấy tê dại.
Tiếng gầm này vừa chấm dứt thì có một đầu yêu thú to lớn xuất hiện trước mặt hai người.
Yêu thú này hình thể khổng lồ, thân thể chừng ba trăm thước, trên người có một cái sừng nhọn hoắt giống như vây lưng cá nhô lên.
Yêu thú này cả người vàng óng, đầu có chút tương tự như Huyết Tích Dịch.
Cái miệng đỏ tươi mở ra mang theo một đám hoàng quang phô thiên cái địa lao ra.
Bốn mống vuốt tráng kiện, được bao bọc bởi một tầng thịt dày.
Phần đuôi còn có một cái cọc bên trên, vô cùng sắc bén.
Quanh người đầu yêu thú này có một cỗ uy áp mạnh mẽ khuếch tán ra bốn phía khiến cho Lục Lâm Thiên và Thúy Ngọc phải vận chuyển chân khí và linh lực để chống lại nó.
– Yêu thú thổ hệ, tứ giai trung kỳ, Thiết Bối Tích Dịch.
Lục Lâm Thiên thầm nói, khóe miệng khẽ mỉm cười.
Rốt cuộc cũng đụng phải yêu thú tứ giai.
Bản thân hắn lúc này vô cùng cần yêu đan, có yêu đan rồi thực lực của hắn có thể không ngừng tiến bộ.
Nếu như vẫn dùng đan dược mà nói, thứ nhất hiệu quả của đan dược cũng không tốt như yêu đan.
Thứ hai cũng tiêu hao quá lớn.
Tới tu vi hiện tại, Lục Lâm Thiên phỏng đoán, coi như là tiêu hao nghìn vạn kim tệ để mua đan dược thì cũng chỉ miễn cưỡng đột phá một trọng mà thôi.
Nếu như tới Vũ Tướng vậy thì càng kinh khủng hơn, phỏng chừng mấy ức kim tệ cũng không thể đột phá một trọng.
Cho nên, hắn muốn đột phá tu vi chủ yếu vẫn phải tìm Vũ giả, Linh giả để thôn phệ, hoặc là thôn phệ yêu đan và linh đan.
– Ba năm nữa lại trôi qua rồi sao.
Lại có nhân loại tới đây.
Nhìn về phía Lục Lâm Thiên và Thúy Ngọn, Thiết Bối Tích Dịch kia không mở lại mở miệng ra nói ngôn ngữ của nhân loại.
Miệng mở ra lập tức có một cỗ khí lưu lớn, yêu thú tứ giai trung kỳ, thực lực cũng không thấp.
– Lẽ nào chỉ bằng ngươi cũng dám ngăn cản chúng ta? Còn không mau lui.
Thúy Ngọc trừng mắt nhìn Thiết Bối Tích Dịch.
– Hừ.
Tiểu oa nhi này khẩu khí thật lớn.
Các ngươi chỉ đủ nhét vừa kẽ răng của ta mà thôi.
Thiết Bối Tích DỊch nổi giận gầm lên một tiếng, khí tức quanh thân bắt đầu bạo động.
– Tứ giai trung kỳ mà thôi, yêu đan của ngươi ta cũng vui lòng nhận lấy.
Lục Lâm Thiên trầm xuống.
Một viên yêu đan tứ giai trung kỳ hẳn là có thể để cho hắn từ Vũ Phách tứ trọng đột phá tới Vũ Phách ngũ trọng.
Viên yêu đan này đương nhiên là hắn muốn rồi.
Thủ ấn trong tay biến hóa, quanh người Lục Lâm Thiên đột nhiên xuất hiện một cỗ khí tức cuồng bạo hóa thành từng vòng xoáy nhỏ đột ngột xuất hiện trong không gian.
Vòng xoáy này không ngừng tăng trưởng, trong chớp mắt biến thành một vòng xoáy khổng lồ chừng trăm trượng.
Vòng xoáy xoay tròn, khối đá lớn trên mặt đất cũng bị cuốn lên, lập tức tan vỡ thành những mảnh nhỏ trong vòng xoáy.
– Hừ.
Trước tiên ta bắt ngươi nhét kẽ răng vậy.
Nhìn Lục Lâm Thiên, Thiết Bối Tích Dịch nổi giận nói.
Bởi vì nó cảm nhận được tu vi của Lục Lâm Thiên là Vũ Phách tứ trọng.
Vũ Phách tứ trọng mà thôi, nó đương nhiên là không sợ.
