– Hừ, lần trước cho ngươi chiếm được tiện nghi, ngươi thực sự cho rằng mình có thể thắng ta sao?
Thanh niên mặc bạch y kia nói xong, chân khí bùng ra, một cỗ khí tức cường hãn trong cơ thể bạo phát, quanh thân được bao phủ bởi một khí tức nóng bỏng, dường như có hỏa diễm hỗn loạn quanh thân.
Trong lòng thanh niên mặc bạch y luôn tin tưởng ngày hôm trước hắn bị một chiêu đánh bại là bởi vì hắn sơ ý, vì sơ ý cho nên đối phương mới có cơ hội.
– Thuộc tính hỏa?
Lục Lâm Thiên từ ngày hôm trước giao thủ đã biết thanh niên mặc bạch y này vũ giả thuộc tính hỏa.
Lục Lâm Thiên không nói gì, chân khí quanh thân cũng tuôn ra, một cỗ khí tức mạnh mẽ không kém gì đối phương từ trong cơ thể hắn bạo phát ra, cuối cùng hóa thành một vòng quang mang bao phủ thân thể.
Lúc này, hai người đã đem tiếng giao thủ, tiếng ồn ào chung quanh ném đi, ngưng thần tĩnh khí, ánh mắt nhìn về phía trước, quanh thân được bao phủ bởi chân khí, không ngừng thở ra hít vào, vô cùng huyền ảo.
Mà lúc này trong lòng Lục Lâm Thiên cũng biết trận đấu đầu có liên quan tới một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, hắn cũng không thể sơ ý, vạn nhất mình lại lật thuyền trong mương thì có khóc cũng không kịp.
Hai người nhìn chăm chú vào đối phương, có chút cảm giác giống như là giương cung bạt kiếm vậy.
– Vô Song tỷ, tỷ nói xem lão đại có thắng không?
Trên vai Lục Vô Song, Tiểu Long lắc lư cái đầu hỏi, đôi mắt nhìn chăm chú vào phía dưới.
– Đệ nói xem.
Lục Vô Song cười khẽ, quay đầu lại nhìn Tiểu Long.
– Lão đại đương nhiên không có vấn đề, chỉ là không biết lão đại định trong vòng mấy chiêu thắng mà thôi.
Tiểu Long phun ra nuốt vào nói, đối với lão đại của nó, nó vô cùng có lòng tin.
– Tiểu tử, cho ngươi biết thực lực chân chính của ta.
Trong bầu không khí giương cung bạt kiếm này, thân ảnh người thanh niên mặc bạch y nhanh như thiểm điện bắn tới, trong tay mang theo một đạo trảo ấn cường hãn phá không.
Vòng xoáy dưới chân Lục Lâm Thiên chợt lóe, có Phù Quang Lược Ảnh, trên phương diện tốc độ và thân pháp, hắn cũng không sợ kẻ nào trong đồng lứa.
Chân khí bùng lên, thân ảnh trở nên mờ ảo.
Sưu.
Tốc độ như thiểm điện, thanh niên mặc bạch y kia cười hằn, trong nháy mắt thân thể bắn tới, một đạo trảo ấn đánh về phía ngực Lục Lâm Thiên.
Âm hưởng vang lên, trảo ấn trực tiếp đánh vào ngực Lục Lâm Thiên, xuyên thấu qua, thế nhưng cũng không có máu phun ra, mà thân ảnh Lục Lâm Thiên dưới đạo trảo ấn này trực tiếp bị đánh thành từng mảnh nhỏ.
– Tàn ảnh.
Sắc mặt thanh niên mặc bạch y nhanh chóng đại biến, hắn không nghĩ tới tốc độ của đối phương lại kinh khủng tới mức lưu lại tàn ảnh.
Đồng thời khi sắc mặt đại biến, thân thể thanh niên mặc bạch y cũng nhanh chóng thối lui.
– Phong Quyển Tàn Vân.
Một tiếng quát vang lên phía sau thanh niên mặc bạch y, thân ảnh Lục Lâm Thiên xuất hiện, đồng thời trong tay Lục Lâm Thiên có một cỗ khí lưu cuồng bạo đang không ngừng xoay tròn, trong nháy mắt quét về phía thanh niên mặc bạch y.
Khí lưu cuồng bạo này giống như một cơn lốc, từ trên mặt đất bắt đầu, một đạo khí lưu nhanh chóng bốc lên cao, khí thế phô thiên cái địa nhanh chóng tiến về phía thanh niên mặc bạch y.
– Không Hỏa Chưởng.
Sắc mặt thanh niên mặc bạch y cả kinh, dường như cũng đã sớm có chuẩn bị.
Trong lúc hoảng sợ đánh ra một chưởng ấn tràn ngập hỏa diễm đi, khí tức cuồng bạo nóng bỏng khuếch tán, từ khí tức có thể thấy, đây tuyệt đối là vũ kỹ Hoàng cấp cao giai.
