Đỉnh Phong Thiên Hạ


Nhìn thấy tất cả mọi người đứng lên, Lưu Nhất Thủ cũng lập tức đứng dậy, trong lòng nghĩ có lẽ hai vị cung phụng tới rồi.

Thực lực của hắn cũng không mạnh bằng những người khác, đương nhiên không thể cảm ứng được có người tới.  
Mọi người đứng dậy một lát thì bên ngoài, ba đạo thân ảnh xuất hiện trong tầm mắt mọi người.  
– Tham kiến hai vị cung phụng.  
Tám người lập tức hành lễ.  
– Chư vị tới thật sớm, miễn lễ.  
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.  
Ánh mắt mọi người lúc này đã sớm rơi vào trên người Lục Lâm Thiên.

Nhìn vào thanh niên chừng hai mươi tuổi, y phục màu xanh, ánh mắt lạnh nhạt, khóe miệng dường như có một chút tiếu ý.

Đặc biệt trên vai còn có một con yêu thú màu vàng nhỏ đang ngẩng đầu nhìn quanh, khiến cho người khác không khỏi chú ý.  
Lưu Nhất Thủ tham kiến chưởng môn.  
Mà nhìn thấy thanh niên này, trong đôi mắt của Lưu Nhất Thủ đột nhiên hưng phấn, nhanh chóng hành lễ.  
– Chưởng môn.  
Sắc mặt bảy người còn lại không khỏi biến hóa, thanh niên trước mặt bọn họ hóa ra là chưởng môn Phi Linh môn, nhìn thanh niên này, quả thực có chút giống như lời đồn bên ngoài.  
– Lưu Nhất Thủ, ngươi càng lúc càng béo ra nhỉ, đứng lên đi.  
Lục Lâm Thiên nói.

Ánh mắt lập tức liếc nhìn đám người trong đại điện, cuối cùng mới nhìn vào Lưu Nhất Thủ.

Biến hóa của Lưu Nhất Thủ đã vượt xa dự liệu của Lục Lâm Thiên.

Trong hơn hai năm thôi mà không ngờ hắn lại béo tới tình trạng như thế này.  
Mà lúc này, điều khiến cho Lục Lâm Thiên chân chính khiếp sợ chính là bảy người khác có mặt trong đại điện.

Từ khí tức trên người bọn họ Lục Lâm Thiên cũng không khó nhận thấy, trong bảy người này có năm Vũ Suất, một Vũ Tướng cửu trọng, còn có một Linh Suất.  
Khiếp sợ, lúc này Lục Lâm Thiên tuyệt đối khiếp sợ.

Đây chính là thế lực mà Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh muốn giao cho hắn sao.

Năm Vũ Suất, một Linh Suất, một Vũ Tướng cửu trọng, loại thế lực này quả thực không tồi.

Nếu nhưng theo lời Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói, thực lực của Phi Linh môn lúc này chỉ sợ đã được coi là thế lực nhị lưu rồi.  
Nhưng lúc này, Lục Lâm Thiên từ trong khiếp sợ lập tức bình tĩnh lại, ánh mắt nhàn nhạt đảo qua đám người.  
Lưu Nhất Thủ đứng dậy, lúc này bảy người còn lại ánh mắt đều đang đánh giá Lục Lâm Thiên, lông mày không khói nhíu lại, thực lực của Lục Lâm Thiên bọn họ cũng không nhìn thấu.  
– Chư vị, đây là chưởng môn của bản môn, chư vị còn không mau hành lễ.  
Ánh mắt Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh đảo qua đám người, thanh âm mang theo chút hàn ý.  
Bảy người nhìn vào Lục Lâm Thiên rồi liếc mắt nhìn nhau, dường như có một chút không cam lòng, thế nhưng Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói, bọn họ không dám trái lời, lập tức tiến lên hành lễ.  
– Quên đi, miễn lễ.  
Lục Lâm Thiên phất tay lên, ánh mắt đảo qua đám người, hắn cũng biết đám người này sẽ không dễ dàng phục tùng mình như vậy.  
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh cũng không nói gì, lập tức nói với Lục Lâm Thiên:  
– Chưởng môn, người ngồi xuống đi.  
– Được.  
Lục Lâm Thiên đáp nhẹ một tiếng, lập tức trong ánh mắt chăm chú của mọi người đi qua một nữ tử xinh đẹp chừng hơn hai mươi tuổi, chân khí dưới chân Lục Lâm Thiên trong nháy mắt chợt lóe, một vòng xoáy bằng chân khí trong nháy mắt xuất hiện, đồng thời thân thể trực tiếp đánh về phía nữ tử xinh đẹp kia.  
Nữ tử xinh đẹp đột nhiên kinh hãi, vẻ mặt trầm xuống, bàn chân trong tích tắc mắt điểm một cái, chân khí thuộc tính phong bạo phát, thân thể trong nháy mắt thối lui.  
Sưu Sưu.  
Trong nháy mắt này, thân thể Lục Lâm Thiên trực tiếp hóa thành một đạo tàn ảnh, đồng thời vòng xoáy dưới chân giống như một cơn lốc, chân khí trong cơ thể bỗng nhiên bạo phát khiến cho không gian chung quanh chấn động, gấp khúc.  
Sắc mặt nữ tử xinh đẹp kia đại biến, nàng thậm chí còn có cảm giác tốc độ của nàng đã bị ảnh hưởng, tốc độ của đối phương trực tiếp khiến cho tốc độ lùi lại của nàng chậm đi.  
Mà khi nữ tử này đang định giãy dụa, lúc này không khí quanh thân này đột nhiên rung động.  
– Hóa ra là cây cỏ, ta lại tưởng là một con tiểu trùng.  
Lúc này, bên tai nữ tử tuyệt mỹ vang lên một thanh âm bình thản.