Miệng mở rộng, một tiếng gầm lớn vang vọng không gian.
Lập tức, quang mang quanh người Thiết Bối Tích Dịch đại thịnh, mặt đất bắt đầu run rẩy, một cỗ năng lượng thổ hệ mạnh mẽ từ trong miệng phun ra bên ngoài.
– Nhân loại, chết đi.
Thiết Bối Tích Dịch mở miệng hét lớn.
Khí lưu đang cuộn trào mãnh liệt trong miệng trực tiếp hóa thành công kích đánh về phía Lục Lâm Thiên.
– Nghiệt súc, muốn chết.
Lục Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng, thủ ấn trong tay biến hóa, quanh thân hắn lúc này có một cỗ chân khí bàng bạc bạo phát trực tiếp tiến vào trong vòng xoáy kia, một tiếng trầm thấp vang lên.
– Phong Quyển Tàn Vân.
Theo sự xuất hiện của chân khí Lục Thu Du truyền vào, vòng xoáy kia trong nháy mắt tăng vọt, mặt đất bị vòng xoáy này tước đi một lớp trên bề mặt, vô số vết nứt dài, đất đá bị cuốn vào, khí thế phô thiên cái địa phát ra chung quanh.
Hai đạo lực lượng khổng lồ trong nháy mắt va chạm với nhau, không gian yên tĩnh một lát rồi tiếng nổ ầm vang tức thì vang vọng.
Phanh Phanh.
Hai cỗ năng lượng mạnh mẽ va chạm kình phong bắn ra bốn phía.
Trong bầu trời kình khí tràn ngập, cuồng bạo xuất hiện, dưới năng lượng kinh khủng này không ngờ không gian đã bắt đầu rung động.
Nhưng vào lúc này Lục Lâm Thiên lại có động tác.
Chân khí phía sau hóa thành hai cánh thi triển Phong Chi dực, phối hợp với Phù Quang Lược Ảnh, thân thể nhanh chóng hóa thành một đạo thiểm điện trong sát na tới phía sau Thiết Bối Tích Dịch.
– Chết đi.
Thanh âm lạnh nhạt từ miệng Lục Lâm Thiên phát ra.
– Hỏa Bạo Viêm.
Thủ ấn xuất hiện, trong tay hắn đột nhiên có một hỏa cầu đang không ngừng xoay tròn, toàn bộ không gian tràn ngập trong khí tức nóng bỏng, nhiệt độ không ngừng tăng cao, khí tức cường hãn áp bách, trực tiếp bao phủ không gian.
Hỏa cầu không ngừng bành trướng rồi bắn về phía trước tạo thành một đường vòng cung nóng bỏng trong không gian.
Một cỗ uy áp kinh khủng, bài sơn hải đảo khuếch tán ra bốn phía.
Cảm giác được sự đáng sợ của kình khí, Thiết Bối Tích Dịch rốt cuộc bắt đầu sợ hãi thối lui, thế nhưng đã không còn kịp nữa, hỏa diễm kinh khủng chung quanh nổ tung, đem nó bao phủ ở bên trong.
Phanh.
Hỏa cầu ở giữa không trung nổ tung khiến cho không gian rung động kịch liệt, hỏa diễm nóng bỏng tràn ngập bầu trời.
Bằng vào mắt thường có thể thấy được, Thiết Bối Tích Dịch bị hỏa diễm bao phủ, thân thể khổng lồ bị một cỗ kình khí nóng bỏng, cuồng bạo trút xuống.
Yêu thú tứ giai trung kỳ, có thể so sánh với Vũ Phách lục trọng.
Thế nhưng cũng không có nghĩa là nó sở hữu thực lực như Vũ Phách lục trọng.
Lục Lâm Thiên tuy rằng mới chỉ là Vũ Phách tứ trọng thế nhưng thực lực của bản thân đã sớm vượt quá tu vi, cho nên muốn giết một đầu Thiết Bối TÍch Dịch này vô cùng dễ dàng.
Khi năng lượng nóng bỏng tiêu tán trong không trung, trên mặt đất lúc này thân thể to lớn của Thiết Bối Tích Dịch đã cháy đen nằm trên mặt đất.
Lục Lâm Thiên không chút khách khí, phong chi dực sau lưng được thu lại, trong nháy mắt đáp xuống trước thi thể của Thiết Bối Tích dịch.
Trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm, bắt đầu rạch bụng đầu Thiết Bối Tích Dịch kia..