Lục Lâm Thiên lúc này cũng đã bắt đầu phản kích, tốc độ chỉ có thể nói là nhanh như thiểm điện, thân thể như một mũi nhọn trực tiếp đánh về phía Liệt Hỏa Yêu Ưng, một ít người có thực lực mạnh mẽ lúc này cũng có thể nhìn rõ, trong lòng bàn tay Lục Lâm Thiên lúc này tràn ngập một mảnh quang mang huyết sắc.
Ngao.
Một tiếng thú rống từ trong lòng bàn tay Lục Lâm Thiên mơ hồ truyền ra.
Trong lòng bàn tay Lục Lâm Thiên lúc này trong nháy mắt xuất hiện một cái ấn quỷ dị, ấn này dường như là rồng mà không phải là rồng, giống hổ mà không phải là hổ, cả thân ấn đều là màu đỏ, một cỗ uy áp ngập trời khuếch tán ra bên ngoài.
Dưới vô số ánh mắt, quỷ ấn trong tay Lục Lâm Thiên tạo thành những đường quỷ dị, cái ấn này giống như một con hổ mạnh mẽ xé rách không gian mang theo tiếng thú rống đập vào trong mi tâm của Liệt Hỏa Yêu Ưng, hóa thành một đoàn huyết sắc quang mang rồi biến mất không thấy.
Cảm nhận được cỗ uy áp này, Liệt Hỏa Yêu Ưng lập tức kinh hãi, thân thể to lớn lập tức rung rẩy, vô hình trung bị áp chế.
– Vũ kỹ quả nhiên vô cùng quỷ dị.
Lúc này, trên khán đài, những cường giả lại thêm kinh ngạc, ánh mắt đều chăm chú nhìn vào trên người Lục Lâm Thiên.
Trên khán đài, Nguyên Nhược Lan thân thể mặc bộ y phục màu tím, đường cong linh lung lúc này cũng không khỏi nhìn về phía Lục Lâm Thiên, trong mắt bắn ra tinh quang.
Trong nháy mắt, tất cả trở nên nhanh chóng, ngay khi cái ấn quỷ dị kia đánh vào mi tâm Liệt Hỏa Yêu Ưng thì mọi người lập tức được chứng kiến một màn mà có lẽ bọn họ sẽ không bao giờ tưởng tượng ra.
Đầu Liệt Hỏa Yêu Ưng khổng lồ kia trong nháy mắt ngây ra như phỗng, thân thể to lớn lập tức từ trên bầu trời rơi xuống mặt đất.
Phịch.
Mặt đất ầm ầm chấn động, thân thể to lớn vài trăm thước rơi từ trên không trung xuống, trọng lượng như thế nào không cần nói cũng biết.
Khục Khục.
Trong miệng Lam Linh lúc này phun ra một ngụm máu tươi.
Sắc mặt lập tức trắng bệch, thân thể mềm mại lảo đảo lui về phía sau vài bước mới có thể đứng vững.
Lúc này ánh mắt nàng nhìn về phía Lục Lâm Thiên đã vô cùng kinh hãi.
Nàng hoàn toàn có thể cảm giác được vừa rồi trong đầu nàng dường như đã bị một đòn vô cùng nghiêm trọng, linh hồn lực nhanh chóng bị thương, công kích của Lục Lâm Thiên không ngờ có thể trực tiếp làm bị thương linh hồn lực của Liệt Hỏa Yêu Ưng.
Liệt Hỏa Yêu Ưng thân là yêu thú bản mạng của nàng, lúc này nàng cũng bị thương.
Rầm…
Trên mặt đất, thân thể to lớn của Liệt Hỏa Yêu Ưng đập trên mặt đất hai cái, hai cánh rung động, thế nhưng không thể nào vỗ cánh được.
Giữa không trung, Lục Lâm Thiên vừa mới bố trí Thanh Linh Khải Giáp lúc này dùng ánh mắt lãnh đạm nhìn xuống, chưởng ấn trong tay lập tức hiện lên, dường như muốn đánh xuống.
– Lâm Thiên đệ đệ, tỷ tỷ chịu thua.
Sắc mặt Lam Linh tức thì đại biến, yêu thú bản mạng nếu như bị đánh chết nàng sẽ gặp phải phiền phức cực lớn.
– Đa tạ.
Lục Lâm Thiên thu hồi chưởng ấn, hai cánh phía sau rung lên, Thanh Linh Khải Giáp được giải trừ, thân thể đáp xuống mặt đất, vạt áo khẽ bay đem theo kình khí vô hình khuếch tán.
– Lục Lâm Thiên, quá đẹp.
– Lục Lâm Thiên, chúng ta ủng hộ ngươi.
Trong nháy mắt này, khắp bốn phía vang lên tiếng kêu ầm ĩ như tiếng sấm.
Cảnh tượng ngày hôm nay Lục Lâm Thiên đã dùng thực lực cường hãn của mình chinh phục vô số ngươi, nhân khí tăng lên không ít.
– Loại cảm giác này kỳ thực không tồi.
