Ba năm trước,
Sau khi bộ phim "Dịu dàng trao mỗi em" công chiếu, cô chưa từng nghĩ rằng đó chính là dấu ấn sự nghiệp sâu đậm và là cánh cửa đưa cô đến một thân phận khác.
Ngoài vai chính thành công do Tú Nguyệt đảm nhận cùng diễn viên vào vai nam chính.
Cô khi ấy vẫn mang thân phận Hạ Phong, nổi bật trên màn ảnh chỉ sau một đêm, từ ngay khi tập đầu tiên phát sóng.
Rating phim tăng vọt, vượt mặt cả những bộ phim phát sóng cùng thời điểm với sự góp mặt của nhiều ngôi sao đình đám.
Hạ Phong được công chúng yêu thích, khán giả không ngừng ủng hộ về ngoại hình lẫn diễn xuất của cô, và cả phản ứng hoá học của coi cùng nam phụ trong phim, được yêu thích chẳng kém cạnh cặp đôi chính.
Trên khắp các diễn đàn, netizen không ngừng bàn luận, thậm chí không ngớt những cơn mưa lời khen dành tặng cô gái chỉ vừa chập chững bước vào nghề với vai diễn đầu tiên trong đời.
Vì bộ phim quay theo hình thức cuốn chiếu (vừa ghi hình vừa phát sóng trong lúc vẫn còn đang thực hiện), nên ngay khi cô vẫn còn đang cùng đoàn phim gấp rút quay những tập cuối, Hạ Phong đã nhận được lời mời hợp tác quảng cáo từ rất nhiều nhãn hàng.
Nhận ra tài năng và sức hút của cô ở thời điểm bấy giờ, chủ tịch của công ty Layla - bà trùm giới giải trí Triệu Nghi Thuần đã không thể bỏ qua nhân tài, nhanh chóng ngỏ ý muốn cô đầu quân vào Layla, ký hợp đồng lâu dài, có lợi cho cả đôi bên.
Sự nghiệp thăng tiến ngoài mong đợi, cô không ngờ rằng mình gặt hái được thành công quá lớn đến vậy.
Trở thành gà cưng của Layla, dù chỉ mới vừa gia nhập, cô đã khiến Tú Nguyệt không ngừng ganh tị lẫn ghen ghét dù giờ đây đã là đồng nghiệp cùng trực thuộc một công ty quản lý.
Ngay sau khi bộ phim "Dịu dàng trao mỗi em" vừa đóng máy, cô đã được bà Triệu Nghi Thuần đo ni đóng giày vào vai nữ chính trong phim mới, một bộ phim mang yếu tố tình cảm hành động được công ty đầu tư công phu, hoành tráng về mặt kỹ xảo lẫn hình ảnh.
Đây cũng chính là bước ngoặt rất lớn và vô cùng quan trọng trong cuộc đời Hạ Phong khi may mắn chưa dừng lại ở việc cô trở thành ngôi sao sáng mới nổi.
Trong lần quay một cảnh mạo hiểm, Hạ Phong không nhờ sự hỗ trợ của cascadeur vì muốn mọi khoảnh khắc khi lên phim đều phải bộc lộ được khí chất nữ cường của nữ chính, hơn nữa, cô muốn thử sức bằng chính thực lực của mình khi còn trẻ.
Tuy nhiên, sự cô đứt dây cáp khi cô đang treo người trên không trung đã khiến Hạ Phong bị chấn thương ở vai.
Trong cái rủi còn chút may mắn khi lúc đó độ cao cô đang treo người cách mặt đất không quá xa, chỉ tầm hơn một mét nên không gây nguy hiểm đến tính mạng.
Trong thời gian cô ở bệnh viện điều trị, bà Triệu Nghi Thuần đã đến thăm cô, dù sao cũng là diễn viên dưới trướng bà ấy quản lý, tai nạn này được xem là tai nạn nghề nghiệp, thân là nhà sản xuất phim, chủ tịch Layla, bà ấy có trách nhiệm rất lớn.
Bước vào phòng bên hạng vip do phía công ty chi trả toàn bộ chi phí điều trị cho Hạ Phong, khi đến thăm cô bà Triệu Nghi Thuần chỉ đi một mình.
Trong căn phòng vắng vẻ, lúc này Hạ Phong cũng chỉ ngồi một mình trên giường bệnh, tay đang mân mê một món đồ nào đó.
Nhìn thấy bà Triệu Nghi Thuần bước đến, cô vội cố sức gượng dậy.
- Cô cứ ngồi yên, vết thương vẫn chưa ổn định thì nên hạn chế cử động.
Bà ấy đặt giỏ trái cây cùng vài túi thức lên bàn cạnh giường bệnh, cô nhìn thấy sự chu đáo này thì có chút ngại ngùng:
- Chủ tịch Triệu đến thăm tôi đã rất quý rồi, chủ tịch còn mua nhiều đồ đến vậy.
Triệu Nghi Thuần ngồi xuống cạnh cô, mỉm cười đôn hậu:
- Cô bị thương trong lúc đóng phim, Layla cần có trách nhiệm.
Mua ít đồ đã là gì.
Cố gắng dưỡng thương để sớm hồi phục.
Mà hôm nay cô thấy trong người thế nào rồi?
Hạ Phong tuy vẫn còn đau, chỗ vai băng bó lại khó cử động và vẫn đang phải bó thuốc, sắc mặt của cô không hẳn là tốt nhưng nguồn năng lượng tích cực vẫn không chút giảm sút:
- Tôi đã nhiều rồi, chủ tịch cứ yên tâm.
Quả thật bà Triệu Nghi Thuần rất thích tính cách hiền lành, nhỏ nhẹ lại mộc mạc của cô.
Chẳng rõ vì sao, bà ấy lại quý mến cô gái chỉ vừa đầu quân vào công ty Layla chưa bao lâu.
Trông thấy trên tay Hạ Phong đang giữ chặt một vật trong rất nâng niu, bà ấy ân cần hỏi:
- Cô đang cầm gì vậy?
Hạ Phong mỉm cười, đưa chiếc vòng tay ra trước mắt bà ấy:
- Dạ, là chiếc vòng tay thôi.
Chiếc vòng này có ý nghĩa rất lớn đối với tôi.
Vì tính chất công việc cần thay đổi diện mạo phù hợp với nhân vật nên cô không thể thường xuyên đeo chiếc vòng như trước đây nên bà ấy không có dịp thấy qua.
Một mình ngồi buồn trong phòng, lấy chiếc vòng ra nhìn ngắm, vừa nhớ người trong lòng lại không ngừng nghĩ về người thân mà cô chẳng rõ mặt mũi.
Triệu Nghi Thuần không khỏi sững sờ khi vừa nhìn thấy chiếc vòng, trong nó rất giống với chiếc vòng tay bà ấy đang cất giữ, chiếc vòng đã được bà Triệu Nghi Thuần nhặt ở khu lịch cách đây vài tháng.
Nhưng chiếc vòng đó vốn dĩ được đặt thợ trang sức làm độc quyền, có một không hai.
Từng hoạ tiết đều do chính người đặt chủ ý thiết kế, làm gì chuyện có một chiếc khác giống đến như vậy.
Bà ấy cố giữ bình tĩnh, nhưng không giấu được ánh mắt hơi thảng thốt:
- Cô cho tôi xem qua chiếc vòng được chứ.
Hạ Phong vẫn nào hay biết chuyện gì, mỉm cười hồn nhiên đặt chiếc vòng vào tay bà ấy:
- Dạ được, chủ tịch cứ tự nhiên.
Quan sát thật kỹ, từng hoạ tiết trên chiếc vòng của cô không giống hệt như chiếc vòng bà ấy đang giữ, nhưng cũng có rất nhiều điểm tương đồng.
Cảm giác về sự trùng hợp lạ thường, linh cảm mách bảo bà ấy cần làm rõ chuyện trước mắt.
Thôi thúc trong lòng khiến Triệu Nghi Thuần không thể im lặng, bà ấy cất lời:
- Chiếc vòng này...ở đâu mà cô có?
Hạ Phong có chút khó hiểu khi nhìn thấy biểu hiện chứa đựng sự căng thẳng của bà ấy, nhưng cô cũng chẳng nghĩ ngợi quá nhiều, thành thật kể rõ mọi chuyện.
- Chiếc vòng này tôi được một người tặng, kiểu dáng dựa theo chiếc vòng tay tôi đã bị mất trước đó.
Nghe đến đây, linh cảm trong lòng bà ấy càng thêm rõ nét, đôi mắt nhìn Hạ Phong bỗng chốc ân cần, xúc cảm hơn bội phần:
- Chiếc vòng tay bị mất? Cô có thể nói rõ hơn không?
Ngoài chuyện bà ấy đã biết cô mồ côi từ nhỏ, Hạ Phong kể lại câu chuyện người thân đã để lại chiếc vòng, kỷ vật duy nhất nhưng đã bị rơi mất ở khu du lịch.
Sau đó cô được một người rất quan trọng tặng lại chiếc vòng này, tuy không thể so với chiếc cũ nhưng cũng phần nào an ủi và hy vọng cô thể sớm ngày đoàn tụ với người thân.
Đối với Hạ Phong, chiếc vòng hiện tại có nghĩa rất lớn, chẳng những mang niềm hy vọng giúp cô tìm được người thân mà vì đó chính là món quà mà anh tặng, một món quà kỷ niệm mà cô vô cùng trân quý.
Thái độ của bà Triệu Nghi Thuần bàng hoàng, cảm giác vừa vui mừng lại cẩn trọng pha lẫn cả sự hoang mang bối rối.
Vốn dĩ là một người kiềm chế tốt cảm xúc, lại vô cùng thận trọng khi đối mặt với những chuyện hệ trọng.
Rời khỏi phòng bệnh, bà ấy âm thầm tìm gặp bác sĩ, dứt khoát chi trả số tiền lớn để được hỗ trợ trong việc âm thầm xét nghiệm ADN.