Hai cỗ lực lượng đột nhiên va chạm với nhau, vô số quang mang bắn ra, cuồng phong bao phủ hỏa diễm, hỏa diễm dây dưa trong cơn lốc.
Không gian vang lên tiếng bạo liệt liên tục, sau đó, một tiếng nổ rung trời vang lên.
Phanh.
Kình khí khuếch tán, khí tức kinh khủng cuồng bạo phóng lên cao, cơn lốc và hỏa diễm khuếch tán tới một chu vi nhất định rồi tiêu tán trong không trung.
Kình khí vẫn chưa hoàn toàn biến mất thế nhưng thân thể thanh niên mặc bạch y kia lảo đảo lui về sau hơn mười bước, huyết khí trong cơ thể cuồn cuộn, khóe miệng tràn ra tia máu, sắc mặt tái nhợt.
Khục.
Lúc này Lục Lâm Thiên cũng lui về sau hai bước, hai tay vung lên rồi chắp tay đứng đó.
Không cần khởi động Thanh Linh Khải Giáp.
Lúc này Lục Lâm Thiên cũng dùng một chiêu ngăn chặn tên thanh niên mặc bạch y này.
Chuyện này Lục Lâm Thiên cũng không cảm thấy kỳ quái, thanh niên mặc bạch y này chỉ là Vũ Tướng nhị trọng, tu vi của hắn hiện tại đã là Vũ Tướng nhất trọng trung kỳ, mặc dù tu vi đối phương mạnh hơn không ít, thế nhưng đan điền của hắn so với người có tu vi đồng cấp mạnh hơn rất nhiều, kinh mạch rộng hơn cho nên công kích sẽ mạnh hơn.
Hơn nữa hắn lại có cơ thể cường hãn, cho dù không bố trí Thanh Linh Khải Giáp thì cơ thể so với người đồng cấp mạnh hơn mấy lần.
Gộp vào những thứ này Lục Lâm Thiên mới phán đoán, dưới tình trạng bình thường, đối phó với Vũ Tướng tam trọng cũng được, còn Vũ Tướng nhị trọng hắn căn bản không cần phải thi triển Thanh Linh Khải Giáp.
Đại hội Tam tông Tứ môn còn dài, hiện giờ cũng khong thích hợp để bại lộ toàn bộ thực lực, ít nhiều cũng có chút bất lợi cho hắn.
– Vân tông chủ, vũ giả tam hệ Lục Lâm Thiên của Vân Dương Tông ngươi chỉ có tu vi Vũ Tướng nhất trọng thế nhưng thực lực khá mạnh đấy.
Trên khán đài, Vi Bang Ngạn của Quy Nguyên Môn nhíu mày, ánh mắt có chút kinh ngạc nói.
Lúc này mọi người trên đài cũng đang nhìn thực lực đệ tử các phái, từ đó so sánh với đệ tử bản tông một phen.
– Vi chưởng môn, Vũ giả song hệ của Quy Nguyên Môn các ngươi đã là Vũ Tướng tam trọng, thực lực cũng không kém mà.
Vân Khiếu Thiên mỉm cười nói, ánh mắt cũng nhìn về phía Lục Lâm Thiên phía xa, trong lòng cười thầm, đây chính là con bài chưa lật, hy vọng của Vân Dương Tông ta, thực lực đương nhiên sẽ không yếu.
Lau đi vết máu nơi khóe miệng, thanh niên mặc bạch y của Vạn Thú Tông trong khu vực số tám nhìn chằm chằm vào Lục Lâm Thiên.
Vẻ mặt ngày càng âm lãnh, vừa rồi một chiêu đã bị áp chế, mặt mũi hắn đã mất hết.
– Tiểu thử, thực lực không tồi.
Thế nhưng ta là người của Vạn Thú Tông.
Thanh niên mặc bạch y hừ lạnh một tiếng, trong tay đánh ra thủ ấn quỷ dị, lại vỗ vào cái túi giống túi trữ vật bên hông, lập tức một đạo lưu quang trong nháy mắt phóng ra.
Rống.
Lưu quang phóng lên cao mang theo một đám khí tức nóng bỏng, lập tức hóa thành một đồng cự lang màu đỏ to mấy chục thước, đầu cự lang màu đỏ này dưới chân có móng vuốt sắc bén, răng nanh bén nhọn, cả người đỏ sậm, bộ lông giống như hỏa diễm.
– Hỏa Diễm Lang, yêu thú thuộc tính hỏa, ngũ giai sơ kỳ đỉnh phong.
Nhìn đầu yêu thú mấy chục thước trước mặt, Lục Lâm Thiên trong nháy mắt nhận ra đây là Hỏa Diễm Lang, hơn nữa từ khí tức có thể nhận ra đã tới ngũ giai sơ kỳ đỉnh phong.
– Muốn xuất toàn lực sao?
Lục Lâm Thiên lãnh đạm, yêu thú ngũ giai sơ kỳ dường như cũng không thành vấn đề với hắn.
Trong Vũ Linh ảo cảnh, yêu thú ngũ giai sơ kỳ còn khó đối phó hơn..