Nhìn về bốn phía Lục Lâm Thiên lần đầu tiên phất tay áo một cái, trong lòng không khỏi nhảy lên.
– Lục Lâm Thiên, chúng ta yêu ngươi.
Một ít nữ đệ tử lớn mật, triệt để bị Lục Lâm Thiên chinh phục lập tức hét lớn.
– Hừ,….
Trên khán đài, Vân Hồng Lăng nhìn Lục Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng, trong mắt Lục Vô Song hiện lên vẻ vui mừng, nụ cười đủ để khuynh quốc khuynh thành.
Lúc này Khuất Đao Tuyệt cũng có chút kích động, tới lúc này hắn mới hiểu được khi trước đấu cùng với Lục Lâm Thiên trên Địa Long đỉnh dường như Lục Lâm Thiên còn chưa dùng toàn lực.
– Hừ.
Chỉ có Triệu Kình Hải, Triệu Kình Thiên, ánh mắt của hai huynh đệ này lạnh lùng, đan xen lẫn chút ước ao, đố kỵ.
Bạch…
– Lâm Thiên, không uổng công sư phụ thương ngươi.
Vũ Ngọc Tiền lập tức vỗ đùi một cái, âm thanh vang dội vang lên.
Toàn thân lúc này vô cùng kích động nhảy dựng lên, có đồ đệ như vậy sư phụ là hắn còn cầu mong gì nữa.
– Vũ trưởng lão, ngươi vừa đánh vào đùi ta.
Thanh âm của Tống trưởng lão lập tức vang lên, thế nhưng vẻ mặt lập tức có chút tiếu ý nói:
– Nếu như đồ đệ bảo bối của ngươi có thể tiến vào top ba, ta cho ngươi đánh vào cả hai bên.
Trong Vân Dương Tông lúc này, Dương trưởng lão, Tạ trưởng lão cũng vô cùng kích động.
Vân Dương Tông có hai đệ tử tiến vào top ba, đặc biệt là Lục Lâm Thiên này một đường thẳng tiến, cường hãn tấn cấp, khiến cho mặt mũi của Vân Dương Tông tăng lên nhiều.
– Ài.
Duẫn Ngạc thở dài, có vẻ vô cùng bất đắc dĩ.
Đệ tử trong môn phái có yêu thú bản mạnh ngũ giai trung kỳ thế nhưng không ngờ lại vẫn thua.
– Hắc hắc, chư vị trưởng môn, nguyện đánh cược thì phải biết chịu thua.
Vũ kỹ Huyền cấp cao giai mỗi người một bộ, Vân mỗ không khách khí nữa.
Vân Khiếu Thiên cười hắc hắc, ánh mắt nhìn về phía các đại chưởng môn.
– Ài.
Các chưởng môn không ngừng cảm thán, hung hăng trừng mắt nhìn Duẫn Ngạc, có vẻ vô cùng không nỡ móc ra một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai đưa cho Vân Khiếu Thiên.
– Vân Tông chủ, ta thua không sai.
Thế nhưng ngươi phải nói cho ta biết, tên đệ tử Lục Lâm Thiên kia của ngươi thi triển ra vũ kỹ quỷ dị và vũ kỹ phòng ngự kia, rốt cuộc có cấp bậc gì?
Duẫn Ngạc móc ra một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai, nhìn về phía Vân Khiếu Thiên nói.
Lúc này các đại chưởng môn cũng vô cùng hiếu kỳ nhìn Vân Khiếu Thiên.
Bọn họ cũng muốn biết, vũ kỹ quỷ dị kia còn có vũ kỹ phòng ngự kia, nhìn qua đã biết không phải là phàm vật rồi.
– Duẫn tông chủ, đây chính là cơ mật của Vân Dương Tông ta, làm sao có thể tùy tiện tuyên bố ra bên ngoài chứ?
Vân Khiếu Thiên cười, nhanh chóng đem vũ kỹ Huyền cấp cao giai trong tay Duẫn Ngạc đoạt lấy.
Hắn vừa cười hắc hắc vừa nói.
Lại thêm sáu bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai vào kho nha.
Sáu vị chưởng môn vô cùng phiền muộn.
Trong thời gian hai ngày đã thua hai bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai, khiến cho bọn họ nhỏ máu trong lòng, dù gì giá trị của chúng cũng không thấp đâu.
Trong thành Thiên Kiếm.
Sau khi mọi người của Vân Dương Tông trở lại đình viện, Vân Khiếu Thiên vẫn cười không ngớt, đại hội Tam tông Tứ môn lần này đệ tử Vân Dương Tông có hai người tiến vào top năm, hắn không muốn cười cũng khó.
Trong phòng khác, Vũ Ngọc Tiền vẫn còn hưng phấn không ngớt, tên đồ đệ này quả thực cấp cho hắn mặt mũi vô cùng lớn.
Ba vị trưởng lão khác cũng vô cùng vui vẻ, đối với Lục Lâm Thiên đều nhìn với ánh mắt khác xưa, lúc này bọn họ mới biết được không ngờ Lục Lâm Thiên lại ẩn dấu sâu tới như vậy..