Lập tức một bàn tay nhẹ nhàng từ phía sau lưng đặt lên vai phải của nàng, tức thì có một cỗ không khí thổi qua cổ của nàng.  
Lúc này, sau khi người phía sau đặt tay lên vai nữ tử tuyệt mỹ, sắc mặt nữ tử tuyệt mỹ này đột nhiên đại biến, trên khuôn mặt xinh đẹp kia vô cùng kinh hãi, vẻ mặt tái nhợt.  
– Ngươi nhìn xem, ta lại còn tưởng rằng là một con sâu, hóa ra là một cái lá cây nhỏ.  
Chân khí thu lại, thanh âm nhàn nhạt của Lục Lâm Thiên vang lên, lúc này trong tay hắn xuất hiện một chiếc lá nhỏ.  
– Tốc độ thật khủng khiếp, quả kinh khủng.  
Lúc này, hầu như mọi người đều nghĩ tới tốc độ vừa rồi của Lục Lâm Thiên.

Ngay cả Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh cũng không có ngoại lệ.

Tốc độ của Lục Lâm Thiên vừa rồi tuyệt đối vô cùng kinh khủng.  
Mà lúc này nhìn thân ảnh Lục Lâm Thiên bên cạnh nữ tử tuyệt mỹ kia, đám người trong đại điện không nghĩ tới trong một thời gian ngắn lại có thể lấy một chiếc lá trên vai nữ tử này, cũng có thể trong nháy mắt lấy được tính mạng của nàng.

Tuy rằng là xuất thủ bất ngờ khiến cho đối phương không kịp phản ứng, có cảm giác chiếm chút tiện nghi, thắng cũng không vẻ vang.  
Thế nhưng điều này cũng chứng minh tốc độ của người thanh niên này vô cùng nhanh.

Bản thân nữ tử này chính là vũ giả phong hệ, tốc độ cũng cực kỳ nhanh, thế nhưng lại bị người khác tiếp cận, đủ thấy người thanh niên này đáng sợ ra sao.  
Lúc này nữ tử kia cũng thầm đổ mồ hôi lạnh, tuy rằng vừa rồi bản thân nàng không có phòng bị.

Nhưng nàng cũng cảm giác được tốc độ của vị chưởng môn này tuyệt đối vô cùng kinh khủng, coi như là nàng có chuẩn bị chỉ sợ cũng khó thoát khỏi tay hắn được.  
– Chiếc lá này hại ta lại tưởng là con sâu, đốt đi vậy.  
Lục Lâm Thiên nhàn nhạt nói, trong tay đột nhiên có một cỗ chân khí hỏa hệ bùng ra, trong nháy mắt đem chiếc lá đốt thành tro tàn.

Trong chớp mắt này, một cỗ hàn ý quanh người Lục Lâm Thiên nhanh chóng khuếch tán, hàn ý này theo chiếc lá nóng dần trên tay khuếch tán ra, khi chiếc lá bị đốt hoàn toàn thành tro tàn thì cũng được thu lại.  
Lúc này, sắc mặt đám người trong đại điện khẽ biến, chưởng môn này đâu phải là nhìn gà hóa cuốc, đây chính là cảnh cáo mọi người, trong lòng đám người lúc này không khỏi cùng xuất hiện một ý nghĩ, vị chưởng môn này chỉ sợ không đơn gian.  
– Đa tạ chưởng môn.  
Lúc này nữ tử xinh đẹp khẽ mở miệng nói với Lục Lâm Thiên, trong lòng còn chưa bình tĩnh lại.  
– Tất cả mọi người ngồi đi.  
Lục Lâm Thiên nói, chân khí quanh người thu lại, lập tức khôi phục bộ dạng lạnh nhạt kia.

Thế nhưng trong lòng Lục Lâm Thiên lúc này cũng có chút phập phồng.

Vừa rồi hắn cũng cố ý làm ra chuyện này, nếu như giấu diếm thực lực, nói không chừng đám người này căn bản sẽ không đặt hắn vào trong mặt..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui