Đỉnh Phong Thiên Hạ


– Tê!  
Một tiếng rít gào trầm thấp, thân hình Tiểu Long nháy mắt khuếch trương hơn năm trăm thước, chẳng khác gì ngọn núi nhỏ, một cỗ chân khí thô bạo ngập trời khuếch tán.

– Lão đại, giao cho đệ một tên!  
Trong mắt Tiểu Long hiện lên hàn quang, cự vĩ hung hăng quất thẳng vào Vũ Suất nhất trọng.

Lúc này Lục Lâm Thiên cũng không còn gánh nặng, chỉ nói lực phòng ngự Vũ Suất nhất trọng kia cũng không gây thương tổn được Tiểu Long.

– Đây là yêu thú gì!  
Tên Vũ Suất thần sắc kinh ngạc, nháy mắt tránh né, thân ảnh cấp tốc thối lui.

– Ta đánh chết tiểu tử này trước, báo thù cho chưởng môn!  
Ánh mắt Vũ Suất nhị trọng còn lại lướt qua Tiểu Long, lập tức nhìn Lục Lâm Thiên, trong mắt hiện lên sát ý, thủy hệ năng lượng lưu chuyển, mạnh mẽ hư không một bước đánh thẳng tới trước, chân khí cường hãn thổi quét khiến chung quanh không ngừng nổi lên không gian ba văn.

– Vũ Suất nhị trọng!  
Lục Lâm Thiên nhíu mày, khí xoáy dưới chân chợt lóe, thân ảnh cấp tốc thối lui, chỉ lưu lại tàn ảnh trên không trung.

– Tốc độ cũng không chậm!  
Vũ Suất nhị trọng nhìn thấy thân hình Lục Lâm Thiên biến mất tại chỗ, hơi có chút sửng sốt, thủ ấn kết xuất, chân khí quanh thân khuếch tán, thân ảnh tiếp tục lao tới, đồng thời trên bàn tay hiện ra trảo ấn như muốn xé rách không gian.

– Tốc chiến tốc thắng đi!  
Vừa rồi hắn cũng không phải muốn chạy trốn, mà chỉ muốn rời xa chiến trường, giờ khắc này hắn đã sớm hiểu biết thực lực của mình, ban đầu ở sơn mạch Vụ Hải mình còn có thể đánh chết Vũ Suất nhất trọng, huống chi bây giờ đã có tu vi Vũ tướng cửu trọng, hoàn toàn có thể chính diện đối chiến với Vũ Suất nhị trọng kia.

Nhìn thấy trảo ấn của người kia vỗ xuống, Phong Dực sau lưng hắn chấn động, thủ ấn vô thanh vô tức ngưng tụ.

– Xuy!  
Trảo ấn nháy mắt đã tới, mang theo một mảnh hơi nước nồng đậm, chung quanh giống như nổi lên mưa phùn, kình khí cường hãn khuếch tán, sóng gợn chung quanh lắc lư kịch liệt.

– Hàn Băng Ấn!  
Chỉ nháy mắt tiếng quát trầm thấp vang vọng không gian, thủ ấn lớn hơn trăm thước đột nhiên hiện lên, nhiệt độ không gian cấp tốc giảm xuống, hàn băng khí khuếch tán, không gian ba văn bị đông lại, hàn khí bao phủ khắp thiên không.

– Hưu!  
Tốc độ cực nhanh, Hàn Băng Ấn không chút dừng lại va chạm thẳng vào trảo ấn của người kia.

Những nơi chưởng ấn đi qua, cả không gian giống như bị đóng băng, trảo ấn quỷ dị hóa thành băng trảo lóe lên hàn quang kỳ quái.

Hai đạo năng lượng cực lớn nháy mắt va chạm vào nhau, cả không gian đều run lên.

Phanh phanh!  
Hàn băng khí thấu xương khuếch tán, năng lượng khủng bố ầm ầm nứt toác trong không gian…  
Tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa vang vọng trong không gian, một cỗ kình khí cuồng bạo ầm ầm khuếch tán, trảo ấn nháy mắt nứt toác hóa thành vụn băng, ngay lập tức biến mất không còn nhìn thấy.

Đồng thời một cỗ hàn băng khí tựa như cuộn sóng bay thẳng tới trước mắt Vũ Suất nhị trọng kia.

– Xuy!  
Người kia đẩy mạnh một đạo lam mang, hung hăng va chạm vào hàn băng khí, hai cỗ chân khí đυ.

ng chạm tựa như hoa lửa lóe sáng liền diệt, sau đó hàn băng khí mới tiêu tán giữa không trung.

– Vũ kỹ huyền cấp!  
Vũ Suất nhị trọng kinh hãi, cảm giác Lục Lâm Thiên thi triển ra vũ kỹ uy thế thật sự không kém.

– Sao lại mạnh như vậy!  
Nhìn Lục Lâm Thiên, trong lòng hắn cảm thấy khϊếp sợ, đối phương rõ ràng chỉ có chân khí Vũ tướng cửu trọng, nhưng lực công kích vừa rồi cường hãn như thế, bản thân mình đã khinh thường, không nghĩ tới phải dùng hai lần công kích mới triệt tiêu được lực đạo của đối phương.

– Lại là song hệ Vũ giả? Người này có chút quỷ dị!  
Trong lòng Vũ Suất nhị trọng nhất thời thầm lưu ý, không dám tiếp tục khinh thường, sắc mặt trầm xuống, thủ ấn nháy mắt ngưng tụ, chân khí sắc bén tràn ra, cuối cùng ngưng tụ thành chưởng ấn trong lòng bàn tay, xung quanh chưởng ấn không gian như muốn nổ tung, mơ hồ tạo ra khe không gian chợt ẩn chợt hiện.

– Chỉ là vũ kỹ hoàng cấp cao giai mà thôi!  
Lục Lâm Thiên nhủ thầm, người kia thi triển vũ kỹ rõ ràng bất phàm, cơ hồ đã tới gần vũ kỹ huyền cấp sơ giai, chung quy vẫn chưa phải, nhưng dùng thực lực Vũ Suất nhị trọng thúc giục, khí thế còn không yếu hơn vũ kỹ huyền cấp sơ giai của mình.

– Cần tốc chiến tốc thắng!  
Đánh giá chiến trường xa xa, ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống, mình phải nhanh chóng giải quyết người này mới được, tâm niệm vừa động, ngay lúc đối phương đang ngưng kết thủ ấn, Lục Lâm Thiên cũng lập tức đánh ra thủ ấn.

Giờ phút này trong cơ thể hắn, một cỗ chân khí hỏa hệ bàng bạc cấp tốc lưu động, làm kinh mạch của hắn cũng có cảm giác bị nóng cháy.

Vũ Suất nhị trọng cảm giác được chân khí quanh thân nóng rực, trong lòng trầm xuống, thủ ấn biến hóa, chưởng ấn quanh quẩn lam sắc quang mang, màu sắc càng thêm thâm thúy, không gian chung quanh hoàn toàn biến thành một mảnh ướŧ áŧ, mưa phùn mênh mông không ngừng bay xuống.

Thủ ấn quỷ dị ngưng kết, một cỗ chân khí hỏa hệ xuất hiện, một tầng xích hồng sắc hỏa diễm lập tức tràn ngập.

Trong thiên địa, năng lượng hỏa hệ nhanh chóng hội tụ, khiến không gian biến thành xích hồng sắc, hoàn toàn trái ngược với năng lượng thủy hệ của Vũ Suất nhị trọng kia.

– Đi!  
Giờ phút này Vũ Suất nhị trọng đã ngưng tụ thành đạo chưởng ấn, khẽ quát một tiếng, thân thể bay tới, đồng thời chân khí màu lam nhanh chóng lan tràn trên chưởng ấn.

Chưởng ấn nháy mắt hóa thành khổng lồ lớn hơn ngàn thước, thân ảnh của người kia đều bao phủ trong chưởng ấn, không gian vặn vẹo khắp bốn phía tầng tầng khuếch tán.

Ở xa xa không ít người vây xem đều nhìn về bên này, thấp giọng kêu khẽ, lực công kích của Vũ Suất nhị trọng kia thật sự rất mạnh.

Chưởng ấn đẩy ra, kình khí gào thét, đá vụn tro bụi trong sơn mạch cũng mãnh liệt khởi động, cuối cùng thổi quét bốn phương tám hướng, lực khủng bố hung hăng trấn áp về hướng Lục Lâm Thiên.

– Tới đi!  
Lục Lâm Thiên quát, quyền ấn chợt động, ngọn lửa quanh quẩn trên quyền ấn bộc phát ra quang mang chói mắt, mang theo khí tức nóng rực.

– Liệt Viêm quyền, đi!  
Lục Lâm Thiên hét lớn một tiếng, quyền ấn hóa thành quang ảnh đỏ đậm bắn vọt ra như tia chớp.

Ban đầu quyền ấn chỉ cỡ nắm tay, nháy mắt đón gió mà trướng, cơ hồ chỉ tích tắc đã hóa thành hơn ngàn thước, năng lượng cuồng bạo đỏ đậm đáng sợ tựa như thiêu đốt không gian, toàn bộ hơi nước đều bị trực tiếp bốc hơi.

Không ít Vũ Suất đang kích chiến đều cảm nhận được cỗ khí tức này, không khỏi đưa mắt nhìn qua, nhất thời trong mắt kinh ngạc, uy lực vũ kỹ quyền ấn thật sự làm họ cảm thấy e ngại.

Quyền ấn mang theo ngọn lửa bay qua phía chân trời, cuối cùng như vẫn thạch ầm ầm va chạm vào chưởng ấn màu lam đang đi tới.

Hai đạo năng lượng thuộc tính bất đồng nháy mắt va chạm trên không trung, cả không trung như dừng lại, ngay lập tức không gian rung chuyển, một cỗ quang mang chói mắt lóe sáng.

Ngay sau đó là thanh âm nổ vang như sấm sét, dựng lên ầm ĩ cuối chân trời.

– Phanh!  
Quyền ấn chưởng ấn nổ tung, một cỗ năng lượng phong bạo cực kỳ khủng bố nháy mắt thổi quét khắp chung quanh, bao phủ phạm vi ít nhất là hai ngàn thước.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui